Chương 648 Không phải ta chỉ ham chơi một chút thôi sao, hắn còn không vui?
Lúc này, Chu Chính Thiên cũng hơi hưng phấn nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
"Chu tông chủ!"
"Bây giờ ngươi có thể đi ra ngoài để bắt người rồi!"
"Đúng rồi, ngoại trừ ngươi thì còn có một tên tạp dịch trong quý tông, hắn cũng sẽ tham gia vào trong trò chơi nhỏ bắt người này, hai người các ngươi cùng nhau bắt!"
Lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ đến Phương Phong, sau đó nhìn về phía Chu Chính Thiên cười nhắc nhở.
"Ha ha ha!"
"Diệp thiếu, vẫn là ngươi biết chơi!"
"Để cho ta có thêm một đối thủ cạnh tranh, hơn nữa còn là tạp dịch tông môn, như vậy thì có thể kích thích lòng háo thắng mãnh liệt của ta, từ đó để ta có thể toàn thân toàn ý vùi đầu vào cái trò chơi nhỏ này, lợi hại, thật sự là lợi hại!"
"Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không bại bởi một tên tạp dịch!"
Nói xong, Chu Chính Thiên cười lớn rời khỏi tông môn đại điện.
???
Ta biết chơi cái gì?
Ta cho Phương Phong gia nhập vào cái trò chơi nhỏ này không phải là vì mục đích này!
Nghe được Chu Chính Thiên nói như vậy, Diệp Phong đầu tiên là sững sờ, sau đó chỉ lắc đầu nở nụ cười khổ, hắn không ngờ được là mới yên tĩnh một đoạn thời gian mà lại gặp được loại người thích suy diễn như thế này!
"Chu Dương!"
"Ngươi và mẹ của ngươi với tám vị tiểu mụ có hứng thú với trò chơi nhỏ này hay không?"
"Nếu như có hứng thú, mỗi khi các ngươi bắt được một người thì ta sẽ cho các ngươi một quả Kim Giác Huyền Trư Đản, ngươi cảm giác thế nào?"
Nhìn thấy Chu Dương mặt ủ mày chau đứng ở một bên, Diệp Phong cũng cười lên tiếng hỏi thăm.
"Cái gì!"
"Diệp thiếu, chúng ta cũng có thể tham gia sao?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Dương đầu tiên là sững sờ, sau đó kích động hỏi thăm.
"Đương nhiên có thể!"
"Dù sao, những Kim Giác Huyền Trư Đản đó ta cũng đã chuẩn bị xong, nhưng mà ta không ngờ được là phụ thân của ngươi lại không muốn!"
"Như vậy thì giữ lại cũng là lãng phí còn không bằng ta đem bọn nó ban thưởng cho các ngươi!"
Nghe được Chu Dương hỏi thăm, Diệp Phong cũng đưa ra câu trả lời khẳng định.
"Mẫu thân!"
"Tám vị tiểu mụ!"
"Lần này chúng ta giàu to rồi, mau theo ta ra ngoài bắt người!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Dương cũng hưng phấn nhìn chín vị phu nhân đang đứng cách đó không xa hô to lên!
"Diệp thiếu!"
"Vẫn là ngươi biết chơi!"
"Phương Phong bắt được người có trứng heo ban thưởng, Chu Dương và chín vị phu nhân này bắt được người có trứng heo ban thưởng, duy chỉ có Chu tông chủ đó bắt được người không có trứng heo ban thưởng!"
"Ta cũng không giám tưởng tượng chờ sau khi trò chơi nhỏ này kết thúc, khi hắn nhìn thấy tất cả mọi người đều có được phần thưởng mà chỉ có một mình hắn không có thì hắn sẽ có biểu cảm như thế nào!"
Nhìn Chu Dương dẫn theo chín vị phu nhân xông ra khỏi đại điện, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang đứng bên cạnh cũng kính nể lên tiếng nói.
"Không!"
"Tiểu Bát Tử, ngươi sai!"
"Mặc dù bọn họ đều sẽ có được ban thưởng nhưng Chu tông chủ lại đạt được khoái hoạt thuần túy nhất!"
Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói như vậy, Diệp Phong cũng chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn lần nữa!
"Được, sắc trời đã tối!"
"Chúng ta vẫn đi nghỉ ngơi trước đi!"
"Chỉ sợ một đêm này bọn họ đều không nhất định có thể bắt được tất cả mọi người!"
Nói xong, Diệp Phong lấy một lượng lớn cực phẩm Tiên Linh Tinh từ trong không gian của hệ thống ra, hơn nữa nhanh chóng dựng ra một cái giường Tiên Linh Tinh, sau đó lấy ra chăn mền mềm mại thoải mái dễ chịu, trực tiếp nằm xuống nghỉ ngơi.
...
Sau hai canh giờ!
"Kích động tâm, tay run rẩy!"
"Một trảo một tiểu bằng hữu!"
"Không thể không nói, những người này còn mẹ nó biết giấu!"
Lúc này, bận bịu hai canh giờ mới bắt được hơn năm trăm người, Chu Chính Thiên cũng cười tự nói.
"Tông chủ!"
"Bắt được bao nhiêu người rồi?"
Đúng lúc này, Phương Phong người mặc tạp dịch tiên bào vừa khéo gặp Chu Chính Thiên, sau đó mặt lộ vẻ hiếu kì lên tiếng hỏi thăm.
"Ha ha ha!"
"Không nhiều, mới bắt được hơn năm trăm người mà thôi!"
Nhìn thấy Phương Phong mặc tạp dịch tiên bào trên người, Chu Chính Thiên biết đối phương là đối thủ cạnh tranh của mình, nhưng hắn không có giấu diếm nhân số mình bắt được, ngược lại vẻ mặt đắc ý nói ra.
"Cái gì!"
"Đã bắt được hơn năm trăm người!"
"Tông chủ, vậy lần này ngươi kiếm bộn rồi!"
Biết được Chu Chính Thiên bắt được nhân số, Phương Phong cũng không ngừng hâm mộ lên tiếng nói, phải biết, mặc dù hắn tham gia vào trò chơi nhỏ này nhưng Diệp Phong không cho hắn vận dùng thần hồn mạnh mẽ đi bắt những người giấu đi đó!
???
Cái gì mà ta kiếm bộn rồi?
Bắt người, hưởng thụ niềm vui sướng do trò chơi nhỏ mang tới một chút như vậy cũng gọi là kiếm bộn rồi hay sao?
Nghe được Phương Phong nói như vậy, Chu Chính Thiên cũng toát ra vẻ mộng bức.
"Đúng rồi!"
"Ngươi bắt được bao nhiêu người?"
Mặc dù không biết rõ đối phương nói như vậy là có ý gì nhưng Chu Chính Thiên vẫn mặt lộ vẻ hiếu kì hỏi thăm.
"Ai!"
"Đừng nói nữa, bận bịu hai canh giờ mà ta mới bắt được hơn tám trăm người!"
Nghe được Chu Chính Thiên hỏi thăm, Phương Phong cũng có chút không hài lòng lắm lên tiếng nói.
"Cái gì!!!"
"Ngươi nói ngươi đã bắt được hơn tám trăm người rồi?"
Nhưng mà nghe nói như vậy thì Chu Chính Thiên lại hai mắt trợn tròn kinh hô lên, vốn cho là mình bắt được hơn năm trăm người đã vô cùng tốt, ai mà ngờ được đối phương đã bắt được hơn tám trăm người!
"Chính Thiên!"
"Các ngươi đang đứng đó làm gì?"
Đúng lúc này, Đại phu nhân vừa khéo đi ngang qua nơi này, nhìn thấy Chu Chính Thiên và Phương Phong người mặc tạp dịch tiên bào đứng chung một chỗ trò chuyện với nhau cái gì thì cũng đi tới mặt lộ vẻ hiếu kì hỏi thăm.
"Đại phu nhân!"
"Tại sao ngươi lại ở đây?"
Nhìn thấy Đại phu nhân xuất hiện ở đây, Chu Chính Thiên cũng mặt lộ vẻ nghi ngờ hỏi thăm.
"Bắt người!"
"Diệp thiếu kêu Chu Dương và chín vị phu nhân chúng ta đều tham gia vào trong trò chơi nhỏ này, đúng là vẫn rất là thú vị!"
"Được rồi, không hàn huyên với các ngươi nữa, bắt cả buổi trời như vậy mà ta chỉ bắt được có một ngàn người, ta phải nhanh chóng đi bắt thêm nữa!"