← Quay lại trang sách

Chương 660 Thiết Dực Huyền Quy, hôm nay bản cô nương sẽ liều mạng với ngươi

thượng giới, nàng ngoại trừ tu luyện thì niềm vui thú lớn nhất chính là lợi dụng các loại thiên tài địa bảo sản xuất rượu ngon."

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống cũng nhanh chóng vang lên trong đầu của hắn.

"Tiểu Nhã đúng không!"

"Không ngờ được là ngươi lại quan tâm gia gia của ngươi như vậy!"

"Nhưng tục ngữ có câu, thiên hạ không có cơm trưa miễn phí!"

"Ngươi muốn có được mấy chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn vậy thì phải dùng chính sức lao động của mình để có được nó!"

Nói đến đây, Diệp Phong chỉ chỉ Thiết Dực Huyền Quy vẻ mặt sinh không thể luyến nằm rạp trên mặt đất cách đó không xa, tiếp tục nói: "Ta cảm thấy con Thiết Dực Huyền Quy đó hình như có chút đói bụng, vừa khéo trong tay của ta có một ít đồ ăn rác rưởi, không bằng ngươi giúp ta đi đút cho nó đi, chỉ cần nó ăn sạch toàn bộ thì ta sẽ đưa cho ngươi mười chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Diệp thiếu!"

"Ngươi nói thật sao?"

"Chỉ cần giúp ngươi đút đồ ăn rác rưởi cho con Thiết Dực Huyền Quy đó ăn thì ngươi sẽ tặng cho ta mười chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Cao Tiểu Nhã vẫn còn chưa biết tiếp theo mình sẽ phải trải qua những gì, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn nhìn về phía Diệp Phong xác nhận lại.

"Đương nhiên là sự thật!"

"Nhưng mà hình như trạng thái của con Thiết Dực Huyền Quy đó không được tốt lắm, ngươi tự tin ngươi có thể để cho đối phương ăn hết toàn bộ số đồ ăn rác rưởi này hay sao?"

Nhìn thấy trên mặt Cao Tiểu Nhã lộ ra vẻ hưng phấn, Diệp Phong cũng cười hỏi thăm.

"Không có tự tin!"

"Nhưng ta vẫn phải thử một lần, lỡ như thành công thì sao!"

Nói xong, Cao Tiểu Nhã lập tức cầm lấy tiên giới từ trong tay Diệp Phong, đi thẳng đến chỗ Thiết Dực Huyền Quy nằm cách đó trăm thước, thậm chí còn không thèm quan sát tình huống bên trong tiên giới, dù sao nàng hoàn toàn không có hứng thú gì với đồ ăn rác rưởi.

"Uy!"

"Đừng có nằm đó giả chết nữa!"

"Nhìn thấy thiếu nữ váy đỏ ở xa xa không?"

"Lát nữa nàng cho ngươi ăn cái gì thì ngươi phải ăn cái đó!"

"Nếu như ngươi dám không ăn thì ngươi cũng biết hậu quả rồi đó!"

Nghe được mệnh lệnh của Diệp Phong, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng trực tiếp lên tiếng uy hiếp Thiết Dực Huyền Quy đang không còn chút lưu luyến nào với cuộc sống này nữa.

???

Đút cho ta ăn cái gì thì nhất định ta phải ăn cái đó?

Để cho ta nằm đây chịu tra tấn chờ đợi tử vong đến gần còn chưa đủ bây giờ lại có trò chơi mới nữa rồi?

Các ngươi là ma quỷ đúng không!

Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư uy hiếp như vậy, Thiết Dực Huyền Quy đều muốn điên rồi!

Một lát sau!

"Thiết Dực Huyền Quy!"

"Vừa nãy ngươi cũng nhìn thấy chứ, ta nói chuyện với vị Diệp thiếu đó một hồi!"

"Mà mục đích ta trò chuyện với hắn chính là muốn cứu ngươi ra ngoài, bởi vì ta đã từng nuôi một con Tiên Thú loại rùa, cho nên ta không đành lòng nhìn thấy ngươi chết bởi loạn tiễn như vậy!"

"Nhưng mà hắn cũng đưa ra một điều kiện cho ta, đó chính là ngươi nhất định phải ăn hết toàn bộ số đồ ăn ở bên trong cái tiên giới này, như vậy thì hắn mới nể tình ta mà thả ngươi đi!"

Đi tới trước mặt Thiết Dực Huyền Quy, Cao Tiểu Nhã cũng chững chạc đàng hoàng thêu dệt vô cớ.

Hả?

Nghe Cao Tiểu Nhã nói như vậy, cho dù là Thiết Dực Huyền Quy hay là Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đều trừng to hai mắt, trên mặt lộ ra vẻ khó có thể tin mà nhìn về phía Cao Tiểu Nhã!

"Mẹ nó!"

"Cô gái này nhìn rất là ngây thơ, ai mà ngờ được nàng cũng không phải là người tốt lành gì!"

"Một khi mở miệng nói láo thì ngay cả làm nháp cũng không cần!"

Sau khi tỉnh táo lại, Thiết Dực Huyền Quy cũng chửi ầm lên trong lòng, nếu không phải đã biết trước được một chút tình huống từ trong miệng của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư thì nói không chừng nó sẽ bị đối phương lừa gạt!

Dù sao đối với hoàn cảnh của nó bây giờ, chỉ cần có cơ hội sống sót thì cho dù có khó tin như thế nào đi nữa thì nó cũng phải tranh thủ một chút!

"Có ăn hay không?"

"Đừng nói ta không có nhắc nhở ngươi, cơ hội chỉ có một lần nha!"

"Nếu như ngươi bỏ lỡ, vậy thì chờ bị loạn tiễn bắn chết đi!"

Nói xong, Cao Tiểu Nhã cũng ra vẻ trấn định quay người đi đến nơi xa, nàng muốn dùng phương thức này để tạo thêm một chút áp lực cho Thiết Dực Huyền Quy!

"Xong xong xong!"

"Hình như phương pháp của ta không đúng rồi!"

"Sao nó còn chưa chịu gọi ta lại!"

Lúc này, Cao Tiểu Nhã càng chạy càng xa đã luống cuống, nàng không ngờ được là kỹ thuật diễn của mình lại không thể lừa gạt được đối phương!

"Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư!"

"Đây là tự nàng muốn đi, không có liên quan gì đến ta!"

"Hơn nữa nàng cũng không cho ta ăn gì hết chứ không phải là ta không muốn ăn!"

Nhìn Cao Tiểu Nhã càng chạy càng xa, Thiết Dực Huyền Quy cũng hưng phấn quay qua nhìn Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang đứng bên cạnh giải thích.

"Tình huống của cô bé này là như thế nào!"

"Trực tiếp lấy những thứ trong tiên giới ra cho ăn không được hay sao?"

"Tại sao nhất định phải kiếm thêm cho mình nhiều phần diễn như vậy mới được?"

Nghe được Thiết Dực Huyền Quy nói như vậy, nhìn Cao Tiểu Nhã càng chạy càng xa, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng có chút bất đắc dĩ.

"Cô bé!"

"Chờ một chút!"

"Nó nói nó sẽ ăn!"

Đúng lúc này, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trực tiếp nhìn về phía Cao Tiểu Nhã hô to lên.

???

Ta nói như vậy khi nào?

Ngươi ăn không nói có?

Nghe nói như thế, Thiết Dực Huyền Quy cũng trừng lớn hai mắt quay qua nhìn Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư.

"Nhìn cái gì vậy?"

"Không phải là ngươi mới vừa nói như vậy hay sao?"

Để ý thấy Thiết Dực Huyền Quy đang lộ ra vẻ khó có thể tin nhìn mình, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng trực tiếp lấy ra một cây côn sắt, sau đó tràn đầy uy hiếp lên tiếng nói với Thiết Dực Huyền Quy.

"Mẹ nó!"

"Ngươi thân là thượng cổ Tiên Thú, sao có thể không biết xấu hổ như thế được!"

"Nếu như ngươi có gan thì đừng có cầm cây côn sắt lớn mà trước đó ngươi dùng nó để điên cuồng đánh đập ta hù dọa ta!"