← Quay lại trang sách

Chương 629 Ngươi nhàm chán, mẹ nó vậy ngươi mau trở về đánh Tiểu Cước chơi đi

Đối mặt với Diệp Tiểu Đường có thực lực kinh khủng, Hồ Lỵ cũng không dám khinh thường, nàng rất rõ ràng, trong mắt của đối phương thì đối phương chỉ nhận một mình Lạc Thiên Tuyết, về phần có nể mặt những người khác hay không thì phải xem lại tâm trạng của đối phương như thế nào để!

"Hồ Lỵ!"

"Chủ nhân đưa cho Lạc tỷ tỷ một bộ quần áo cực kỳ đẹp đẽ, bộ quần áo đó hoàn toàn không kém hơn bộ quần áo do Tử Minh Huyền Tinh chế tạo một chút nào!"

"Ta cảm thấy nếu như ngươi mặc nó lên thì tuyệt đối sẽ là một đêm không ngủ nữa!"

Nghe được Hồ Lỵ hỏi thăm, Diệp Tiểu Đường cũng dùng thần thức lên tiếng nhắc nhở Hồ Lỵ.

"Thật!"

"Vậy bây giờ bọn họ đang ở đâu?"

Nghe được Diệp Tiểu Đường nhắc nhở, Hồ Lỵ cũng tinh thần tỉnh táo trong nháy mắt, đồng thời trong lòng âm thầm nghĩ: "Chẳng trách lúc nãy tiểu tử Diệp Phong đó vô cùng lo lắng dẫn Thiên Tuyết ra ngoài, hóa ra là lén lút đi làm chuyện xấu sau lưng ta!"

"Đang ở trong cái xe sói ở bên ngoài Thánh Điện đó!"

"Đi trễ, Lạc tỷ tỷ sẽ mặc vào!"

"Nhớ kỹ, tuyệt đối không được để cho người khác biết là ta đã thông báo cho ngươi biết chuyện này!"

Nói xong, Diệp Tiểu Đường các bước đi đến nơi xa như không có chuyện gì xảy ra, đồng thời tự lẩm bẩm: "Chủ nhân, người tuyệt đối đừng có trách Tiểu Đường, chỉ vì ta quá nhàm chán!"

Nếu như Diệp Phong biết được ý nghĩ trong lòng của Diệp Tiểu Đường lúc này thì tuyệt đối sẽ tức mắng to: "Ngươi nhàm chán, vậy mẹ nó ngươi quay trở về đánh Tiểu Cước chơi đi, làm hỏng chuyện tốt của ta là ý gì, làm gì có thuộc hạ nào hố chủ nhân của mình như ngươi không?"

...

"A Lỵ!"

"Ngươi đi làm gì đó?"

Khi Lê Phong phát hiện Hồ Lỵ sắc mặt lo lắng vội vàng chạy tới cửa Thánh Điện thì trên mặt cũng lộ vẻ nghi ngờ hỏi thăm.

"Lê Phong!"

"Bên phía Thiên Tuyết lại có hàng mới, ta chuẩn bị đi đoạt!"

Nghe được Lê Phong hỏi thăm, Hồ Lỵ cũng dừng bước lại giải thích.

"Cái gì!"

"Bên phía Thiên Tuyết lại có hàng mới rồi?"

"Vậy còn chờ gì nữa, mau đi cướp lấy, nàng còn nhỏ thứ đó nàng không giữ được đâu!"

Nghe được Hồ Lỵ nói như vậy, trong đầu Lê Phong cũng không tự chủ được nghĩ đến bộ quần áo đặc thù do Tử Minh Huyền Tinh chế tạo, sau đó trên mặt lộ vẻ lo lắng nhìn Hồ Lỵ hô to lên.

???

Hai người các ngươi đáng nói gì đó?

Cái gì là hàng mới?

Cái gì mà giữ không được?

Lê Hạo Dương đang đứng bên cạnh nghe hai người đối thoại, trên mặt cũng toát ra vẻ mộng bức, sau đó nhìn về phía Lê Phong tò mò hỏi: "Lê Phong, hàng mới mà các ngươi vừa mới nói là cái gì đó?"

"Phụ thân!"

"Đó là thứ mà người trẻ tuổi chúng ta cần ngươi thì không dùng được!"

Nói xong, Lê Phong lập tức mang theo vẻ mặt kích động đi đến nơi ở ở phía sau đại điện.

"Tình huống như thế nào?"

"Rốt cuộc thì hàng mới đó là cái gì?"

"Làm sao đến Thánh Địa của đại ca thì ta có cảm giác như mình giống là một thằng ngu cái gì cũng không biết!"

Nhìn Lê Phong rời đi, Lê Hạo Dương cũng cười khổ lắc đầu, sau đó cũng rời khỏi Thánh Điện, chuẩn bị đi đến Tinh Hồn Phong nhìn xem!

Ngoài Thánh Điện, xe sói!

"Sư tôn!"

"Ngươi nhanh lên đi, thay xong thì gọi ta!"

Đang đứng ở bên ngoài xe sói, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười xấu xa lên tiếng nói.

"Rất nhanh!"

"Không biết là tiểu tử thúi ngươi lấy được những bộ quần áo kiểu này từ đâu!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lạc Thiên Tuyết cũng nói vọng ra từ bên trong xe sói.

"Diệp đại bá!"

"Thiên... bá mẫu đâu?"

Mà lúc này, Hồ Lỵ cũng đi tới chỗ xe sói, sau đó trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong đang đứng ở bên ngoài xe sói lên tiếng hỏi thăm.

"Sư tổ!"

"Ngươi tìm sư tôn có chuyện gì không?"

Nghe được Hồ Lỵ hỏi thăm, Diệp Phong cũng hiếu kì hỏi thăm.

"Đại bá!"

"Ta tìm bá mẫu có chuyện cực kỳ quan trọng!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Hồ Lỵ cũng trả lời một câu đơn giản nhưng không có nói ra rốt cuộc là có chuyện gì, dù sao đây là chuyện giữa hai người phụ nữ, nàng không dám nói chuyện này với Diệp Phong!

"Gấp gáp như vậy sao?"

"Sư tôn ta đang ở bên trong xe sói đó, vậy ngươi đi vào trong đó tìm nàng đi!"

Nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy lo lắng của Hồ Lỵ, Diệp Phong cũng không có hỏi nhiều nữa trực tiếp chỉ vào trong xe sói lên tiếng nói.

Hô!

Đi vào bên trong xe sói, Hồ Lỵ cũng thở dài ra một hơi, thầm nghĩ trong lòng: "Không ngờ được là có một ngày ta sẽ phải gọi đệ tử thân truyền của mình là bá mẫu nhưng mà không ở trước mặt Diệp Phong thì ta có thể tiếp tục gọi nàng là thiên tuyết Thiên Tuyết!"

"Sư tôn!"

"Sao ngươi lại tới đây?"

Đang chuẩn bị thay quần áo, Lạc Thiên Tuyết nhìn thấy Hồ Lỵ bỗng nhiên đi vào bên trong xe thì trên mặt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên hỏi thăm.

Hả?

Đúng lúc này, Lạc Thiên Tuyết lại phát hiện ánh mắt Hồ Lỵ trực tiếp nhìn vào bộ y phục đang ở trên tay nàng, chuyện này khiến cho nàng cảm thấy có chút bất an khó hiểu sau đó vội vàng đưa y phục ra giấu ở sau lưng.

"Thiên Tuyết!"

"Đừng ẩn giấu, ta đến đây chính là vì bộ y phục đó!"

"Ngươi cũng thật là, có hàng mới tại sao không nói cho ta biết một tiếng chứ!"

Nói xong, Hồ Lỵ lập tức đi tới bên cạnh Lạc Thiên Tuyết, trực tiếp giật lấy bộ y phục mà nàng đang giấu ở sau lưng.

"Sư tôn!"

"Diệp Phong vẫn đang chờ ta thay, ngươi lấy đi như vậy thì ta biết phải ăn nói với hắn như thế nào đây!"

Nhìn thấy Hồ Lỵ cất bộ y phục đó vào trong tiên giới, Lạc Thiên Tuyết cũng nở một nụ cười khổ nói, nàng hoàng toàn không ngờ được là sư tôn này của mình lại trở nên mê muội những bộ y phục mà Diệp Phong cung cấp như vậy!

Hả?

Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, Hồ Lỵ cũng rơi vào trầm tư, sau đó bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, trên mặt nở một nụ cười nói: "Bá mẫu, chúng ta là hạng tiểu bối, lấy của các ngươi mấy bộ y phục, ngươi là người làm trưởng bối hẳn là sẽ không để trong lòng chứ!"

???

Vừa còn gọi Thiên Tuyết!

Thoáng một cái liền biến thành bá mẫu rồi?

Bối phận còn có thể chơi như vậy sao?