Chương 703 Diệp thiếu, ngài có quen biết con trai của ta Ngô Nhị hay không? (2)
Đều là con trai, ngươi dù gì cũng phải lấy chút thể diện cho cung chủ chứ!"
"Nếu không sau này khi cung chủ gặp mặt những người này thì đều sẽ kém hơn một bậc!"
Trương thúc đang bận bịu dựng lầu hoa cực kỳ lớn nghe mấy người đó nói chuyện với nhau như vậy thì cũng trưng vẻ mặt nghiêm túc ra nhìn về phía Bộ Soái lên tiếng nhắc nhở.
"Trương thúc!"
"Chuyện này còn cần ngươi nói sao?"
"Nếu như ta không chịu cố gắng thì ta sợ đến lúc đó phụ thân của ta sẽ bị Ngô Lâm đó ảnh hưởng, cũng sẽ cầm môt cây chủy thủ trực tiếp lấy máu cho ta!"
Sau khi nghe được Trương thúc nhắc nhở, Bộ Soái cũng nghĩ mà sợ lên tiếng nói.
...
Sau ba canh giờ!
"Cổ đảo chủ!"
"Mặc dù khoảng cách trời tối còn có hai canh giờ nữa nhưng ta đề nghị hãy triệu tập tất cả mọi người trên Thiên Hoa Đảo tới quan sát cái lầu hoa cực lớn này trước đi!"
"Nếu không ta sợ đến lúc trời tối bọn họ sẽ không nhìn rõ được!"
Nhìn lầu hoa cực kỳ lớn cao mười mét trước mắt, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Cổ Tiểu Vân nói ra ý nghĩ của mình.
"Diệp thiếu!"
"Ta lập tức đi chuẩn bị ngay!"
"Nhưng mà trước khi làm chuyện này ta phải cất hơn vạn loại Tiên Hoa quý báu ở đây mới được!"
"Chờ sáng sớm ngày mai ta sẽ đặt lại, dù sao những thứ này đều phải chờ đến khi đại hội ngắm hoa bắt đầu mới có thể nhìn thấy được, bây giờ không thể để cho bọn họ nhìn thấy trước được."
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Cổ Tiểu Vân cũng vội vàng lên tiếng đáp lại.
"Được!"
"Ngươi xem rồi sắp xếp đi!"
"Chỉ cần để cho bọn họ có thể nhìn thấy cái lầu hoa cực kỳ lớn này trước khi trời tối là được rồi!"
Nói đến đây, Diệp Phong cũng nhìn về phía Trương thúc lên tiếng nói ra: "Trương thúc, chờ đến khi màn đêm buông xuống thì sẽ do ngươi đến nhóm lửa đốt cái lầu hoa cực kỳ lớn này để cho mọi người cùng nhau ghi nhớ lại khoảnh khắc ngươi bước lên đỉnh cao của cuộc sống và ngọn lửa trùng thiên đó!"
"Ngọa tào!"
"Rõ ràng là để cho ta đi gánh tội, mà còn nói cho ta nghe đến nhiệt huyết sôi trào!"
Nghe được Diệp Phong dõng dạc tuyên ngôn như vậy, Trương thúc cả người đều muốn điên rồi!
...
"Ừm?"
"Bộ thiếu!"
"Ngươi cứ luôn đi theo bên cạnh ta như vậy là có việc gì hả?"
Sau khi mọi người rời khỏi quảng trường trung tâm thì ai đi đường nấy nhưng khi Diệp Phong phát hiện Bộ Soái vẫn luôn đi theo bên cạnh mình thì cũng dừng bước lại sau đó trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ nhìn về phía đối phương lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Có thể cho ta một cơ hội để đi theo bên cạnh ngươi được hay không!"
"Ta cũng muốn đi theo bên cạnh ngươi!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Bộ Soái cũng nói thẳng ra ý nghĩ của mình.
"Ừm?"
"Đi theo bên cạnh ta?"
Nghe được Bộ Soái trả lời mình như vậy, Diệp Phong cũng quan sát đối phương một chút sau đó lên tiếng nói ra: "Bộ thiếu, nói thật, ta không cảm thấy ngươi có thiên phú phá của!"
"Diệp thiếu!"
"Cần cù bù siêng năng, ta có thể học tập phá của chi đạo!"
"Ta tin tưởng chỉ cần ta cố gắng đủ thì tuyệt đối có thể trở thành một tên bại gia tử đủ tiêu chuẩn!"
Nhìn thấy Diệp Phong không có từ chối mình thẳng thừng, Bộ Soái cũng nhanh chóng nắm bắt lấy cơ hội này vội vàng biểu hiện ra quyết tâm của mình!
"Hệ thống!"
"Bộ Soái có thích hợp trở thành bại gia môn đồ hay không?"
Nhìn thấy ánh mắt kiên định của Bộ Soái, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lên tiếng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Bộ Soái thích hợp trở thành bại gia môn đồ, còn có nhận hắn vào Bại Gia Môn hay không thì phải xem tâm tình của túc chủ!"
"Bộ thiếu!"
"Ngươi thật sự muốn học tập phá của chi đảo với ta?"
Nghe được hệ thống trả lời mình như vậy, Diệp Phong cũng nhìn về phía gương mặt đang tràn đầy vẻ khẩn trương của Bộ Soái lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Ta muốn!"
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Bộ Soái cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó vội vàng đáp lại!
Ông! Ông! Ông!
Ngay lúc Diệp Phong sắp đưa ra câu trả lời chắc chắn thì Truyền âm Thạch trong ngực Bộ Soái lại bỗng nhiên có phản ứng.
"Ngọa tào!"
"Phụ thân hắn bị bệnh tâm thần hay sao hả!"
"Sớm không liên hệ ta, muộn không liên hệ ta, nhất định phải liên hệ với ta trong thời khắc mấu chốt này?"
Phát hiện là phụ thân, sau đó Bộ Soái cũng cực kỳ sụp đổ kích hoạt Truyền âm Thạch, bởi vì Diệp Phong đã gật đầu ra hiệu hắn kích hoạt Truyền âm Thạch trước!
"Bộ Soái!"
"Ngươi ở chung với đại ca tốt đó của ngươi như thế nào?"
"Có cần phụ thân giúp ngươi làm gì đó hay không?"
Sau khi kích hoạt Truyền âm Thạch, giọng nói của Bộ Thái Hưng lập tức vang lên trong đầu Bộ Soái.
"Phụ thân!"
"Ngươi không thể ở yên trong Tu La Cung được hay sao?"
"Không có chuyện gì cứ liên hệ với ta mãi như vậy để làm gì!"
"Người khác đều là liều phụ thân, ngươi liều con trai, hơn nữa ta cũng không cần ngươi làm gì, đều là đứa con trai này của ngươi yên lặng nỗ lực vì ngươi!"
"Nói thật, ta có chút hâm mộ ngươi, lại có một đứa con trai ưu tú như ta!"
Nghe được Bộ Thái Hưng nói như vậy, Bộ Soái cũng giọng điệu nghiêm túc lên tiếng nói.
"Ừm?"
"Bộ Soái, từ khi nào mà ngươi trở thành người không biết xấu hổ như?"
"Bây giờ ngươi khiến cho phụ thân cảm thấy thật là..."
Không đợi Bộ Thái Hưng nói xong, Bộ Soái mặt xạm lại cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch, giờ hắn mới phát hiện, phụ thân của mình vì quá nhàm chán cho nên mới liên hệ với mình để nói chuyện phiếm!
"Bộ thiếu!"
"Nếu như ngươi đã hạ quyết tâm thì bây giờ tạm thời đi theo bên cạnh ta một thời gian trước đi!"
"Nếu như biểu hiện của ngươi có thể để cho ta hài lòng thì ta sẽ cho ngươi một cơ hội!"
Sau khi Bộ Soái kết thúc truyền âm, Diệp Phong cũng nói ra quyết định của mình!
"Cảm tạ Diệp thiếu cho ta cơ hội này!"
"Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không khiến cho ngươi phải thất vọng!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Bộ Soái cũng kích động vội vàng đáp lại!
...
Sau nửa canh giờ!
"Ngọa tào!"
"Thiên Hoa Đảo và Tu La Cung ẩn tàng quá sâu đi!"
"Ta hoàn toàn không ngờ được là trong tay của bọn họ lại có tam đại Thần Hoa trong truyền thuyết, hơn nữa số lượng còn nhiều như vậy!"