← Quay lại trang sách

Chương 725 Bọn họ khinh người quá đáng, xin năm vị Thái Thượng trưởng lão xuất thủ

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của ngũ đại Thái Thượng trưởng lão, trong mắt Phan Dương cũng hiện lên vẻ đắc ý sau đó ra vẻ phẫn nộ giải thích cho bọn họ: "Năm vị Thái Thượng trưởng lão, mặc dù giao dịch đã được hoàn thành nhưng đối phương lại đưa ra một yêu cầu đó chính là chúng ta phải dùng hơn chín vạn trái Thiên Thọ Quả đó để tổ chức một giải thi đấu tông môn, có thể nói, bọn họ làm như thế chính là đang cưỡi lên trên đầu của Huyền Quy Cung chúng ta đi ị!"

Oanh! Oanh! Oanh!

Nghe được Phan Dương giải thích như vậy, tất cả ngũ đại Thái Thượng trưởng lão đều bộc phát ra khí tức khủng bố của bản thân mình trên mặt lộ vẻ cực kỳ tức giận!

"Dùng hơn chín vạn trái Thiên Thọ Quả mua quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn của Huyền Quy Cung!"

"Sau đó lại muốn dùng hơn chín vạn trái Thiên Thọ Quả đã thuộc về Huyền Quy Cung chúng ta để đánh quả!"

"Bọn họ làm như vậy không phải là không muốn trả tiền mà phải nói là đang ăn cướp trắng trợn thì đúng hơn!"

"Hơn nữa Thiên Thọ Quả là thiên tài địa bảo đặc thù hy hữu như thế nào, đâu thể nào để cho bọn họ phá của lãng phí như vậy!"

Nói đến đây, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng nổi giận đùng đùng nhìn về phía Phan Dương trực tiếp hỏi: "Phan Dương, nếu như ngươi về đây tìm chúng ta thì cũng chính là ngươi không có cách nào để đối phó với đối phương được đúng không, nói đi, đối phương có bao nhiêu người, có thực lực như thế nào?"

"Bộ Thái Hưng và Trương Bảo Sơn cũng ở bên ngoài!"

"Nhưng mà bọn họ chỉ tới để xem náo nhiệt!"

"Đối thủ chân chính của chúng ta chỉ có một vị cường giả người mặc kim giáp cho nên xin ngũ đại Thái Thượng trưởng lão cùng nhau xuất thủ đối phó người này!"

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão hỏi thăm mình, Phan Dương cũng lập tức trả lời.

Hô!

Rốt cục giải thoát!

Lúc này, cho dù tổn thất quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn thì cũng không thể nào trách ta được.

Nhìn thấy ngũ đại Thái Thượng trưởng lão nổi giận đùng đùng rời khỏi đại điện, Phan Dương cũng thở dài ra một hơi, sau đó lập tức đuổi theo!

...

Huyền Quy Cung, bên ngoài cửa cung!

"Diệp Nhất!"

"Phan Dương đó đi mời viện binh!"

"Hơn nữa còn là năm vị Thái Thượng trưởng lão thực lực thâm bất khả trắc!"

"Một mình ngươi có thể chơi được hay không?"

Lúc này, sau khi đợi một hồi, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía Diệp Nhất hỏi thăm.

Hả?

Một mình ta có thể chơi nổi hay không?

Hình như là không chơi nổi?

Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Diệp Nhất cũng sững sờ, không rõ tại sao Diệp Phong lại đột nhiên hỏi mình một câu như vậy.

Chờ một chút!

Đúng lúc này, Diệp Nhất bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó vội vàng lên tiếng nói ra: "Chủ nhân, thuộc hạ thực lực thấp, chỉ sợ không phải là đối thủ của năm vị Thái Thượng trưởng lão đó đâu."

???

Thực lực ngươi thấp?

Ngươi không phải là đối thủ của ngũ đại Thái Thượng trưởng lão của Huyền Quy Cung?

Chơi hả?

Nghe được Diệp Nhất nói như vậy, hai người Bộ Thái Hưng và Trương Bảo Sơn không biết nội tình bối rối!

Chỉ dựa vào Diệp Nhất vừa mới vô thanh vô tức xuất hiện ở bên cạnh Phan Dương, bọn họ cũng có thể hiểu được đó chính là ở trong mắt của đối phương cường giả Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong đứng trên đỉnh thượng giới giống như bọn họ cũng chỉ như sâu kiến mà thôi!

Mà bây giờ một vị cường giả khủng bố như vậy lại nói là thực lực của mình còn thấp?

Có còn muốn để cho bọn họ sống nữa hay không?

"Không phải là đối thủ sao?"

"Vậy thì chúng ta gọi một ít người tới giúp đỡ đi!"

"Nếu như Phan cung chủ gọi năm người tới trợ giúp!"

"Vậy chúng ta gọi năm mươi vạn người tới trợ giúp, làm như vậy không quá đáng chứ!"

Lúc này, sau khi Diệp Phong nghe Diệp Nhất trả lời xong thì cũng ra vẻ trầm tư nói ra ý nghĩ của mình.

???

Người ta gọi năm người, ngươi gọi tới năm mươi vạn người?

Ngươi còn nói cái này là không quá đáng?

Muốn khi dễ người khác cũng không thể khi dễ như vậy được

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, hai người Bộ Thái Hưng và Trương Bảo Sơn đang đứng bên cạnh kinh hãi đến tròng mắt đều sắp trợn lồi ra, giờ khắc này rốt cuộc bọn họ mới hiểu được những lời mà Diệp Nhất vừa mới nói là có ý gì!

Đó chính là muốn cố ý gọi người tới đây sau đó nhiều người khi dễ ít người!

"Rõ ràng một người là có thể giải quyết nhưng bọn họ lại muốn kêu năm mươi vạn người đến giải quyết!"

"Diệp thiếu này đúng là một ngoan nhân!"

"Mẹ nó sau này cho dù có đắc tội ai cũng không thể đắc tội Diệp thiếu!"

Sau khi tỉnh táo lại, trên mặt Trương Bảo Sơn cũng lộ ra vẻ khiếp sợ dùng thần thức nói ra ý nghĩ trong lòng của mình lúc này với Bộ Thái Hưng.

"Lão Trương!"

"Bây giờ chuyện ta đang nghĩ không phải là chuyện nhiều người khi dễ ít người!"

"Bây giờ ta suy nghĩ chuyện năm mươi vạn người Diệp thiếu kêu đến, có thể mỗi người đều có thực lực khủng bố như Diệp Nhất đó hay không?"

"Nếu như đều có thực lực khủng bố như Diệp Nhất thì mới là kinh khủng thật sự!"

Nghe được Trương Bảo Sơn nói như vậy, Bộ Thái Hưng cũng nói ra ý nghĩ của mình lúc này.

"Chủ nhân!"

"Năm mươi vạn có phải ít một chút hay không?"

"Ta sợ không trấn tràng được, nếu không, hay là gọi năm triệu người tới đi!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Diệp Nhất suy nghĩ một hồi, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng lên tiếng đề nghị.

???

Năm mươi vạn người còn mẹ nó lo lắng không trấn tràng được?

Còn mẹ nó muốn gọi năm triệu người tới?

Có phải là ngươi đã quên là một mình ngươi là có thể chấn nhiếp toàn trường rồi hay sao!

Hai người Bộ Thái Hưng và Trương Bảo Sơn đang đứng bên cạnh nghe được Diệp Nhất đưa ra một lời đề nghị phát rồ như thế thì cả hai người đều dùng ánh mắt khó có thể tin quay qua nhìn Diệp Nhất, bọn họ vốn cho rằng Diệp Phong đã điên rồi, ai mà ngờ được người nhìn như lạnh lùng vô tình như Diệp Nhất còn hung ác hơn nhiều!

"Con trai!"

"Rốt cuộc Diệp thiếu là ai a!"

"Còn nữa, rốt cuộc thực lực của Diệp Nhất đó khủng bố đến mức nào?"