← Quay lại trang sách

Chương 684 Tiểu Điêu Tử, vậy ngươi còn thảm hơn ta nữa

Mà ta cũng nghĩ kỹ mình phải biểu đạt mình sẽ cố gắng hiệu trung với môn chủ và Bại Gia Môn như thế nào rồi, nhưng ai mà ngờ được là ngay cả cơ hội để biểu hiện cũng không có, tại sao ta lại có cảm giác như hai người chúng ta chỉ là góp cho đủ số!"

Sau khi tỉnh táo lại, Trịnh Tiêu Diêu cũng cười khổ quay qua nhìn Trịnh Tiêu Sơn nói ra ý nghĩ của mình.

"Nhị đệ!"

"Không thể nói như vậy!"

"Khi môn chủ tiến vào Không Gian Truyền Tống Môn, không phải đã phất tay áo với hai người chúng ta hay sao!"

"Cho nên nói môn chủ vẫn rất để ý đến hai người chúng ta!"

Nghe được Trịnh Tiêu Diêu nói như vậy, Trịnh Tiêu Sơn cũng vẻ mặt thành thật nói ra ý nghĩ của mình.

...

"Môn chủ!"

"Bây giờ ta đã là bại gia môn đồ, vậy ta có cần tiếp tục trong giữ cửa vào Thánh Địa giống như là Tiểu Báo Tử và Tiểu Điêu Tử hay không?"

Sau khi về tới bên ngoài Thánh Địa, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng tràn ngập mong đợi nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.

"Ngươi đã là bại gia môn đồ!"

"Còn trông cửa gì nữa!"

"Qua một thời gian ngắn nữa ngươi cũng đi ra ngoài phá của cho ta, đừng có ở lại bên trong Thánh Địa nữa!"

"Thật ra thì Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu cũng thích hợp trở thành bại gia môn đồ, đáng tiếc lúc trước nó lui về sau một bước cho nên mới bỏ qua cơ hội này!"

Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng đưa ra câu trả lời.

"Ừm?"

"Môn chủ, Tật Phong Xích Lôi Báo thì sao?"

Nghe nói như thế, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng mặt lộ vẻ hiếu kì truy hỏi.

"Đừng nói Tiểu Báo Tử!"

"Mặc dù ta cũng không biết rõ nguyên nhân cụ thể tại sao nhưng nó ngay cả từ cách để gia nhập vào Bại Gia Môn cũng không có, quả nhiên là số trông cửa lớn!"

Nói xong, Diệp Phong dẫn theo Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đi tới đại trận mê cung trước mặt.

"Diệp thiếu!"

"Ngài về đến rồi!"

Khi đi được một nửa trong đại trận mê cung, Phương Phong xuất hiện ở trước mặt Diệp Phong và Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, sau đó thần thái cung kính nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói.

"A?"

"Phương Phong, bây giờ là ngươi quản lý trận nhãn của đại trận mê cung?"

Nhìn thấy Phương Phong, Diệp Phong cũng có chút ngạc nhiên hỏi thăm.

"Diệp thiếu!"

"Cũng là Ngọc Quỷ trưởng lão tương đối xem trọng ta cho nên mới giao trận nhãn cho ta quản lý, ta sẽ cố gắng trông coi đại trận mê cung!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Phương Phong cũng vội vàng giải thích.

Ai!

Ta đường đường là thượng cổ hồn tu, bây giờ lại trở thành tiểu đội trưởng canh cổng!

Tao ngộ này, không thể không nói mẹ nó thật là thoải mái!

Ở phía trước dẫn đường, lúc này trên mặt Phương Phong cũng lộ ra vẻ đắc ý, dù sao chức vụ tiểu đội trưởng này là do hắn tốn hết tâm tư nịnh nọt Ngọc Quỷ trưởng lão mới có thể có được!

Hơn nữa mặc dù chỉ là tiểu đội trưởng đội canh cổng nhưng nơi này chính là Tinh Hồn Thánh Địa, cho dù bây giờ có một thế lực cấp độ bá chủ đến kêu hắn đi làm tông chủ thì hắn cũng sẽ mỉm cười sau đó kêu đối phương tranh thủ cút đi!

"Đúng rồi!"

"Phương Phong, bây giờ ngươi khôi phục thế nào rồi?"

"Tài nguyên tu luyện và thiên tài địa bảo ở trong Thánh Địa có đủ để cho ngươi tăng cường bộ thân thể này hay không?"

Đi một hồi, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó cười quay qua nhìn Phương Phong hỏi thăm.

"Diệp thiếu!"

"Đủ, quá đủ!"

"Mỗi ngày ta tùy tiện hái một chút tiên thảo hi hữu và tiên thảo cấp truyền thuyết ở ven đường cũng đủ để cho ta dùng!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Phương Phong cũng vội vàng đáp lại.

"Vậy là tốt rồi!"

"Tiểu Bát Tử, lát nữa ngươi ở lại chỗ này đi!"

"Ta đi tìm sư tôn trước!"

Đúng lúc này, hai người một thú cũng đi ra khỏi đại trận mê cung, đầu tiên là sắp xếp Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư xong, sau đó Diệp Phong lập tức đi thẳng đến Vô Cực Phong!

"Dẫn sư tôn đi trước!"

"Sau đó xem một đợt phúc lợi!"

"Cuối cùng lại về Tinh Hồn Phong tìm Đường Tiểu Cường, cũng đã đến lúc thu hắn làm đệ tử thân truyền!"

Trên đường đi đến Vô Cực Phong, Diệp Phong cũng tự sắp xếp những chuyện cần phải làm tiếp theo!

Một bên khác!

"Tiểu Báo Tử!"

"Tiểu Điêu Tử!"

"Sau này sợ là ta không thể tiếp tục ở chỗ này trông cửa lớn với các ngươi nữa!"

Sau khi Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư tìm tới Tật Phong Xích Lôi Báo và Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý nói ra tình huống này.

"Không trông coi cửa lớn với chúng ta nữa?"

"Thế nào, ngươi theo Diệp thiếu ra ngoài hai lần, khiến cho Diệp thiếu tức giận?"

Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói như vậy, trên mặt Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.

"Khiến cho Diệp thiếu tức giận?"

"Làm sao có thể có chuyện đó được!"

"Ta rất được môn chủ yêu thích, chỉ đáng tiếc là sự yêu thích của môn chủ ta không thể chia sẻ cho các ngươi được!"

Sau khi nghe được Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu nói như vậy, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng cười khẽ một tiếng, sau đó mới giải thích rõ.

???

Rất được môn chủ yêu thích?

Tại sao cái tên này lại gọi Diệp thiếu là môn chủ?

Tiểu Báo Tử và Tiểu Điêu Tử nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói như vậy thì trên mặt đều toát ra vẻ nghi hoặc.

Rất nhanh!

Sau khi Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư kể sơ về tình huống cho hai thú nghe một lần, trong nháy mắt trong mắt Tiểu Báo Tử và Tiểu Điêu Tử lóe lên vẻ hối hận nồng đặc, nếu biết trước là sẽ có một cơ hội để thay đổi số phận như vậy thì lúc trước cho dù có chặt đứt hai chân của bọn nó thì bọn nó cũng tuyệt đối sẽ không lui lại một bước nào!

"Chờ một chút!"

"Bát ca!"

"Ngươi vừa mới nói Tiểu Điêu Tử cũng thích hợp trở thành bại gia môn đồ, vậy ta thì sao?"

Đúng lúc này, Tật Phong Xích Lôi Báo bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó vội vàng quay qua nhìn Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lên tiếng hỏi thăm.

"Tiểu Báo Tử!"

"Dựa theo cách nói của môn chủ thì ngươi ngay cả tư cách để gia nhập vào Bại Gia Môn cũng không có, chính là số trông cửa!"