← Quay lại trang sách

Chương 644 Phụ thân đừng đánh nữa, ta là thần tài của tông môn

Diệp thiếu, không phải chúng ta phải tiếp tục tìm kiếm người thích hợp làm bại gia môn đồ sao?"

Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nghe xong cũng toát ra vẻ không hiểu hỏi thăm.

"Không sai!"

"Nhưng cũng không gấp!"

"Hai người chúng ta tự mình sử dụng một tấm ẩn nấp tiên lục, sau đó lặng lẽ đi Kim Tinh Tông, dù sao, trò chơi chơi vui như là giấu miêu miêu thì sau ta có thể bỏ qua được!"

Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư hỏi như vậy, Diệp Phong cũng cười nói ra ý nghĩ của mình.

"Ngọa tào!"

"Còn có thể chơi như vậy?"

Sau khi Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư biết được ý nghĩ của Diệp Phong thì trên mặt cũng lộ ra vẻ giật mình, mà khi nó nhìn thấy kiếm khách cụt một tay từ trong vết nứt không gian đi ra thì toàn thân đột nhiên run rẩy!

...

Kim Tinh Tông, tông môn đại điện!

"Đừng đánh nữa!"

"Phụ thân, đừng đánh nữa!"

"Ta là thần tài của tông môn!"

"Sau này Kim Tinh Tông chúng ta có thể phát triển thành thế lực cấp độ bá chủ hay không thì đều phải xem tâm trạng của ta, ngươi không thể đối xử với ta như vậy!"

Lúc này, Chu Dương nằm rạp trên mặt đất thừa nhận vô số đạo côn ảnh cũng thần sắc sụp đổ lớn tiếng hô lên!

"Lại mẹ nó khoác lác!"

"Ngươi khi nào mới chịu thay đổi cái tật xấu khoác lác này của ngươi!"

"Còn mẹ nó thần tài của tông môn, Kim Tinh Tông chúng ta nội tình hùng hậu, còn thiếu chút tiền đó của ngươi hay sao!"

Nghe được Chu Dương khoác lác như thế, Chu Chính Thiên cũng thức đến nỗi vung vẫy trường côn ở trong tay lần này!

Điên rồi!

Lúc này Chu Dương cả người đều muốn điên rồi, trực tiếp lớn tiếng quát ầm lên: "Lần này không phải là ta đang khoác lác, các ngươi phải tin tưởng ta!"

"Chu Dương!!!"

"Đủ rồi!"

"Sao ta lại đẻ ra một đứa con trai phế vật thích khoác lác như ngươi, chẳng trách phụ thân ngươi lại muốn sinh thêm một đứa nữa!"

Nghe được tiếng gào thét của Chu Dương, bên cạnh, Đại phu nhân cũng nghe không nổi nữa, trực tiếp mắng lớn lên.

???

Ta còn chưa nhắc tới chuyện này mà các ngươi đã chuẩn bị sinh thêm một đứa nữa?

Mặc dù chắc chắn là phải sinh nhưng bây giờ làm thành như vậy, khiến cho ta nghe thật là khó chịu!

Nghe được mẫu thân nói như vậy, Chu Dương tâm tính triệt để sập!

"Diệp thiếu!"

"Chu Dương tiểu tử này rất thảm!"

Đến đây từ sớm hơn nữa còn sử dụng ẩn nấp tiên lục, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nhìn Chu Dương bị côn đánh, trên mặt nở một nụ cười quay qua nhìn Diệp Phong bên cạnh lên tiếng nói.

"Đúng vậy!"

"Quá thảm rồi!"

"Ra tay quá tàn bạo!"

"Nhưng cũng không trách được người khác, ai bảo tiểu tử Chu Dương này bình thường thích khoác lác!"

Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói như vậy, Diệp Phong cũng cười lên tiếng nói, đồng thời trong đầu cũng nhớ lại câu chuyện sói đến đây của kiếp trước, mặc dù một người là nói dối còn một người là khoác lác nhưng tình huống cũng không khác nhau là mấy!

Khi ngươi khoác lác rất nhiều lần, đến lúc ngươi nói thật thì người nghe cũng sẽ cho rằng là ngươi đang khoác lác!

"Tiểu Bát Tử!"

"Qua đó dùng thần thức truyền âm nói với Chu Dương một tiếng, sau đó lấy đi tiên giới chứa ẩn nấp tiên lục trên người hắn, sau đó ngươi đi dùng mười vạn tấm ẩn nấp tiên lục trên người đông đảo đệ tử và trưởng lão Kim Tinh Tông, lát nữa đỡ phải lãng phí thời gian."

Lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, trực tiếp ra lệnh cho Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang đứng bên cạnh.

Một bên khác!

"Đánh đi!"

"Mắng chửi đi!"

"Đánh là thương, mắng là yêu, ta chịu là được!"

"Nhưng chờ một hồi ta thể hiện ra thực lực của bại gia môn đồ, chắc chắn các ngươi sẽ nhìn ta với một con mắt khác!"

Lúc này, Chu Dương đã triệt để từ bỏ, dù sao từ nhỏ đến lớn hắn đều bị đánh như thế, lần này bị đánh một trận như vậy cũng không là gì!

"Chu Dương!"

"Tiên giới chứa ẩn nấp tiên lục ta lấy đi trước!"

"Diệp thiếu nói, ta dùng ẩn nấp tiên lục trên người đông đảo đệ tử và trưởng lão Kim Tinh Tông các ngươi, tránh cho lát nữa sẽ làm chậm trễ thời gian!"

Đúng lúc này, giọng nói của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lại bỗng nhiên vang lên ở trong đầu Chu Dương.

???

Giọng của Tiểu Bát đại nhân?

Diệp thiếu cũng đang có mặt ở đây?

Cho nên, trước đó Diệp thiếu nói không đi về với ta chỉ là lừa ta, sau đó lại lặng lẽ đến đây?

Nghe được giọng nói của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, Chu Dương cả người đều mộng!

Khi hắn phát hiện ra không gian giới chỉ ở trong ngực bị lấy đi, nghĩ lại dáng vẻ của mình bây giờ đang chật vật như vậy mà lại bị môn chủ nhà mình nhìn thấy, chuyện này khiến cho hắn cảm thấy cực kỳ mất mặt, sau đó hắn trực tiếp hô lớn: "Phụ thân, không cần đánh nữa, vị đại thiếu thần bí mà ta nói tới trước đó đang ở bên cạnh nhìn, để lại cho ta chút mặt mũi đi!"

"Đại phu nhân!"

"Đã nghe chưa?"

"Tiểu tử thúi này tham ăn, khoác lác, phá của còn chưa tính, bây giờ mẹ nó còn học được nói láo!"

"Một ngàn côn thật sự không đủ!"

Nghe được Chu Dương nói như vậy, Chu Chính Thiên cũng bị tức đến toàn thân phát run, sau đó trực tiếp quay qua nhìn Đại phu nhân đang đứng bên cạnh lên tiếng nói.

"Chính Thiên!"

"Tử bất giáo phụ chi quá!"

"Nhưng còn có một câu, đó chính là con hư tại mẹ!"

"Trước kia đều là ta quá nuông chiều Dương nhi, ngươi nghỉ trước một lát, một ngàn côn còn lại đổi ta đến!"

Nghe được Chu Chính Thiên nói như vậy, Đại phu nhân cũng tức đến vén tay áo lên giành lấy trường côn trong tay đối phương!

"Không phải đâu!"

"Các ngươi đây muốn làm gì!"

"Ta nói đều là sự thật, sao lại biến thành thay phiên nhau đánh!"

Nhìn thấy mẫu thân cầm trường côn trong tay đi tới phía sau mình, Chu Dương tâm thái triệt để sập, trong lòng khóc không ra nước mắt nghĩ: "Chỉ sợ ta là người thảm nhất trong số bại gia môn đồ!”

"Ngọa tào!"

"Nam nữ thay phiên nhau đánh phiên bản dị giới?"

Diệp Phong đang đứng bên cạnh xem náo nhiệt thấy cảnh này thì trên mặt cũng toát ra vẻ chấn kinh, hắn không ngờ được là, ở thế giới huyền huyễn mà còn có thể nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc như vậy!

"Được rồi!"

"Ta nên ra ngoài đi dạo!"