← Quay lại trang sách

Chương 618 Một tiếng sét vang vọng trời cao, long trời lở đất diệt Lôi môn

Nhìn thấy dáng vẻ khiếp sợ trên mặt của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, Lê Hạo Dương cảm thấy hình như là mình đã bỏ qua chuyện gì đó!

"Tiểu Lê!"

"Vậy ta sẽ kể lại cho ngươi biết chuyện gì vừa mới xảy ra!"

Nhìn thấy hình như Lê Hạo Dương cái gì cũng không biết thật, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng kể lại cho hắn biết hành động cướp bóc phát rồi của kim sắc truyền thuyết lúc nãy!

"Chủ nhân!"

"Ta đã cho đại quân kim giáp đi về trước!"

"Tiếp theo, lực lượng do Hắc Phá Lôi Long Thạch tự bạo sinh ra giao cho ta đi!"

Lúc này, Diệp Nhị cũng đi tới trước mặt Diệp Phong, trực tiếp lên tiếng nói.

"Ừm?"

"Chờ một chút!"

"Tại sao chúng ta nhất định phải ở chỗ này để gánh lấy lực lượng do Hắc Phá Lôi Long Thạch tự bạo sinh ra?"

"Tại sao chúng ta không đi xa một chút sau đó bố một cái kết giới để cho lực lượng của Hắc Phá Lôi Long Thạch tự bạo sinh ra chỉ lan đến gần Thiên Lôi Môn?"

Nghe được Diệp Nhị đề nghị như vậy thì Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì sau đó nhìn về phía Diệp Nhị, Lê Hạo Dương và Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói ra ý nghĩ của mình.

Một lát sau!

"Chủ nhân!"

"Kết giới đã được bố trí xong, cho dù Hắc Phá Lôi Long Thạch tự bạo sinh ra lực lượng mạnh bao nhiêu cũng sẽ không thể phá được kết giới mà ta bố trí ra!"

"Tiếp theo, chúng ta chỉ cần rời đi Thiên Lôi Môn, đi ra bên ngoài chờ Hắc Phá Lôi Long Thạch bạo tạc là được rồi!"

Sau khi bày ra kết giới, Diệp Nhị cũng đi tới trước mặt Diệp Phong lên tiếng nói, mà mặc dù Diệp Nhị nói chuyện không lớn nhưng rõ ràng những gì mà hắn nói cũng truyền vào trong tay của tất cả môn chúng của Thiên Lôi Môn!

Nghe được Diệp Nhị nói như vậy, hơn mười vạn môn chúng Thiên Lôi Môn đều vô cùng phẫn nộ nhìn về phía mấy người Diệp Phong!

"Chư vị!"

"Chúng ta núi xanh còn đó nước biếc chảy dài, nếu có duyên, kiếp sau gặp lại đi!"

Lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía hơn mười vạn môn chúng của Thiên Lôi Môn la lớn.

???

Kiếp này các người khiến cho chúng ta chết đi một cách nhục nhã như vậy còn chưa hết còn muốn kiếp sao tới làm chúng ta một lần nữa?

Người có còn là người nữa hay không?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, hơn mười vạn môn chúng của Thiên Lôi Môn lúc này đều muốn chém chết Diệp Phong!

...

Bên ngoài Thiên Lôi Môn!

Oanh!

Theo một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, trong nháy mắt toàn bộ Thiên Lôi Môn biến mất khỏi tầm mắt của Diệp Phong, Lê Hạo Dương và Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, đồng thời, một đám mây hình nấm tràn đây lôi điện chi lực cuồng bạo cao tới vạn mét cũng xuất hiện ở trong tầm mắt của bọn họ!

"Một tiếng sét đất bằng lên!"

"Long trời lở đất diệt Lôi môn!"

"Không thể không nói, Hắc Phá Lôi Long Thạch này tự bạo sinh ra uy lực đúng là mãnh liệt lắm!"

Nhìn đám mây hình nấm do lôi điện hình thành cao vạn thước ở trước mặt, Diệp Phong cũng không nhịn được mà nổi hứng làm thơ sáng tác ra hai câu thơ!

Mà Lê Hạo Dương và Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang đứng bên cạnh nghe hiểu được hàm ý trong hai câu thơ mà Diệp Phong làm ra thì cũng đều tỏ vẻ giật mình, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong không chỉ phá của lợi hại mà còn có tài hoa như thế!

Nhưng mà khi nghe đến mấy câu sau thì một người một thú liếc nhau sau đó trên môi cùng nở một nụ cười khổ!

"Được rồi!"

"Sắc trời đã tối, chúng ta đi tìm một nơi để nghỉ ngơi trước đi!"

"Sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ lên đường đi về Thánh Địa!"

Lúc này, Diệp Phong trực tiếp nhìn về phía Lê Hạo Dương và Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lên tiếng nói.

"Ừm?"

"Thánh Địa?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lê Hạo Dương cũng sững sờ, sau đó nhìn về phía Diệp Phong dò hỏi: "Đại ca, Thánh Địa của ngài là Thánh địa gì?"

"Đông Châu, Tinh Hồn Thánh Địa!"

Nghe được Lê Hạo Dương hỏi thăm, Diệp Phong cũng lên tiếng trả lời đồng thời cũng chuẩn bị tinh thần nói thẳng ra thân phận của mình.

"Đại ca!"

"Không ngờ được là Thánh Địa của ngươi lại ở Đông Châu nho nhỏ!"

"Vừa khéo, bây giờ con trai của ta cũng đang làm khách ở Vô Cực Thánh Địa ở Đông Châu, đến lúc đó ta sẽ liên hệ cho hắn để cho hắn đến đây bái kiến đại ca!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lê Hạo Dương cũng lấy làm kinh hãi, hắn không ngờ được là Thánh Địa của đại ca tốt của mình lại được sáng lập ở Đông Châu nho nhỏ, nhưng nghĩ tới chuyện vừa khéo con của mình cũng có mặt ở Đông Châu, thì trên mặt cũng lộ vẻ vui mừng vội vàng nói.

???

Trước đó khi ngươi liên hệ với Mã lão, hắn không có nói cho ngươi biết Vô Cực Thánh Địa đã đổi tên thành Tinh Hồn Thánh Địa rồi sao?

Chỉ nói cho ngươi biết chuyện sư tổ công muốn dùng Cửu U Tuyết Liên Vương ngâm chân?

Nghe được Lê Hạo Dương nói như vậy, Diệp Phong bị kinh hãi thật sự, bởi vì hắn không ngờ được là Lê Hạo Dương thậm chí ngay cả Vô Cực Thánh Địa đã đổi tên mà cũng không biết đồng thời trong lòng thầm nghĩ: "Mã lão đó thật là hố, không nói tới một chuyện chính nào hết!"

...

Sáng sớm ngày thứ hai!

Khi Diệp Phong tỉnh dậy sau cơn mộng đẹp nhìn thấy Lê Hạo Dương và Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cách đó không xa đều đang tu luyện, nghĩ đến bây giờ mình đã góp nhặt được hai mươi mốt viên Thăng Tiên Đan, trực tiếp lấy ra mười tám viên, hẳn chuẩn bị đột phá thực lực của mình đến Tiên Đế Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!

Oanh! Oanh! Oanh!

Theo từng đạo khí tức đột phá đột nhiên xuất hiện, Lê Hạo Dương và Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang tu luyện ở cách đó không xa cũng bị kinh động trong nháy mắt, ngay sau đó ánh mắt của một người một thú đều nhìn về phía vị trí của Diệp Phong.

Khi bọn họ nhìn thấy Diệp Phong vừa ăn một con Tiểu Trư Tử cuối cùng còn sót lại từ hôm qua và vừa đột phá thì một người một thú kinh hãi đến tròng mắt đều sắp nổ tung!

Đột đột đột còn chưa tính!

Còn mẹ nó vừa ăn vừa đột đột đột?

Chơi hả?

Không nói khoa trương một chút nào, phương thức đột phá đột đột đột của Diệp Phong đã triệt để đổi mới nhận thức của bọn họ về đột phá!

Một lát sau!