Chương 687 Diệp trưởng lão, hay là chúng ta cùng nhau đi ăn xin?
Xoát!
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, Diệp Tiểu Cước bỗng nhiên nhận ra cái gì, sau đó đột nhiên quay đầu nhìn về phía không trung xa xa, kinh hãi nói: "Tình huống như thế nào, tại sao chủ nhân cũng thả ba người bọn họ ra!"
"Tiểu Cước!"
"Hắc ca, Bạch ca và Chùy ca của ngươi đều tới!"
"Tiếp theo sẽ giao cho bốn người các ngươi dẫn đội, suất lĩnh người trong tông môn ra ngoài ăn xin!"
"Mà yêu cầu duy nhất mà ta dành cho bốn người các ngươi chính là phải bảo vệ được sự an toàn cho đám người của Thánh Địa!"
Nói xong, Diệp Phong dẫn theo Đường Tiểu Cường đi về chỗ ở của mình.
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi dẫn ta tới đây là có chuyện gì hay không?"
Sau khi đi vào chỗ ở của Diệp Phong, trên mặt Đường Tiểu Cường cũng lộ ra vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.
"Cường trọc!"
"Lần này gọi ngươi đến đây là có một chuyện muốn nói cho ngươi biết!"
"Ta sáng lập một cái Bại Gia Môn trải rộng Chư Thiên Vạn Giới, trước mắt đã có sáu vị đệ tử thân truyền với hơn mười vạn bại gia môn đồ!"
"Bây giờ ta muốn thu ngươi làm vị đệ tử thân truyền thứ bảy, ngươi có bằng lòng hay không?"
"Chỉ cần ngươi thành đệ tử thân truyền của ta, vậy sau này ngươi sẽ có vô số đếm không hết..."
Không đợi Diệp Phong nói xong, Đường Tiểu Cường trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Phong, sau đó trên mặt lộ ra vẻ kích động hô: "Đệ tử Đường Tiểu Cường, bái kiến sư tôn!"
"Tốt!"
"Vậy thì bắt đầu đi!"
"Tiếp theo, ngươi sẽ biết được càng nhiều tin tức có liên quan tới Bại Gia Môn hơn nữa, hãy chuẩn bị tâm lý cho tốt đi!"
Nói xong, Diệp Phong đưa tay phải lên trán Đường Tiểu Cường!
...
Một bên khác!
Bốn người đang nói chuyện phiếm với nhau dường như cũng nhận ra cái gì tất cả đều nhìn về phía Diệp Phong.
"Tiểu Cước, chúc mừng!"
"Tiểu Cước, ta cảm thấy tên đầu trọc đó mạnh hơn ngươi nhiều!"
"Tiểu Cước, hôm nay có chuyện tốt như vậy xảy ra, có phải là nên để cho ba người chúng ta đánh ngươi một chầu, trợ hứng cho ngươi!"
Rất nhanh, ba người Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Bạch và Diệp Tiểu Chùy trên mặt nở một nụ cười nhìn về phía Diệp Tiểu Cước lên tiếng nói.
...
"Rốt cục làm xong!"
"Tiếp theo cũng không còn việc gì khác, nên đi tìm thất tiên nữ đi!"
"Hôm nay ta hỏa khí rất lớn, phải để cho thất tiên nữ chơi với ta thật tận hứng mới được!"
Sau khi Đường Tiểu Cường rời khỏi đây, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười nằm dài trên giường nghỉ ngơi.
"Thật là đáng sợ!"
"Không ngờ được là sự tôn còn ẩn giấu một thân phận khủng bố như vậy!"
"Nếu như sư tôn đã coi trọng ta như thế thì nhất định ta phải cố gắng phát triển Bại Gia Môn, tuyệt đối không thể để cho sư tôn thất vọng!"
Nghĩ đến đây, Đường Tiểu Cường đang không còn muốn đi ăn xin đánh cướp nữa mà là đi thẳng đến lối ra khỏi Thánh Địa, hắn muốn rời khỏi Thánh Địa, sau đó du lịch toàn bộ thượng giới, tìm kiếm càng nhiều bại gia môn đồ cho Bại Gia Môn!
"Cường trọc, ngươi muốn tự mình đi ra ngoài lịch luyện hay sao?"
Nhìn thấy Cường trọc một mình từ đằng xa đi tới, Ngọc Quỷ trưởng lão nằm trên ghế xích đu phơi nắng trên mặt cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.
"Ngọc Quỷ trưởng lão!"
"Đúng là ta đang định đi ra ngoài lịch luyện một..."
Nói đến đây, Đường Tiểu Cường bỗng nhiên chú ý tới hai đại thượng cổ Tiên Thú Tật Phong Xích Lôi Báo và Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu sau lưng Ngọc Quỷ trường lão, nghĩ đến chuyện nếu như dựa vào thực lực của mình thì sợ là phải tốn rất nhiều thời gian để đi đường cho nên hắn cũng lên tiếng nói: "Ngọc Quỷ trưởng lão, ta có thể dẫn Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu đi theo ta hay không?"
"Đương nhiên là có thể!"
Nghe được Đường Tiểu Cường hỏi thăm, Ngọc Quỷ trưởng lão cũng trực tiếp ra lệnh cho Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu đang đứng sau lưng mình: "Tiểu Điêu Tử, ngươi theo Cường trọc đi ra ngoài một chuyến, nhớ kỹ, một khi gặp được nguy hiểm thì ngươi phải bảo vệ an toàn cho hắn!"
"Đúng rồi!"
"Ngọc Quỷ trưởng lão, trước mắt bảy đại Thái Thượng trưởng lão còn lại của Thánh Địa đều tụ tập ở Tinh Hồn Phong, ngươi không đến đó tham dự náo nhiệt hay sao?"
Đang lúc Đường Tiểu Cường dẫn theo Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu chuẩn bị bước vào đại trận mê cung thì Đường Tiểu Cường bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trực tiếp nhìn về phía Ngọc Quỷ trưởng lão đang nằm trên ghế xích đu phơi nắng lên tiếng hỏi thăm.
"Mẹ nó!"
"Bọn họ lại lén ta làm chuyện gì nữa rồi?"
"Bọn họ càng ngày càng không coi ta ra gì, lẽ nào bọn họ nghĩ ta là không khí hay sao?"
Nghe được Đường Tiểu Cường nói như vậy, Ngọc Quỷ trưởng lão cũng trực tiếp từ trên ghế xích đu đứng lên, sau đó phóng lên tận trời, nhanh chóng bay tới Tinh Hồn Phong!
"Khí tức của đệ tử thân truyền!"
"Không ngờ được là Cường trọc lại được môn chủ thu làm đệ tử thân truyền!"
"Vậy lần này dẫn Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu đi ra ngoài cũng chưa chắc không phải là cơ hội của nó!"
Sau khi Ngọc Quỷ trưởng lão rời khỏi đây, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang đứng xem náo nhiệt cách đó không xa cũng đi tới, nhìn bóng dáng Đường Tiểu Cường và Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu biết mất ở bên trong đại trận mê cung, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ tự lẩm bẩm.
"Số mạng!"
"Đó chính là số của Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu!"
"Nên đi ra thì không đi ra, lúc không nên đi ra thì lại đi ra!”
"Ta trời sinh trông coi cửa lớn, thì nó trời sinh phải lao lực!"
Lúc này, Tật Phong Xích Lôi Báo nhìn thấy Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đi tới thì cũng cười nói ra ý nghĩ trong lòng mình.
"Sai!"
"Tiểu Báo Tử, ngươi nói như vậy cũng không đúng!"
"Bây giờ thân phận của Đường Tiểu Cường không đơn giản, không nói khoa trương một chút nào, chỉ cần hắn muốn thì hắn có thể thu Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu vào Bại Gia Môn bất cứ lúc nào!"
"Lần này bọn họ ra ngoài, nếu như Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu biểu hiện tốt một chút thì nói không chừng nó sẽ có cơ hội lấy ra nhập vào Bại Gia Môn, cho nên có thể nói lần ra ngoài này chính là một cơ hội của nó!"