Chương 688 Thiên Ma Lão Tổ, ngươi nói đại ca tốt sẽ gặp chúng ta hay không?
Một khi nó cũng gia nhập vào Bại Gia Môn, như vậy thì chỉ còn có ngươi và Phương Phong ở lại chỗ này trông coi cửa lớn của Thánh Địa!"
Nghe được Tật Phong Xích Lôi Báo nói như vậy, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lại trưng vẻ mặt thành thật ra giải thích rõ cho nó biết.
"Cái gì!"
"Bát ca, không phải là ngươi đang nói đùa với ta đó chứ!"
"Cường trọc có thể thu Tiểu Điêu Tử vào Bại Gia Môn?"
Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói như vậy, Tật Phong Xích Lôi Báo kinh hãi đến tròng mắt đều sắp trợn lồi ra, nếu như chuyện này là thật thì chẳng phải là đội ngũ tiểu sủng vật trông coi cửa lớn chỉ còn lại có một mình nó thôi hay sao?
"Không đúng!"
"Đừng có chơi ta!"
"Lúc đầu tiểu đội trưởng đội canh cổng ta quản lý ba con thượng cổ Tiên Thú, kết quả Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư ra ngoài một lần thì mơ mơ hồ hồ thoát khỏi sự quản lý của ta, sau đó chỉ còn lại có hai con!"
"Bây giờ lại bị dẫn một con đi, sau khi trở về thì rất có thể sẽ thoát khỏi sự quản lý của ta một lần nữa, như vậy thì cuối cùng ta chỉ quản lý một con thượng cổ Tiên Thú, mẹ nó, như vậy đâu có tính là tiểu đội trưởng!"
Phương Phong đang đứng bên cạnh nghe hai thú nói chuyện với nhau, tâm tính đã bắt đầu sập, hắn vốn nghĩ mình quản lý đại quân thượng cổ Tiên Thú sẽ càng ngày càng nhiều, ai mà ngờ được không những không nhiều mà mẹ nó còn sắp đi hết trơn rồi!
...
"Tông chủ Ám Hồn Tông Tiêu Lập đến đây thăm Tinh Hồn Thánh Địa, nếu như quấy rầy thì hy vọng quý Thánh Địa đừng có trách tội!"
Đúng lúc này, một giọng nói bỗng nhiên vang lên ở bên ngoài Thánh Địa.
"Ừm?"
"Tông chủ Ám Hồn Tông Tiêu Lập?"
"Hắn lại tới đây thật, như vậy thì có phải là Thiên Ma Lão Tổ cũng đi tới đây rồi hay không?"
Nghe được giọng nói quen thuộc này, trên mặt Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên tự lẩm bẩm, nó biết, lúc trước Diệp Phong đem theo mười vạn chuôi Thiên Ma Phệ Hồn Đao đến Ám Hồn Tông tìm được đối phương, sau khi lãng phí hết toàn bộ Thiên Ma Phệ Hồn Đao, Tiêu Lập đó và Thiên Ma Lão Tổ từng nói với Lê Hạo Dương là muốn đi theo bên cạnh Diệp Phong.
"Phương Phong!"
"Người đến là khách, đừng có làm khó đối phương!"
"Bọn họ đều đến tìm Diệp thiếu!",
Lúc này, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng trực tiếp lên tiếng nhắc nhở Phương Phong đang đứng bên cạnh.
"Bát ca!"
"Vậy ta đưa bọn họ vào Thánh Địa trước hay là xin ý kiến của Diệp thiếu trước?"
Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nhắc nhở mình, Phương Phong cũng vội vàng hỏi thăm.
"Đi xin ý kiến của Diệp thiếu trước đi!"
Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư trầm tư một lát, sau đó đưa ra một lời đề nghị.
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"
"Tông chủ Ám Hồn Tông Tiêu Lập tới bái phỏng Thánh Địa, Bát ca nói hẳn là hắn tới tìm ngươi, ta có cần lập tức dẫn hắn tới hay không?"
Đi tới bên ngoài chỗ ở của Diệp Phong, Phương Phong cũng cung kính lên tiếng hỏi thăm.
"Ừm?"
"Tông chủ Ám Hồn Tông Tiêu Lập?"
"Cái tên tông chủ kỳ hoa cực kỳ tùy ý truyền vị trí tông chủ lại cho con trai của mình sau đó cũng muốn đi theo bên cạnh đại ca tốt ta?"
"Vậy sợ là Thiên Ma Lão Tổ cũng tới!"
Mơ mơ màng màng, Diệp Phong nghe được Phương Phong nói như vậy thì cũng thuận miệng nói ra: "Để Thiên Ma Lão Tổ đó ở lại trông cửa lớn, còn Tiêu Lập thì kêu hắn trở về tông môn của mình đi, mặc dù hắn không thể đi theo bên cạnh ta nhưng hắn có thể đi theo tiểu đệ của ta là Lê Hạo Dương, ngươi cứ nói như vậy là được hắn sẽ hiểu ý!"
Nói xong, Diệp Phong kẹp lấy chăn mền mềm mại tiến vào mộng đẹp lần nữa.
...
Bên ngoài Thánh Địa!
"Thiên Ma Lão Tổ!"
"Cả buổi rồi mà vẫn không có người đi ra, ngươi nói xem đại ca tốt của Lê Hạo Dương sáng gặp chúng ta hay không?"
Lúc này, Tiêu Lập có chút lo lắng, lên tiếng hỏi thăm Thiên Ma Lão Tổ.
"Không biết!"
"Nếu như chịu gặp chúng ta thì còn có một tia hy vọng, nếu như ngay cả gặp cũng không muốn gặp chúng ta thì chắc chắn ngay cả một tia hi vọng cũng không có!"
"Nhưng cho dù như thế nào thì chúng ta cũng phải thành thành thật thật đứng ở chỗ này chờ, nếu như không muốn gặp chúng ta thì vị đó cũng sẽ cho người đi ra thông báo cho chúng ta một tiếng."
Nghe được Tiêu Lập hỏi thăm mình, Thiên Ma Lão Tổ cũng nói ra ý nghĩ của mình.
"Có người ra đến rồi!"
Đúng lúc này, khi Phương Phong đi từ bên trong đại trận mê cung ra, Tiêu Lập và Thiên Ma Lão Tổ cùng nhau nhìn về phía đối phương.
"Một người đi!"
"Kết quả lại có một người tới!"
"Chuyện này cũng là một chuyện tốt!"
Lúc này, Phương Phong đi ra, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng, dù sao mới nãy hắn vẫn còn đang rầu rĩ vì bây giờ chỉ còn lại có một mình Tiểu Báo Tử, kết quả vừa mới chớp mắt một cái thì lại có một người mới tới đến đây để trông cửa lớn, chuyện tốt như vậy sao không khiến cho tiểu đội trưởng hắn vui vẻ cho được.
"Ừm?"
"Tại sao chỉ có một người?"
Khi Phương Phong phát hiện bên ngoài chỉ có một mình Tiêu Lập đang đứng đó thì trên mặt cũng lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Luồng khí tức này!"
"Tiêu Lập, đối phương là một thượng cổ hồn tu!"
Đúng lúc này, Thiên Ma Lão Tổ phát hiện được khí tức đặc thù của Phương Phong thì cũng giật mình lên tiếng nhắc nhở Tiêu Lập.
"Ồ!"
"Thanh đao kia là như thế nào?"
"Tại sao ta lại cảm nhận được khí tức của người tu luyện thượng cổ bên trên thanh đao đó?"
Đồng thời, Phương Phong cũng chú ý tới Thiên Ma Phệ Hồn Đao đã bị hỏng mất trong trong tay Tiêu Lập!
"Vãn bối Tiêu Lập!"
"Bái kiến thượng cổ tiền bối!"
Sau khi biết được thân phận của đối phương, trên mặt Tiêu Lập cũng lộ ra vẻ cung kính bái kiến Phương Phong.
"Thú vị!"
"Thần hồn của Thiên Ma Lão Tổ đang giấu ở trong thanh đao trên tay ngươi đúng không!"
"Kêu hắn đi ra đi!"
Nghe được Tiêu Lập nói như vậy, Phương Phong cũng cười lên tiếng nói.
Rất nhanh!
Hư ảnh Thiên Ma Lão Tổ dần dần ngưng tụ ra ở trên Thiên Ma Phệ Hồn Đao.
"Ta đã hỏi thăm Diệp thiếu!"