Chương 632 Cuối cùng vẫn là một mình ta chống được tất cả (2)
Tình huống như thế nào!"
"Mẹ nó, rốt cuộc là tình huống như thế nào!"
"Ta rõ ràng không hề động đậy nhưng tại sao ta lại tiến lên trước một bước cơ chứ?"
Điên rồi!
Lúc này Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư thật sự muốn điên rồi, nó không muốn đi theo Diệp Phong ra ngoài bây giờ nó chỉ muốn ở lại trong Thánh Địa sau đó trong lúc trông nhà hộ viện thì đồng thời hưởng thụ cuộc sống một chút thôi!
"Diệp thiếu!"
"Ta muốn nói ta không nhúc nhích nhưng lại không biết chuyện gì xảy ra mà đột nhiên ta lại biến thành đi lên trước một bước thì ngươi có tin hay không?"
Lúc này, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng trưng vẻ mặt thành thật nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
"Ta tin!"
Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói như vậy, Diệp Phong cũng gật đầu đáp lại.
Cười!
Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nghe được Diệp Phong nói như vậy thì trực tiếp nhếch miệng nở nụ cười, chỉ cần Diệp Phong tin, vậy thì cũng coi như là nó đã giải trừ được nguy cơ!
"Tiểu Bát Tử!"
"Ngươi còn đứng đó cười ngu cái gì vậy?"
"Còn không tranh thủ đi theo ta!"
Nhìn thấy Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đứng tại chỗ cười ngây ngô, Diệp Phong cũng lên tiếng thúc giục.
???
Đi theo ngươi?
Không phải là ngươi vừa mới nói là ngươi tin tưởng những lời mà ta nói hay sao?
Sao bây giờ còn kêu ta đi với ngươi nữa?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư trực tiếp choáng váng, chuyện này hoàn toàn không giống như tình huống mà nó đã nghĩ!
Một lát sau!
"Tiểu Bát Tử!"
"Sau này ngươi phải chú ý một chút đi!"
"Tại sao Tiểu Báo Tử và Tiểu Điêu Tử biết lui lại một bước mà bản thân ngươi chỉ biết ngu ngốc đứng yên tại chỗ?"
Sau khi rời khỏi Thánh Địa, Diệp Phong cũng nhìn về phía Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cười trêu ghẹo.
"Diệp thiếu!"
"Ta cũng không ngờ được là hai tên khốn kiếp đó lại gian xảo như vậy!"
"Nhưng mà nếu như ta cũng lùi về sau một bước như chúng nó thì có phải là ba người chúng ta đều sẽ an toàn hết hay không?"
Nói đến đây, trên mặt Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
"Không sai!"
"Nếu như ngươi cũng lui về phía sau một bước thì chắc chắn là ba người các ngươi đều sẽ an toàn hết!"
"Nhưng mà có thể nào có một loại khả năng là nếu như ngươi lùi lại một bước thì bọn chúng sẽ lùi lại hai bước hay không?"
Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười giải thích.
"Ừm?"
"Lui lại hai bước?"
Nghe đến đây, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đầu tiên là sững sờ, sau đó ở trong lòng lập tức mắng to: "Mẹ nó, chắc chắn hai tên khốn kiếp đó có thể làm ra được chuyện như vậy, xem ra sau này ở chung một chỗ với hai tên khốn kiếp đó thì ta phải cẩn thận hơn một chút, nếu không đến khi ta bị bọn chúng bán đi thì mẹ nó ta còn giúp bọn chúng đếm tiền nữa!"
"Đi thôi!"
"Chúng ta lập tức chạy tới Đệ Tam Tiên Vực!"
Lúc này, Diệp Phong tiện tay lấy một cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định ném cho Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, sau đó bản thân hắn cũng nhanh chóng kích hoạt một cái, một người một thú nhanh chóng biến mất ở bên trong Không Gian Truyền Tống Môn!
...
Đệ Tam Tiên Vực, Xích Ô Thành!
"Lúc trước chúng ta gặp được ngũ đại tổ lão ở trong thành trấn này, vừa khéo nơi đây lại là một tòa thành trấn bên trong Đệ Tam Tiên Vực!"
"Nếu không nếu muốn chạy tới Đệ Tam Tiên Vực trong thời gian ngắn nhất thì sợ là phải làm phiền hai người Diệp Tiểu Chùy, Diệp Tiểu Cước xuất thủ!"
Xuất hiện trên đường phố phồn hoa, Diệp Phong cũng cười tự nói.
"Tình huống như thế nào?"
"Lúc trước tòa thành trân này không có bị Thiên Đạo kiếp vân hủy diệt hay sao?"
Mà bên cạnh, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lại cảm thấy cực kỳ khó hiểu!
Phải biết, lúc trước tam đại thủ hộ Tiên Thú bọn chúng dẫn theo Diệp Phong, Đường Tiểu Cường và ngũ đại tổ lão rời đi, nó chú ý tới bọn chúng rời đi thì Thiên Đạo kiếp vân vẫn luôn bình tĩnh đó trực tiếp tụ ra vô số đạo Thiên Đạo lôi kiếp!
Cho nên theo Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nghĩ thì hẳn là tòa thành trấn này đã bị Thiên Đạo kiếp vân tiêu diệt từ lâu rồi mới đúng!
(Thiên Đạo kiếp vân: Ngươi nghĩ không sai, nhưng người không biết là có một tên khốn kiếp bị ủy khuất cho nên đã chạy tới đây tìm được ta, nói là muốn thỏa thích chiến một trận với ta, kết quả hắn dùng chùy sắt lớn diệt ta luôn á!)
"Diệp thiếu!"
"Chúng ta tới đây làm gì?"
"Chẳng lẽ ngươi còn có bằng hữu cũ ăn xin ở chỗ này?"
Lúc này, trên mặt Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
Trán!
Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói như vậy, trong nháy mắt trên mặt Diệp Phong cũng treo đầy hắc tuyến, hắn rất muốn giải thích một câu bằng hữu cũ ăn xin của hắn thật sự chỉ có năm người đó mà thôi!
"Mặc dù nơi này là Đệ Tam Tiên Vực!"
"Nhưng so sánh với Đệ Nhất Tiên Vực thì nó vẫn kém hơn nhiều lắm!"
"Ta hoàn toàn không ngờ được là một tòa thành trấn lớn như vậy mà thậm chí ngay cả một quả Độc Giác Huyền Trư Đản cũng không có!"
Lúc này, một thanh niên đi ngang qua bên cạnh Diệp Phong trên mặt hiện lên vẻ cực kỳ thất vọng nói chuyện với nam tử trung niên đang đi bên cạnh hẳn.
"Chu thiếu!"
"Dù sao tòa thành trấn này chỉ là một tòa thành trấn nằm ở biên giới của Đệ Tam Tiên Vực!"
"Hơn nữa, Độc Giác Huyền Trư cũng là một loạt Tiên Thú cực kỳ mạnh mẽ, cho dù là ở Đệ Nhất Tiên Vực thì Độc Giác Huyền Trư Đản cũng được xem như là trứng Tiên Thú cực kỳ hi hữu, ở chỗ này không có cũng là một chuyện bình thường mà!"
Nam tử trung niên nghe được thanh niên phàn nàn như vậy thì cũng gượng cười giải thích rõ cho hắn biết.
???
Chu thiếu?
Muốn ăn Độc Giác Huyền Trư Đản?
Diệp Phong đang đi bên cạnh nghe được cuộc đối thoại của hai người thì trên mặt cũng lộ ra vẻ giật mình sau đó khóe miệng nở một nụ cười tự lẩm bẩm: "Bản thị đồng căn sinh, tương tiên hà thái cấp!"
"Tiểu Bát Tử!"
"Độc Giác Huyền Trư, loại Tiên Thú này ngươi biết không?"