← Quay lại trang sách

Chương 639 Ta chỉ tùy tiện nói một chút, ngươi lại làm thật?

Như vậy nói cách khác, chỉ khi câu trả lời của ta để cho Diệp thiếu hài lòng thì hắn mới đưa cho ta một trăm tám mươi sáu quả Kim Giác Huyền Trư Đản!"

"Nhưng câu trả lời như thế nào mới có thể để cho Diệp thiếu hài lòng?"

Nghĩ đến đây, Chu Dương bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện cực kỳ trọng yếu, đó chính là thân phận của Diệp Phong, thần hào phá của!

Một lát sau!

"Diệp thiếu!"

"Ta có một ý nghĩ, chỉ là thiếu chút đồ!"

"Ta muốn đem một trăm tám mươi sáu quả Độc Giác Huyền Trư Đản này đập nát, sau đó thông qua Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định ném tới trước mặt phụ thân ta!"

"Không vì cái gì khác, chính là muốn nói cho phụ thân ta một chuyện, đó chính là ta ngoại trừ biết ăn với khoác lác ra thì bây giờ còn học được phá của!"

Lúc này Chu Dương cũng ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Phong, sau đó vẻ mặt thành thật nói ra ý nghĩ này của mình.

"Ồ!"

"Tiểu tử này có tiền đồ!"

"Vậy mà mò được sở thích của Diệp thiếu nhanh như vậy!"

Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang đứng bên cạnh nghe được Chu Dương nói như vậy thì trên mặt cũng lộ vẻ giật mình.

"Ngọa tào!"

"Thiếu tông chủ chơi thật mẹ nó dữ dội!"

"Hắn không sợ sau khi trở về sẽ bị tông chủ đánh gãy ba cái chân sao?"

Phong thúc nghe được Chu Dương nói như vậy, sau đó cũng tỏ vẻ giật mình, nhưng mà hắn không biết là cho dù Chu Dương không chơi như vậy thì trở về cũng tránh không được phải bị đánh cho một trận tơi bời, cho nên sớm muộn gì cũng như vậy, chỉ có thể nói Chu Dương là vò đã mẻ không sợ rơi, chơi liều!

"Chu thiếu!"

"Không thể không nói, phương pháp xử lý này của ngươi thực không tồi!"

Mà Diệp Phong nghe xong cũng cực kỳ hài lòng với phương pháp xử lý này, sau đó lấy ra một trăm tám mươi sáu cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định lên tiếng nói ra: "Chu thiếu, ngươi không có, nhưng ta có, tới đi, bắt đầu hưởng thụ niềm vui thú khi phá sản đi!"

???

Ngươi có?

Ta chỉ tùy tiện nói một chút, ngươi để cho ta tới thật?

Thấy Diệp Phong ném tới một trăm tám mươi sáu cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, Chu Dương cả người đều muốn điên rồi, hắn không ngờ được là thứ nhưu Không Gian Truyền Tống Môn mà Diệp Phong cũng sẽ mang theo bên người nhiều như vậy!

Hô!

Thở một hơi dài, Chu Dương cũng cắn răng, trực tiếp kích hoạt một cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, sau đó đập bể một quả Độc Giác Huyền Trư Đản ném vào!

...

Kim Tinh Tông, tông môn đại điện!

"Ừm?"

"Là ai?"

Nhìn thấy trên cao ba mét bỗng nhiên xuất hiện một khe hở không gian, Chu Chính Thiên cũng tiến vào trạng thái chiến đấu trong nháy mắt!

Ba!

Nhưng mà khiến cho Chu Chính Thiên mộng bức chính là không nhìn thấy người từ trong vết nứt không gian đi ra, ngược lại là một quả cự đản cao nửa người từ trong vết nứt không gian bay ra ngoài, sau đó ba chít chít một tiếng rơi mạnh từ trên không trung xuống đất!

"Cái đó là... Độc Giác Huyền Trư Đản!"

"Chu Dương, tên tiểu tử thúi đó lại dùng Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định ném một quả Độc Giác Huyền Trư Đản tới, còn mẹ nó ném xuống đất!"

Sau khi kịp phản ứng lại, Chu Chính Thiên đã sắp tức đến nổ tung, hắn không nghĩ tới đứa con trai tham ăn lại thích khoác lác của mình còn mẹ nó bắt đầu phá của, đây quả thật là cái tốt không học, cái xấu mẹ nó học được toàn bộ!

"Mẹ nó!"

"Lại tới!"

Đúng lúc này, khi Chu Chính Thiên nhìn thấy phía trên cao ba mét bỗng nhiên xuất hiện mười cái vết nứt không gian thì kinh hãi tròng mắt kém chút trừng ra ngoài!

"Hừ!"

"Tên tiểu tử thúi này còn muốn khảo nghiệm năng lực phản ứng của lão tử hay sao?"

Lúc này, đứng dưới vị trí trung tâm phía dưới mười cái vết nứt không gian, Chu Chính Thiên cũng giang hai tay ra, chuẩn bị đón lấy tất cả Độc Giác Huyền Trư Đản!

"Bên trái thứ hai!"

"Bên phải thứ nhất!"

"Ở giữa!"

Rất nhanh, theo từng quả Độc Giác Huyền Trư Đản từ trong vết nứt không gian xuất hiện cũng rơi xuống, Chu Chính Thiên cũng hóa thành một đạo tàn ảnh, đón được tất cả trứng heo rơi xuống, toàn bộ quá trình chơi đến quên cả trời đất!

Chu Dương và Diệp Phong tuyệt đối không ngờ được là bọn họ phá của mà Chu Chính Thiên lại trực tiếp chơi.

"Ồ!"

"Thú vị, đây là bắt đầu gia tăng độ khó sao?"

Nhìn thấy lần này trực tiếp xuất hiện hai mươi cái vết nứt không gian, Chu Chính Thiên cũng nở một nụ cười lạnh, sau đó tự lẩm bẩm: "Tiểu tử thúi, ngươi vẫn quá coi thường lão tử ngươi, đừng nói hai mươi cái vết nứt không gian cùng nhau xuất hiện, cho dù là một vạn cái vết nứt không gian cùng nhau xuất hiện thì lão tử cũng có thể đỡ được tất cả Độc Giác Huyền Trư Đản rớt xuống!"

...

Một bên khác!

"Diệp thiếu!"

"Ta đã ném toàn bộ Độc Giác Huyền Trư Đản trong tay của ta qua đó, ngay cả hai quả trứng heo đã nướng nửa sống nửa chín cũng ném qua đó!"

"Bởi vì đập bể trước cho nên ta cũng gia trì một tia tiên lực, nhưng mà chút tiên lực này hoàn toàn không chịu nổi va chạm khi rơi xuống, một khi quẳng xuống đất thì chắc chắn sẽ vỡ vụn trong nháy mắt, cho dù không có rơi xuống đất thì chút tiên lực này chỉ có thể duy trì thời gian một nén nhang, sau đó trứng heo cũng sẽ tự động vỡ vụn."

Ném toàn bộ một trăm tám mươi sáu quả Độc Giác Huyền Trư Đản qua đó, sau đó Chu Dương cũng nói rõ tình huống với Diệp Phong.

"Chu thiếu!"

"Ta cảm thấy cách chơi này của ngươi rất thú vị!"

"Nếu không, chúng ta ném hơn một trăm vạn quả Độc Giác Huyền Trư Đản đó qua đó luôn đi!"

Nghe được Chu Dương nói như vậy, Diệp Phong lại đưa ra một cái ý nghĩ cực kỳ kích thích!

???

Ném hơn một trăm vạn quả Độc Giác Huyền Trư Đản qua đó?

Đây là muốn để cho tông môn đại điện Kim Tinh Tông ta hãm sâu trong Địa Ngục trứng trứng hay sao?

Nghe được ý nghĩ cực kỳ điên cuồng này của Diệp Phong, Chu Dương bị hù dọa thật, vốn cho là hành vi của mình đã rất phá của, ai mà ngờ được so với đại thủ bút của Diệp Phong thì chuyện mình làm còn không được tính là món ăn khai vị!

"Quyết định như vậy đi!"