← Quay lại trang sách

Chương 631 Cuối cùng vẫn là một mình ta chống được tất cả

Ngay lúc Diệp Phong một mình nhàm chán nằm trên đỉnh của xe sói phơi nắng thì tiếng nhắc nhở ban bố nhiệm vụ của hệ thống lại bỗng nhiên vang lên trong đầu của hắn.

Ừm!

Diệp Phong nghe xong cũng đột nhiên ngồi dậy, sau đó cực kỳ nhiệt tình cười to nói: "Hệ thống, thật sự là ta càng ngày càng thích dáng vẻ ngươi sủng ái ta như vậy rồi!"

(Hệ thống: Túc chủ nhà mình thì chắc chắn phải sủng ái, nếu không sủng ái ngươi chẳng lẽ phải đi sủng ái túc chủ của hệ thống khác hay sao?)

"Ăn một hố, khôn ngoan nhìn xa trông rộng!"

"Chờ ta hoàn thành nhiệm vụ này, nhất định phải dẫn theo sư tôn rời khỏi Thánh Địa, sau đó tìm một chỗ không có ai rồi mới lấy phần thưởng ra mới được!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng cúi đầu trầm tư, hắn đang nghĩ, lần này tiến về Đệ Tam Tiên Vực tìm kiếm người thích hợp làm bại gia môn đồ, nên dẫn ai theo mới thú vị một chút!

"Được rồi!"

"Không nghĩ, ta đi qua đó hỏi bọn họ luôn cho nhanh!"

"Đến lúc đó sợ là sẽ cạnh tranh cực kỳ kịch liệt, vậy thì phải xem ai trong số bọn họ có biểu hiện tốt nhất!"

Trầm tư một chút, Diệp Phong cũng không nghĩ nhiều nữa, rời khỏi Vô Cực Phong, lập tức đi đến Tinh Hồn Phong!

...

Tinh Hồn Phong!

"Chư vị!"

"Ta chuẩn bị đi đến Đệ Tam Tiên Vực, có ai trong số các ngươi muốn đi theo ta đi ra ngoài chơi một chút hay không?"

Sau khi triệu tập tất cả mọi người lại, Diệp Phong cũng nhìn mấy người Đồ Mãng, Hồng Lão Lục, Chu Khải, Cung Phong lên tiếng hỏi thăm.

Nhưng mà hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Diệp Phong là khi mọi người nghe được cái tin tức sẽ được đi ra ngoài chơi này thì lại không có phản ứng chút nào thậm chí trên mặt còn xuất hiện một chút xíu cảm xúc mâu thuẫn!

Tình huống như thế nào?

Những người này đều xảy ra chuyện gì đó!

Ở hạ giới, những người đó đều chờ ta lật bài, nhưng tại sao đến lượt các ngươi thì một chút phản ứng cũng không có như vậy?

Nhìn thấy tất cả mọi người đều trở nên yên tĩnh một cách khác thường thì Diệp Phong cũng có chút lúng túng tiếp tục nói: "Như vậy đi, nếu như có ai muốn đi theo ta ra ngoài chơi thì sau khi ta đếm ba tiếng thì hãy trực tiếp tiến lên trước một bước!"

Nói xong, Diệp Phong trực tiếp bắt đầu đếm ngược!

"Ba!"

"Hai!"

"Một!"

Nhưng mà khi Diệp Phong đếm tới một thì tất cả mọi người đều cực kỳ chỉnh tề lui về phía sau một bước, cảnh tượng này khiến cho Diệp Phong nhìn tới choáng váng!

"Mẹ nó!"

"Mẹ nó, rốt cuộc thì đây là tình huống như thế nào!"

"Nhiều người như vậy mà không có một người nào muốn đi theo ta ra ngoài chơi hết?"

Mang theo nghi hoặc, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống: "Vận dụng một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, tra xem rốt cuộc là những người này đang làm cái gì, tại sao không có một người nào muốn đi theo ta ra ngoài!"

"Đinh! Tiêu hao một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, bây giờ mọi người trong Tinh Hồn Phong mỗi ngày đều dùng nhiều loại phương pháp khác nhau để ăn các loại Tiên Trùng mỹ vị, mỗi ngày đều dùng đủ loại tiên thảo cấp truyền thuyết để ngâm bồn tắm, mỗi ngày đều hưởng dụng các loại tiên quả hi hữu, mỗi ngày đều thỏa thích hưởng thụ lấy tất cả mọi thứ ở đây cho nên bọn họ hoàn toàn không muốn rời khỏi Thánh Địa!"

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, tiếng nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của hắn.

"Ngọa tào!"

"Hèn gì ta cứ thắc mắc tại sao không một ai muốn đi!"

“Hóa ra là hưởng thụ đến ghiền!"

Sau khi biết được nguyên nhân, Diệp Phong cũng toát ra vẻ bất đắc dĩ, mặc dù là mọi người đang hưởng thụ nhưng mà bản chất những việc mà bọn họ làm cuối cùng vẫn là đang phá của như vậy thì hắn còn gì để nói nữa!

(Đám người ở hạ giới: Lúc trước nếu như ngươi chế tạo Tinh Hồn Tông thành như vậy thì mẹ nó, ai mà muốn lật bài, chúng ta cũng sẽ ở lại trong tông môn để mà thoả thích hưởng thụ!")

"Đại ca!"

Ngay lúc Diệp Phong vẻ mặt thất lạc xoay người chuẩn bị rời đi một mình thì một giọng nói quen thuộc lại vang lên phía sau lưng hắn.

"Lê đệ!"

Lúc này Diệp Phong cũng đột nhiên quay người trên mặt lộ vẻ kích động nhìn về phía Lê Hạo Dương, sau đó tràn đầy cảm động lẩm bẩm: "Thời khắc mấu chốt, còn phải nhìn Lê đệ của ta!"

"Đại ca!"

"Trên đường cẩn thận a!"

Nhưng mà khi Lê Hạo Dương tiếp tục nói ra một câu nữa thì trên mặt Diệp Phong hoàn toàn không còn chút cảm động nào mà thay vào đó là tràn đầy hắc tuyến!

"Cuối cùng vẫn là một mình ta chống được tất cả!"

Xoay người rời đi lần nữa, Diệp Phong cũng cười khổ tự lẩm bẩm.

...

"Diệp trưởng lão!"

"Lại muốn đi ra ngoài sao?"

Nhìn thấy Diệp Phong từ đằng xa đi tới, Ngọc Quỷ trưởng lão cũng mặt lộ vẻ giật mình hỏi thăm, đồng thời trong lòng sợ hãi than: "Tiểu tử Diệp Phong này không có để cho mình rảnh rỗi một chút nào chẳng lẽ đây là nguyên nhân tại sao hắn có thể mạnh lên hay sao?"

"Đúng vậy!"

"Còn phải đi ra ngoài một chuyến!"

Nói xong, khi Diệp Phong chuẩn bị đi vào đại trận mê cung thì lại bỗng nhiên chú ý tới tam đại thủ hộ Tiên Thú là Tiểu Bát Tử, Tiểu Báo Tử và Tiểu Điêu Tử đang đứng bên cạnh!

"Nếu như người trên Tinh Hồn Phong đều không muốn đi theo ta ra ngoài!"

"Vậy thì ta lại dẫn một thủ hộ Tiên Thú ra ngoài đi!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp nhìn về phía tam đại thủ hộ Tiên Thú lên tiếng nói ra: "Ta muốn ra ngoài chơi một chút, ai trong số các ngươi muốn đi theo ta thì hãy tiến lên một bước!"

"Ừm?"

"Lại muốn đi ra ngoài, còn muốn dẫn theo một trong số chúng ta?"

"Dù sao lần này ta sẽ không đi ra ngoài nữa, hai ngày này Tiểu Báo Tử và Tiểu Điêu Tử ở chỗ này thoải mái đều sắp thoải mái đến chết rồi, lần này cho dù như thế nào đi nữa thì ta cũng phải ở lại đây hưởng thụ mấy ngày mới được!"

Nghe được Diệp Phong tra hỏi, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng nghĩ thầm trong lòng.

Mà khi nó nhìn qua Tiểu Báo Tử và Tiểu Điêu Tử ở hai bên trái phải, muốn Xem Xem trong số bọn chúng có ai đã tiến lên trước một bước thì lại hoảng sợ phát hiện bọn chúng lại đứng ở phía sau của mình, khi phát hiện ra được tình huống này thì Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư toàn bộ thú đều choáng váng!