← Quay lại trang sách

Chương 661 Thiết Dực Huyền Quy, hôm nay bản cô nương sẽ liều mạng với ngươi (2)

Nhìn cây côn sắt trong tay Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, Thiết Dực Huyền Quy toàn thân run lên, trong lòng mắng to.

Một lát sau!

Khi Cao Tiểu Nhã tràn đầy hưng phấn đi tới bên cạnh Thiết Dực Huyền Quy một lần nữa, sau đó nhìn thấy mấy ngàn trái thập đại đỉnh cấp tiên quả thượng giới và thập đại đỉnh cấp tiên quả ở trong Thiên Đạo Chiến Trường ở thượng giới trong tiên giới thì nàng ngẩn ra tại chỗ.

"Diệp thiếu là ma quỷ đúng không!"

"Đây là vô số đỉnh cấp tiên quả mà ta muốn có được, kết quả trong mắt hắn lại là đồ ăn rác rưởi?"

"Thậm chí bây giờ còn đem cho một con Tiên Thú sắp bị bắn chết ăn?"

"Không được, đỉnh cấp tiên quả trân quý và hy hữu như thế, tuyệt đối không thể tiện nghi cho con Thiết Dực Huyền Quy này được, bây giờ suy nghĩ lại một chút, có thể gia gia ta cũng không có hứng thú gì lắm đối với Thị Huyết Phá Hồn Tiễn đó!"

Nghĩ đến đây, Cao Tiểu Nhã cầm tiên giới xoay người rời đi, khiến cho Thiết Dực Huyền Quy đang chờ đợi ở bên cạnh ngẩn ra!

"Ngọa tào!"

"Mẹ nó, đừng có chơi ta như vậy nữa!”

"Khi ta chuẩn bị tâm lý sẳn sàng bị bắn chết thì các ngươi kêu ta chờ một chút!"

"Ta chuẩn bị tâm lý sẵn sàng ăn những thứ mà ngươi cho thì ngươi lại đột nhiên không cho?"

"Mẹ nó, các ngươi làm như vậy không phải là đang chơi ta hay sao?"

Nhìn thấy Cao Tiểu Nhã không nói gì cả mà lập tức quay người rời đi, lại nhìn Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang mài côn sắt trên tảng đá lớn bên cạnh, Thiết Dực Huyền Quy cũng cắn răng một cái, trực tiếp vọt tới trước mặt Cao Tiểu Nhã, sau đó đoạt lấy tiên giới trong tay đối phương và ăn sạch mấy ngàn trái đỉnh cấp tiên quả bên trong!

Hô!

Sau khi ăn hết tất cả đỉnh cấp tiên quả bên trong tiên giới, Thiết Dực Huyền Quy cũng thở dài ra một hơi, sau đó nằm dưới đất, rơi vào trong trạng thái chờ chết một lần nữa, nhưng trong lòng lại cực kỳ khiếp sợ nghĩ: "Lại là đỉnh cấp tiên quả, hơn nữa còn là mấy ngàn trái đỉnh cấp tiên quả, cho dù ta sống vài vạn năm cũng không ăn được nhiều đỉnh cấp tiên quả như vậy, lần này kiếm bộn rồi, cho dù chết cũng đáng!"

"Hết rồi!"

"Toàn bộ đỉnh cấp tiên quả của ta đều không còn nữa!"

Nhìn thấy Thiết Dực Huyền Quy ăn hết toàn bộ đỉnh cấp tiên quả trong tiên giới, Cao Tiểu Nhã ngẩng ra tại chỗ!

Một lát sau!

"Tiểu Nhã!"

"Ngươi làm rất không tệ!"

"Mười chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn này tặng cho ngươi!"

Nhìn thấy Cao Tiểu Nhã vẻ mặt thất lạc đi về, Diệp Phong cũng cười đưa ra mười chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn!

"Thiết Dực Huyền Quy!!!"

"Hôm nay bản cô nương sẽ liều mạng với ngươi!"

Nhưng mà vượt qua dự tính của Diệp Phong là Cao Tiểu Nhã cầm lấy mười chi Thị Huyết Phá Hồn Tiễn, sau đó trực tiếp vọt tới chỗ Thiết Dực Huyền Quy.

"Đến đi!"

"Cầm tiễn đâm chết ta đi!"

"Mẹ nó, ta đã muốn chết từ lâu rồi, ai sợ ai chứ!"

Nghe nói như thế, lại nhìn Cao Tiểu Nhã cầm Thị Huyết Phá Hồn Tiễn trong tay vọt thẳng tới chỗ mình, Thiết Dực Huyền Quy nằm rạp trên mặt đất cũng hưng phấn lớn tiếng kêu gào!

"Ừm?"

"Làm gì đó?"

"Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, ngươi mau thả ta xuống!"

"Ta không tin nàng dám đâm chết ta, cho nên mẹ nó ngươi đừng có khiêng ta chạy nữa!"

Phát hiện Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư bỗng nhiên nâng mình lên chạy, Thiết Dực Huyền Quy cũng sụp đổ trực tiếp hô to lên.

"Diệp thiếu!"

"Bọn họ đang làm gì đó?"

"Tiểu Nhã xảy ra chuyện gì vậy?"

Lúc này, Cao Hoành trở lại cầm mũi tên nhìn thấy cảnh tượng mấy người truy đuổi lẫn nhau ở xa xa, trên mặt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên quay qua nhìn Diệp Phong hỏi thăm!

Phải biết, cháu gái cưng của hắn là một nữ hài rất là văn nhã, mà bây giờ hình như đã bạo tẩu, nói thật, hắn không ngờ được là Cao Tiểu Nhã cũng có khi táo bạo như vậy!

"Ta cũng không biết!"

"Nhưng mà mặc dù ta không biết tại sao nàng cầm mũi tên trong tay điên cuồng truy kích Thiết Dực Huyền Quy nhưng mà mười mũi tên trong tay nàng là ta ban thưởng cho nàng, hơn nữa nàng còn định sẽ tặng nó cho ngươi!"

Nghe được Cao Hoành hỏi thăm, Diệp Phong cũng dang hai tay ra sau đó nói cho hắn biết những gì mà mình biết.

Xoát!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Cao Hoành trực tiếp chạy tới chỗ Cao Tiểu Nhã ở xa xa, đồng thời vẻ mặt lo lắng hô lớn: "Tiểu Nhã, mười mũi tên trong tay ngươi là của ta, ngươi đừng phá của nha!"

"Tình huống như thế nào!"

"Đã nói là tỷ thí, tại sao Cao lão bản lại nửa đường chạy đi?"

Khi Bạch Thiên Hồng phát hiện tình huống này thì cũng từ bỏ ý nghĩ tiếp tục đánh giết Tiên Thú rác rưởi, sau đó lập tức đuổi theo Cao Hoành, hắn muốn tranh thủ kéo đối phương trở về, sau đó giúp Diệp Phong nhanh chóng lãng phí sạch đống Thị Huyết Phá Hồn Tiễn này!

???

Đây là tình huống như thế nào?

Không phải ta chỉ muốn cho Cao Tiểu Nhã cho Thiết Dực Huyền Quy ăn một chút tiên quả rác rưởi hay sao?

Sao lại bỗng nhiên biến thành giải thi đấu rượt đuổi rồi?

Nhìn Bạch Thiên Hồng đuổi theo Cao Hoành, Cao Hoành đuổi theo Cao Tiểu Nhã, Cao Tiểu Nhã đuổi theo Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư khiêng,Thiết Dực Huyền Quy, chuyện này khiến cho Diệp Phong đang đứng cách đó không xa nhìn đến bối rối không biết làm sao!

Cũng chỉ vì trò chơi này thay đổi quá nhanh cho nên hắn hoàn toàn không kịp phản ứng!

Một bên khác!

"Thoải mái!!!"

"Mặc dù đều đồ sát Tiên Thú rác rưởi nhưng vẫn có thể khiến cho ta hưởng thụ được cảm giác dục huyết phấn chiến!"

"Xem ra, sau này mỗi khi nhàn rỗi không có chuyện gì để làm thì điên cuồng đồ sát Tiên Thú rác rưởi một đợt cũng là một lựa chọn tốt!"

Lúc này, đang ở trong bầy Tiên Thú rác rưởi điên cuồng đồ sát, giống như đồ tể Tiên Thú, Ngô Lâm cũng máu me dính đầy người ngửa đầu lên trời cười to.

Bành! Bành! Bành!

Đúng lúc này, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư khiêng Thiết Dực Huyền Quy giống như chiến xa đạn thịt trực tiếp lóe lên trước người hắn một cái, mà những nơi nó đi qua, Tiên Thú rác rưởi điều bị đụng đến nổ tung, tạo thành từng đóa sương máu đẹp đẽ!

"Đừng chạy!"