← Quay lại trang sách

Chương 638 Ngươi vì ăn mà muốn bán đi tông môn?

Nghe Chu Dương nói xong mấy chuyện này, Chu Chính Thiên cũng trầm mặc lại!

Không nói cường giả bên người đối phương mạnh hơn xa Phong thúc!

Chỉ nói tới chuyện đối phương có thể tiện tay lấy ra trăm vạn quả Độc Giác Huyền Trư Đản, như vậy cũng đủ để chứng minh thân phận của đối phương tuyệt đối không đơn giản, hơn nữa tuyệt đối không phải là Kim Tinh Tông bọn họ có thể trêu chọc nổi!

"Chu Dương!"

"Chắc chắn chúng ta không thể đắc tội với đối phương được!"

"Cho nên, ngươi thử thương lượng với đối phương một chút, xem chúng ta có thể mua ít một chút hay không!"

"Nếu như thực sự không được thì ta sẽ nghĩ cách, còn tông môn thì chắc chắn là không thể bán!"

Trầm tư hồi lâu, Chu Chính Thiên cũng đưa ra một biện pháp giải quyết.

...

Chặt đứt liên hệ Truyền âm Thạch, Chu Dương cũng mặt lộ vẻ lúng túng đi trở về, sau đó nhìn về phía Diệp Phong đang ra vẻ lạnh lùng thăm dò: "Diệp thiếu, ta thật sự không ngờ được là trong tay ngươi lại có nhiều Độc Giác Huyền Trư Đản như vậy, nói thật, cho dù là tông môn đằng sau ta cũng không thể lập tức mua được nhiều Độc Giác Huyền Trư Đản như vậy, ngươi xem chúng ta có thể thương lượng một chút hay không, ta mua ít chút!"

"Có thể!"

"Vậy ngươi muốn mua bao nhiêu, tùy tiện nói số lượng đi, mua một quả cũng được, ta không có vấn đề!"

"Dù sao ta cũng không thiếu chút tiền này, vừa khéo để lại chút Độc Giác Huyền Trư Đản, sau này tìm người khác chơi trò chơi nhỏ đó tiếp!"

Nghe được Chu Dương nói như vậy, nhìn thấy dáng vẻ thận trọng của đối phương, Diệp Phong cũng nở nụ cười lên tiếng nói.

???

Có thể?

Tùy tiện mua, một quả cũng được?

Nghe được Diệp Phong trả lời như vậy, Chu Dương cả người đều muốn điên rồi, nếu như biết trước sẽ là tình huống này thì hắn tuyệt đối sẽ không đề nghị phụ thân bán tông môn!

Nghĩ đến chuyện này coi như giải quyết, sau khi trở về sợ là sẽ bị đánh một trận, trên mặt Chu Dương cũng tỏ vẻ vô cùng hối hận trong lòng mắng thầm: "Sao ta lại ngu xuẩn như thế, tại sao không hỏi trước một chút?"

"Tình huống như thế nào?"

"Tại sao phản ứng của Chu Dương lại lớn như thế?"

"Mới nãy hắn thượng lượng với phụ thân hắn như thế nào đó?"

Mang theo hiếu kì, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống: "Hệ thống, vận dụng một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, tra xem vừa nãy Chu Dương thương lượng chuyện này với phụ thân hắn như thế nào!"

"Đinh! Tiêu hao một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, Chu Dương đề nghị phụ thân hắn bán tông môn, sau đó mua một trăm vạn lẻ tám ngàn quả Độc Giác Huyền Trư Đản trong tay túc chủ!"

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống cũng vang lên trong đầu của hắn.

???

Vì mua số trứng heo này!

Chu Dương lại đề nghị phụ thân hắn bán tông môn đi?

Mẹ nó, thằng này là kẻ hung hãn!

Sau khi biết được tình huống, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ giật mình quay qua nhìn Chu Dương, kinh hãi nói: "Gia hỏa này không chỉ có khoác lác lợi hại, khi xử lý chuyện thì ý tưởng cũng cực kỳ tàn bạo!"

...

Một lát sau!

"Trứng heo nướng, trứng là trứng heo nướng!"

"Nướng xong quả này đến quả khác, còn có hơn trăm quả!"

Lúc này, Chu Dương cũng đang khẽ hát nướng hai quả Độc Giác Huyền Trư Đản, nghe mùi thơm dần dần phiêu tán ra, hắn cũng kìm lòng không được mà nuốt nước miếng một cái, dù sao loại mỹ vị này hắn đã ba năm không ăn được!

"Ừm?"

"Bên phía Diệp thiếu là tình huống như thế nào?"

"Ta đã nướng lên, tại sao bọn họ lại làm ra một đống lửa, đây là đang hoài nghi thủ nghệ của ta sao?"

Mang theo nghi hoặc, Chu Dương cũng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi: "Diệp thiếu, các ngươi đang làm gì đó?"

"Nướng trứng!"

"Ngươi nướng của ngươi, không cần phải để ý đến chúng ta, chúng ta nướng của chúng ta!"

Nghe được Chu Dương hỏi thăm như vậy, Diệp Phong cũng cười giải thích.

Sau đó, Diệp Phong lấy mười hai quả trứng lớn màu vàng óng từ trong không gian của hệ thống ra!

"Tiểu Bát Tử!"

"Phong thúc!"

"Vừa nãy khi ta và Chu thiếu tiến hành trò chơi nhỏ, các ngươi cũng vội vàng nửa ngày, mười hai quả Kim Giác Huyền Trư Đản này ta muốn nướng hai quả ăn, còn thừa mười quả cho các ngươi xem như công tác phí, các ngươi chia đều là được!"

Ngay sau đó, Diệp Phong nhìn về phía Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư và Phong thúc cười lên tiếng nói.

Choáng váng!

Phong thúc nghe nói như thế thì cả người đều choáng váng!

Bây giờ rốt cuộc hắn đã hiểu câu nói 'lần này thật là tiện nghi ngươi' trước đó của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư rốt cuộc là ý gì!

Người khác có thể không biết Kim Giác Huyền Trư là loại Tiên Thú nào nhưng hắn biết a!

Kim Giác Huyền Trư chính là Tiên Thú mạnh mẽ thời đại thượng cổ, mấy chục vạn năm về sau sau khi độ đậm của huyết thống dần dần thoái hóa thì mới xuất hiện Độc Giác Huyền Trư bây giờ, có thể nói, Kim Giác Huyền Trư chính là tổ tông của Độc Giác Huyền Trư!

Hắn hoàn toàn không ngờ được là trong tay Diệp Phong còn có trứng Tiên Thú đã diệt tuyệt từ thượng cổ này!

Một bên khác!

"Mẹ nó!"

"Mẹ nó, ta không nghe lầm chứ!"

"Đó là tổ tông của Độc Giác Huyền Trư, Kim Giác Huyền Trư Đản?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, lại nhìn mười hai quả cự đản vàng óng ánh một chút, Chu Dương còn đang khẽ hát nướng trứng heo trong nháy mắt cảm thấy Độc Giác Huyền Trư Đản trong tay không thơm!

Đặc biệt là nhìn thấy Phong thúc chỉ hỗ trợ bày ra bình trứng mà được năm quả Kim Giác Huyền Trư Đản, chuyện này khiến hắn bỗng nhiên cảm thấy trước đó mình thắng vô ích, có Kim Giác Huyền Trư Đản, mẹ nó ai còn muốn Độc Giác Huyền Trư Đản rác rưởi này!

"Chu thiếu!"

"Ngươi nói, nếu ta đưa ngươi một trăm tám mươi sáu quả Kim Giác Huyền Trư Đản, vậy ngươi sẽ xử lý một trăm tám mươi sáu quả Độc Giác Huyền Trư Đản trong tay như thế nào?"

Chú ý tới tình huống của Chu Dương, Diệp Phong cảm thấy thời cơ không sai biệt lắm, trực tiếp lên tiếng hỏi thăm.

Hả?

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Chu Dương đầu tiên là sững sờ, sau đó cúi đầu trầm tư.

"Diệp thiếu sẽ không vô duyên vô cớ hỏi ta vấn đề này!"