← Quay lại trang sách

Chương 628 Diệp Phong là cái tên mà ngươi có thể gọi được hay sao, gọi Diệp đại bá (2)

Đại ca, bọn họ nghĩ như thế nào ta mặc kệ!"

"Nhưng ở ta nơi này, một ngày là đại ca, vậy thì ngươi mãi mãi cũng là đại ca của ta!"

Sau khi nghe Diệp Phong giải thích xong, Lê Hạo Dương cũng nói thẳng ra ý nghĩ của mình, hắn mặc kệ những lời mà Diệp Phong nói là thật hay giả, nhưng hắn chỉ biết một chuyện thôi, đó chính là còn có hai người nữa đang trên đường đi đến đây đó, hắn tuyệt đối không thể làm mất thân phận tiểu đệ số một này được!

Về phần thân phận tằng sư tổ công thì hắn cũng không dám lấy!

???

Phụ thân, ngươi không thể chơi người khác như vậy!

Bây giờ bối phận của ngươi là gốc cho tất cả, bây giờ ngươi lại xem hắn như đại ca thì chúng ta biết tính như thế nào đây!

Lê Phong Đang đứng bên cạnh nghe Lê Hạo Dương nói như vậy thì cả người của hắn đều muốn điên rồi, hoặc là trực tiếp chấp nhận bối phận, trước đó đã từng làm trưởng bối của người ta, bây giờ lại lập tức biến thành vãn bối của người ta, chuyển biến thân phận như vậy ai mà chịu cho nổi!

"Chờ một chút!"

"Ta vẫn chưa thành hôn với Hồ Lỵ!"

"Như vậy thì lúc này Diệp Phong cũng chỉ là đồ tôn của Hồ Lỵ, còn chưa được tính là đồ tôn của ta đâu!"

Đúng lúc này, Lê Phong bỗng nhiên nhận ra được một chuyện sau đó vẻ mặt như trút được gánh nặng nhìn về phía Diệp Phong cung kính hô lớn: "Vãn bối Lê Phong, bái kiến Diệp đại bá!"

"Xong!"

"Lần này triệt để xong con bê!"

"Tổng cộng chỉ có mấy người như vậy thôi nhưng mà bây giờ lại triệt để lộn xộn hết cả lên!"

Mà nghe được Lê Phong gọi một tiếng Diệp đại bá, Hồ Lỵ và Lạc Thiên Tuyết đang đứng bên cạnh liếc nhau một cái sau đó trên mặt đều nở một nụ cười khổ!

"Chư vị!"

"Tình huống bây giờ có chút rối loạn hãy để cho ta tới giải thích một chút đi!"

"Ta và Tiểu Lê vẫn xưng hô với nhau là huynh đệ!"

"Về phần sư tôn, sư tổ và cả sư tổ công nữa, chúng ta cứ theo vai vế bây giờ mà xưng hô với nhau đi!"

Lúc này, Diệp Phong cũng đứng dậy, nói thẳng ra ý nghĩ của mình!

Hả?

Cứ xưng hô theo vai vế bây giờ?

Nghe được đề nghị này của Diệp Phong, ba người Lạc Thiên Tuyết, Hồ Lỵ và Lê Phong đầu tiên là sững sờ, sau đó ba người liếc mắt nhìn nhau, cực kỳ ăn ý gật đầu một cái công nhận đề nghị của Diệp Phong, dù sao bây giờ bọn họ cũng không nghĩ ra được biện pháp nào tốt hơn để giải quyết vấn đề quan hệ phức tạp như thế này!

"Tiểu Lê!"

"Ngươi tự mình đi dạo trong Thánh Địa đi, sau đó trực tiếp đi Tinh Hồn Phong tìm một người tên là Đồ Mãng!"

"Đến lúc đó ngươi nói với hắn ngươi là tiểu đệ của ta là được rồi!"

Nhìn thấy mấy người đều không có ý kiến gì, Diệp Phong cũng nhìn nói với Lê Hạo Dương sắp xếp của hắn, sau đó dẫn theo Lạc Thiên Tuyết rời khỏi Thánh Điện đi thẳng đến chỗ xe sói cách đó không xa!

"Tên tiểu tử thúi này!"

"Vừa trở về thì đã kéo ta đi xe sói, không biết là hắn lại muốn làm chuyện xấu xa gì nữa đây!"

Phát hiện Diệp Phong lôi kéo mình đi đến chỗ xe sói, Lạc Thiên Tuyết cũng sắc mặt đỏ bừng tự lẩm bẩm.

Một bên khác!

"Thiên Lôi Môn?"

"Lại là Thiên Lôi Môn âm thầm tạo áp lực cho ngươi cho nên ngươi mới ngăn cản ta đến với A Lỵ?"

"Mà trước ngươi nói đang bận nã pháo nhưng thật ra là đang nã pháo vào Thiên Lôi Môn, đồng thời đã đánh cho Thiên Lôi Môn không còn nữa rồi?"

Nghe Lê Hạo Dương nói ra những tình huống này, sau đó trên mặt Lê Phong cũng lộ vẻ giật mình, hắn không ngờ được là nguyên nhân thực sự khiến cho phụ thân của mình ngăn cản hắn đến với Hồ Lỵ lại là vì Thiên Lôi Môn!

"Phụ thân!"

"Vậy ngươi dùng cái gì nã pháo, vậy mà có thể một pháo đánh cho Thiên Lôi Môn không còn nữa, phải biết, Thiên Lôi Môn là thế lực cấp bá chủ kinh khủng!"

Sau khi tỉnh táo lại, Lê Phong cũng mặt lộ vẻ hiếu kì hỏi thăm.

"Một khối Hắc Phá Lôi Long Thạch lớn mà thôi!"

"Ngươi đừng nói, cái thứ quỷ quái đó tự bạo sinh ra uy lực vẫn rất kinh khủng nha!"

Nghe được Lê Phong hỏi thăm, Lê Hạo Dương cũng thuận miệng giải thích một chút.

???

Mặc dù Hắc Phá Lôi Long Thạch thuộc về tiên quáng đặc thù cấp truyền thuyết, nhưng chỉ là một khối Hắc Phá Lôi Long Thạch lớn là có thể đánh cho Thiên Lôi Môn không còn nữa?

Chơi hả?

Dùng miệng đánh?

Sau khi nghe được Lê Hạo Dương giải thích, trên mặt Lê Phong lại toát ra vẻ không quá tin tưởng, hắn cảm thấy phụ thân của mình đang nói khoát!

Nhưng Hồ Lỵ đang đứng bên cạnh nghe được ba chữ một khối lớn này thì trong đầu lại không tự chủ được nhớ tới khi Diệp Phong vừa tới Thánh Địa, hắn lấy ra một khối Tử Minh Huyền Tinh cao ngàn thước, mà Tử Minh Huyền Tinh lớn như vậy mà Diệp Phong chỉ nói nó là một khối lớn mà thôi!

"Bá phụ!"

"Ta muốn hỏi một chút, chính là một khối lớn này là ngươi nói hay là Diệp Phong... không đúng, hay là Diệp đại bá nói?"

Đang lúc Hồ Lỵ muốn tìm hiểu về tình huống này một chút thì lại bỗng nhiên nhớ tới Lê Hạo Dương là tiểu đệ trung thực của Diệp Phong cho nên nàng vội vàng thay đổi cách xưng hô với Diệp Phong.

"Ồ!"

"Hồ Lỵ, ngươi cũng rất có nghiên cứu về một khối lớn mà Diệp đại ca hay nói?"

Nghe được Hồ Lỵ hỏi như vậy, Lê Hạo Dương lại mặt lộ vẻ giật mình hỏi ngược lại.

Hả?

Tràn đầy nghiên cứu?

Ta cũng không có nghiên cứu đơn vị tính toán của riêng Diệp Phong, chỉ là ta đã từng bị dùng 'một khối lớn' Tử Minh Huyền Tinh thu mua mà thôi!

Nghĩ đến đây, Hồ Lỵ cũng nở nụ cười giải thích rõ: "Bá phụ, thật ra thì thân phận Thánh tử và Thái Thượng trưởng lão của Diệp đại bá ở trong Thánh Địa chính là do hắn dùng một khối lớn Tử Minh Huyền Tinh mua lại!"

Hả?

Đúng lúc này, Hồ Lỵ chợt phát hiện có người đang túm váy áo của mình, khi nàng quay đầu lại thì mới phát hiện ra chẳng biết từ lúc nào mà Diệp Tiểu Đường đã đi tới bên cạnh nàng.

"Tiểu Đường đại nhân!"

"Ngài có chuyện gì không?"