Chương 683 Cũng dám đánh cược với Diệp thiếu, lát nữa bọn họ sẽ khóc
Có dám đánh cược với ta một ván hay không, cược ta có thể lập tức đột phá từ Tiên Đế Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong đến Tiên Thánh Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong hay không!"
"Nếu như ta thua, phần thưởng tăng gấp mười, nếu như ta thắng, các ngươi phải trả lại phần thưởng mà các ngươi vừa mới nhận được cho ta, thế nào, có hứng thú cược hay không?"
Lúc này, Diệp Phong lại nhìn về phía hai huynh đệ, đưa ra một vụ cá cược như thế!
"Thiếu gia!"
"Hai huynh đệ chúng ta có tâm cảnh đặc thù vô dục vô cầu, nếu là của chúng ta chúng ta sẽ lấy, nếu không phải của chúng ta chúng ta cũng sẽ không cưỡng cầu, cho nên, ta cược!"
Nói xong, Trịnh Tiêu Sơn lập tức đưa tiên giới mà hắn vừa cầm tới tay lại!
Hắn không tin Diệp Phong có thể trực tiếp đột đột đột đột phá một cái đại cảnh giới, bởi vì đó chính là chuyện hoàn toàn không thể nào xảy ra được!
Hơn nữa, mới nãy hắn còn chú ý tới một thùng lớn Kim Lôi Huyền Thiên Dịch ở trong tiên giới là một cái thùng gỗ lớn có đường kính một mét cao hai mét, bây giờ có cơ hội biến từ một thùng thành mười thùng thì sau hắn có thể từ chối loại chuyện tốt này được!
"Đại ca!!!"
"Đây chính là tham niệm!"
"Ngươi phải học cách khống chế chính ngươi!"
"Thiếu gia, ta thì không thể khống chế nổi mình được cho nên ta cũng cực!"
Lúc này Trịnh Tiêu Diêu đang đứng bên cạnh cũng đưa tiên giới có chứa đỉnh cấp tiền quả trong tay mình cho Diệp Phong.
"Xong!"
"Dám đánh cược với Diệp thiếu!"
"Chắc chắn sẽ thua đến ngay cả quần cũng không còn!"
"Lát nữa bọn họ sẽ khóc!"
Lúc này, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nhìn thấy dáng vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay của hai người đó thì bất đắc dĩ lắc đầu!
Oanh! Oanh! Oanh!
Đúng lúc này, một luồng khí tức đột phá từ trong cơ thể Diệp Phong liên tiếp bộc phát ra!
Tiên Thánh Cảnh Nhất Trọng đỉnh phong!
Tiên Thánh Cảnh Nhị Trọng đỉnh phong!
Tiên Thánh Cảnh Tam Trọng đỉnh phong!
...
Sau khi Diệp Phong thuận lợi đột phá đến Tiên Thánh Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, khí tức đột phá mới ngừng lại được.
"Diệp thiếu chính là Diệp thiếu!"
"Nói thình thịch thì mẹ nó thình thịch thật!"
"Cho dù là ở thời đại thượng cổ thì ta cũng chưa từng nhìn thấy người nào có thể đột đột đột đột phá như thế!"
Mặc dù đã đoán trước được kết quả nhưng khi tận mắt nhìn thấy Diệp Phong lấy phương thức đột phá thô bạo như thế trực tiếp đột phá một cái đại cảnh giới thì Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng toát ra vẻ cực kỳ khiếp sợ.
Bành! Bành!
Nhưng mà, một bên khác, hai huynh đệ Trịnh Tiêu Sơn và Trịnh Tiêu Diêu xem xong quá trình Diệp Phong đột đột đột đột phá thì hai người sắc mặt đờ đẫn ngồi liệt dưới mặt đất, hoàn toàn không thể nào tin được những gì mình vừa mới nhìn thấy đều là sự thật!
"Xong!"
"Phiên bản hoàn chỉnh của công pháp Kim Lôi Huyền Công và một thùng lớn Kim Lôi Huyền Thiên Dịch của ta, không còn nữa rồi!"
"Đều là tham niệm gây họa!"
Sau khi tỉnh táo lại, trên mặt Trịnh Tiêu Sơn cũng toát ra vẻ khóc không ra nước mắt, hàng hoàn toàn không ngờ được là lại có người có thể dùng phương thức như thế đột phá, có thể nói là hoàn toàn đổi mới nhận thức của hắn!
"Đại ca!"
"Ta đã nói là ngươi phải khống chế mình một chút, tại sao ngươi lại không nghe lời khuyên của ta cơ chứ!"
"Bây giờ thì tốt rồi, vì không để cho một mình ngươi khó chịu mà ta còn góp vào mười vạn trái đỉnh cấp tiên quả!"
Lúc này, Trịnh Tiêu Diêu cũng bất đắc dĩ lên tiếng nói với Trịnh Tiêu Sơn, phát huy bốn chữ huynh đệ tình thâm một cách rất tinh tế!
"Ngọa tào!"
"Nhị đệ, tại sao trước giờ ta không có phát hiện ngươi không biết xấu hổ như vậy!"
"Ta thua cuộc chính là do ta không khống chế được mình, còn ngươi thua cuộc chính là do ngươi muốn cùng nhau chịu khổ với ta?"
Nghe được Trịnh Tiêu Diêu nói như vậy, Trịnh Tiêu Sơn không thể tin vào tai của mình, phải là một người không biết xấu hổ như thế nào mới có thể nói ra những lời như vậy được!
"Tiểu Bát Tử!"
"Ngươi dẫn hai người bọn họ qua đây nói cho bọn họ biết một chút tình huống của Bại Gia Môn!"
"Hỏi xem bọn họ có muốn gia nhập Bại Gia Môn hay không!"
Nhìn thấy hai huynh đệ tương thân tương ái như thế, Diệp Phong cũng ôm đầu quay qua nhìn Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lên tiếng nói.
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"
"Ta đã nói rõ ràng với bọn họ!"
"Bọn họ đều muốn gia nhập Bại Gia Môn, cống hiến một chút sức lực của mình vì sự nghiệp phát triển Bại Gia Môn!"
Khi Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư dẫn theo hai người đi về tới, bẩm báo lại tình huống cho Diệp Phong.
"Hai vị!"
"Các ngươi đã quyết định chắc chắn chưa?"
"Cơ hội chỉ có một lần, nếu như không thể hiệu trung trăm phần trăm với ta thì chắc chắn các người không thể nào gia nhập vào Bại Gia Môn!"
Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói như vậy, Diệp Phong cũng nhìn về phía hai người hỏi thăm lần nữa.
"Thiếu gia!"
"Hai huynh đệ chúng ta đã quyết định xong!"
"Xin hãy cho chúng ta một cơ hội!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Trịnh Tiêu Sơn cũng trưng vẻ mặt thành thật ra lên tiếng đáp lại.
...
Một lát sau!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng ba ngàn vạn điểm phá sản, ban thưởng tám bộ quần áo đặc thù!"
Sau khi hai người được hệ thống tán thành, cũng thuận lợi trở thành bại gia môn đồ, tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu Diệp Phong.
"Tiểu Bát Tử!"
"Chúng ta tranh thủ trở về Thánh Địa!"
Sau khi nghe được tiếng nhắc nhở ban thuần của hệ thống, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ hưng phấn, sau đó lấy một cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định ra ném cho Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư!
Một lát sau!
Tình huống như thế nào?
Môn chủ không có nói gì với chúng ta hết!
Trực tiếp đi?
Nhìn thấy Diệp Phong và Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư trực tiếp đi vào Không Gian Truyền Tống Môn, chuyện này khiến cho hai huynh đệ Trịnh Tiêu Sơn và Trịnh Tiêu Diêu ngẩn ra tại chỗ không biết làm sao!
"Đại ca!"
"Trước đó nghe tiểu Bát đại nhân nói phàm là được môn chủ thu vào Bại Gia Môn thì môn chủ đều sẽ dặn dò một phen!"