Chương 643 Chu Dương, có dám tới một làn sóng lớn cho lão tử hay không
Lúc này, sắc mặt Chu Dương có chút tái nhợt, ngồi bệt dưới đất hữu khí vô lực lẩm bẩm.
"Nhưng mà Phong thúc vì đạt được công tác phí của Diệp thiếu mà cũng liều mạng!"
Nhìn Phong thúc bởi vì thiếu máu quá nhiều mà đã hôn mê ở bên cạnh, Chu Dương cũng toát ra vẻ kính nể.
"Tiểu Chu!"
"Thừa dịp Phong thúc hôn mê, vừa khéo ta có chuyện muốn hỏi ngươi!"
"Ngươi có muốn có vô số Tiên Linh Thạch và Tiên Linh Tinh đếm không hết hay không?"
"Ngươi có muốn mỗi ngày đều hưởng thụ được niềm vui sướng khi phá của hay không?"
Đúng lúc này, Diệp Phong lại đi tới, sau đó nhìn về phía Chu Dương trực tiếp hỏi thăm.
???
Vô số Tiên Linh Thạch và Tiên Linh Tinh?
Mỗi ngày đều hưởng thụ niềm vui sướng khi phá của?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Dương đầu tiên là sững sờ, sau đó thầm nghĩ trong lòng: "Nếu là có vô số Tiên Linh Thạch và Tiên Linh Tinh thật, vậy chẳng phải là mỗi ngày ta muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn khoác lác như thế nào thì khoác lác như thế ấy?"
Nghĩ đến đây, Chu Dương nhìn về phía Diệp Phong, vẻ mặt thành thật nói: "Diệp thiếu, ta muốn!"
"Nếu ngươi muốn, vậy ta sẽ cho ngươi cơ hội này!"
"Nhưng cần phải chú ý là cơ hội chỉ có một lần!"
"Mà ngươi cần trăm phần trăm trung thành với ta, hơn nữa sau này phải bước vào phá của chi đạo!"
Nói xong, Diệp Phong để tay phải lên trên đầu Chu Dương.
Một lát sau!
"Bại Gia Môn!"
"Chỉ cần trong phạm vi phá của hợp lý thì có thể vận dụng vô số Tiên Linh Thạch và Tiên Linh Tinh!"
"Quá kinh khủng đi!"
Khi Chu Dương được hệ thống tán thành, hiểu được tất cả mọi thông tin có liên quan tới Bại Gia Môn thì trên mặt cũng lộ ra vẻ khiếp sợ nhìn Bại Gia Ấn trong tay tự lẩm bẩm.
"Mẹ nó, lần này còn không bay lên sao?"
"Bây giờ, ta cũng muốn xem xem phụ thân có còn dám nói ta nữa hay không!"
Sau khi tỉnh táo lại, Chu Dương đã có chút không kịp chờ đợi muốn về Kim Tinh Tông đi trang bức.
"Tốt!"
"Một hồi ngươi đem theo mười vạn tấm ẩn nấp tiên lục về tông môn đi!"
"Chỉ cần phụ thân ngươi tham dự trò chơi nhỏ giấu miêu miêu, mỗi khi bắt được một người thì ta sẽ cho một quả Kim Giác Huyền Trư Đản!"
"Đến lúc đó ngươi báo số lượng cho ta là được, ta sẽ phái người đem Kim Giác Huyền Trư Đản qua cho ngươi!"
Lúc này, Diệp Phong cũng lên tiếng nói với Chu Dương.
"Ừm?"
"Môn chủ, ngươi không theo ta về tông môn sao?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Dương cũng mặt lộ vẻ không hiểu hỏi thăm.
"Ta không đi với ngươi!"
"Tiếp theo ta còn phải đi tìm hai người thích hợp làm bại gia môn đồ!"
Nói xong, Diệp Phong đứng ở trên lưng Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, trực tiếp ngự người phi hành, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt Chu Dương.
"Nếu không phải là bởi vì ta thèm, lặng lẽ rời khỏi tông môn đến nơi này thì sao ta có thể gặp được Diệp thiếu!"
"Nếu như không có gặp được Diệp thiếu thì sẽ bỏ qua phúc duyên lớn lao này!"
"Nhưng mà thân là bại gia môn đồ, ta cũng có sứ mạng của mình, sau này chắc chắn không thể tiếp quản tông môn, xem ra sau khi trở về thì phải kêu phụ thân tranh thủ sinh thêm một đứa nữa!"
Nhìn Diệp Phong rời đi, Chu Dương cũng cảm thấy may mắn sau đó kích hoạt lên một cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, nâng Phong thúc đang hôn mê dưới đất vì thiếu máu đi vào trong đó.
...
Kim Tinh Tông, tông môn đại điện!
"Hơn một trăm vạn quả Độc Giác Huyền Trư Đản!"
"Rốt cuộc vị đại thiếu thần bí trong miệng Chu Dương là ai!"
Khi Chu Chính Thiên và chín vị phu nhân thu hơn một trăm vạn quả Độc Giác Huyền Trư Đản vào tiên giới, hắn cũng trưng vẻ mặt nghiêm túc ra tự hỏi, thủ bút lớn như vậy, hắn không tin là đứa con trai đó của mình có thể làm được!
"Phụ thân!"
"Ta trở về!"
Đúng lúc này, theo một cái vết nứt không gian xuất hiện trong đại điện lần nữa, giọng nói của Chu Dương cũng vọng từ trong đó ra!
"Ồ!"
"Sao mẫu thân và tám vị tiểu mụ đều có mặt ở đây?"
"Hơn nữa nhìn dáng vẻ của bọn họ hình như đều rất mệt mỏi?"
Khi Chu Dương khiêng Phong thúc từ trong vết nứt không gian đi ra, lập tức phát hiện được tình huống này.
Chờ chút!
Đúng lúc này, Chu Dương bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó nhìn về phía Chu Chính Thiên trực tiếp hoảng sợ nói: "Phụ thân, các ngươi làm ở chỗ này?"
"Nói nhảm!"
"Không làm ở đây thì làm ở đâu!"
"Tên tiểu tử thối nhà ngươi, mới nãy lại một lần ném qua hơn một trăm vạn quả Độc Giác Huyền Trư Đản, tràng diện đó quả là khiến cho người ta nhìn đến tê cả da đầu!"
"Bây giờ khiến cho ta thấy cái gì hình tròn đều mẹ nó cảm thấy như là quả trứng, đều có xúc động muốn thu vào tiên giới!"
Nghe được Chu Dương nói như vậy, Chu Chính Thiên cũng tức giận lên tiếng nói.
"Ngọa tào!"
"Bọn họ là thu trứng thu đến mệt mỏi như vậy!"
"Cũng may phụ thân không hiểu ý của những lời mà ta vừa mới nói lúc nãy!"
Nghe được Chu Chính Thiên nói như vậy, Chu Dương cũng cảm thấy vô và may mắn âm thầm nghĩ.
Hả?
Đúng lúc này, khi Chu Dương phát hiện mình bị mẫu thân và tám vị tiểu mụ trực tiếp đè xuống đất, trên mặt cũng toát ra vẻ mộng bức, trực tiếp nhìn về phía Đại phu nhân hô: "Mẫu thân, các ngươi đang làm gì đó!"
"Làm gì?"
"Ngươi lấy ra nhiều trứng như vậy hù dọa chúng ta, lại khiến cho chúng ta mệt mỏi gần chết!"
"Đương nhiên là để phụ thân ngươi dạy cho ngươi một bài học rồi!"
Đại phu nhân nói xong thì trực tiếp nhìn về phía Chu Chính Thiên hô: "Chính Thiên, đừng có chuẩn bị nữa, đánh một ngàn côn cho có là được rồi!"
"Cái gì!"
"Đánh cái một ngàn côn cho có?"
"Vậy hai cái mông của ta không phải sẽ bị đánh thành nhân bánh hay sao!"
Nghe được mẫu thân nói như vậy, Chu Dương luống cuống, bây giờ hắn là bại gia môn đồ, sau này sẽ trở thành thần tài của tông môn, hắn không nên bị nạn như vậy!
...
"Tiểu Bát Tử!"
"Tạm thời dừng lại, chúng ta đi Kim Tinh Tông!"
Bay một hồi, Diệp Phong bỗng nhiên nói với Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư một câu như vậy.
"Ừm?"