Chương 727 Đừng có chơi ta như vậy, Phan Dương muốn điên rồi
Chúng ta suy nghĩ lại rồi, chuyện này chúng ta vẫn nên thương lượng lại một chút đi!"
"Dù sao thì đó cũng là Thiên Thọ Quả, nếu như dùng để đánh quả thì có thể nói là quá phá của!"
Sau khi thương lượng với nhau xong, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng quay qua nhìn Diệp Phong nói ra kết quả thương lượng của bọn họ!
"Được!"
"Quả nhiên Phan cung chủ nói không sai, các ngươi không đồng ý thật!"
"Suýt chút là bị năm lão hồ ly các ngươi gạt!"
"Đáng tiếc, lại bị vài câu nói của ta làm cho lộ tẩy!"
Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão nói như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng lóe lên vẻ hưng phấn sau đó trực tiếp quay qua nhìn Diệp Nhất đưa mắt ra hiệu cho hắn.
"Các huynh đệ!"
"Bọn họ dám lừa gạt chủ nhân của chúng ta như thế!"
"Chúng ta liều mạng với bọn họ, cho dù chết thì cũng phải đánh mạnh một quyền lên trên mặt của bọn họ đã!"
Nhìn thấy Diệp Phong đưa mắt ra hiệu cho mình, Diệp Nhất cũng lập tức hiểu rõ được sau đó quay đầu lại nhìn năm mươi vạn đại quân kim giáp đang đứng ở sau lưng mình hô to lên.
???
Ngươi nói không đồng ý, có thể thương lượng!
Sau đó chúng ta không đồng ý thì mẹ đó biến thành lừa chúng ta?
Ngươi là người đó, có thể đừng có chó như vậy được không!
Đây là chuyện mà người có thể làm ra được hay sao?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, ngũ đại Thái Thượng trưởng lão trực tiếp ngẩn ra tại chỗ, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại có thể chó đến mức độ như vậy!
Một bên khác!
"Rốt cục cũng chạy tới!"
"Cũng không biết ngũ đại Thái Thượng trưởng lão và vị đại thiếu đó thương lửng với nhau như thế nào rồi?"
Lúc này, Phan Dương rốt cuộc cũng chạy tới, mang theo vẻ tò mò đi từ bên trong cung ra ngoài.
"Ngọa tào!"
"Mẹ nó ta vừa mới nhìn thấy cái gì đó?"
Nhưng mà Phan Dương vừa đi ra được nửa người, nhìn thấy đại quân kim giáp lít nha lít nhít bên ngoài thì bị hù đến trực tiếp lui trở về, nhớ lại hình ảnh vô số đại quân kim giáp mà hắn vừa mới nhìn thấy đó, thân thể của hắn bởi vì sợ hãi mà mất khống chế run rẩy lên.
"Quá khi dễ người ta rồi!"
"Một kim giáp hộ vệ đã không phải là Huyền Quy Cung có thể chống lại rồi, bây giờ lại gọi ra nhiều người như vậy nữa, rốt cuộc thì bọn họ lại..."
Nghĩ đến đây, trong đầu Phan Dương bỗng nhiên hiện lên vẻ tinh quang, sau đó trên mặt lộ vẻ hoảng sợ tự lẩm bẩm: "Sẽ không phải là kim sắc truyền thuyết mà những nơi đi qua ngay cả quần cũng không để lại đó chứ!"
"Chờ một chút!"
"Vậy ngũ đại Thái Thượng trưởng lão đâu?"
To gan suy đoán thân phận của đối phương một chút, sau đó cuối cùng Phan Dương cũng nhớ ra ngũ đại Thái Thượng trưởng lão đã đi ra ngoài, sau đó cố lấy hết can đảm bước ra bên ngoài cung một lần nữa.
"Ngọa tào mẹ nó mẹ nó!!!"
"Quá mẹ nó tàn bạo đi!"
"Sao bọn họ có thể ra tay hung ác với năm lão nhân tay trói gà không chặt như vậy chứ!"
Sau khi nhìn thấy ngũ đại Thái Thượng trưởng lão đang dùng mặt thừa nhận tình yêu tha thiết của vô số đại quân kim giáp, Phan Dương cũng bị hù sợ đến lui trở về một lần nữa, sau đó trong mắt tràn đầy sợ hãi tự lẩm bẩm.
"Xong xong xong!"
"Vốn muốn kéo ngũ đại Thái Thượng trưởng lão xuống nước, cùng nhau gánh chịu trách nhiệm làm tổn thất quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn, nhưng hiện tại xem ra sau khi chuyện này qua đi bọn họ sẽ không nói gì ta trong chuyện làm tổn thất quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn, nhưng chắc chắn bọn họ sẽ đánh đập ta một trận!"
Nghĩ đến đây, Phan Dương cũng cắn răng, trực tiếp lấy hết can đảm đi ra bên ngoài cung trong lòng thầm nghĩ: "Dù sao những người đó cũng không có hạ tử thủ, cùng lắm chỉ bị chút nổi khổ nơi da thịt mà thôi, nhưng nếu như chuyện này qua đi ngũ đại Thái Thượng trưởng lão tới tìm ta để tính sổ thì chắc chắn ta sẽ còn thảm hơn như vậy nữa!"
"Ngũ đại Thái Thượng trưởng lão!"
"Mặc dù ta không biết là đã xảy ra chuyện gì!"
"Nhưng kiếp nạn lần này, ta thân là cung chủ Huyền Quy Cung, ta cũng phải cùng nhau gánh lấy với các ngươi!"
Lúc này, Phan Dương vọt tới trước mặt ngũ đại Thái Thượng trưởng lão, trên mặt cũng lộ ra vẻ thành thật lên tiếng nói!
Sau đó Phan Dương nhìn về phía vô số đại quân kim giáp đối diện hô lớn: "Đừng đánh bọn họ, có gan thì đánh ta này!"
Hả?
Nhìn thấy Phan Dương bỗng nhiên xuất hiện ở đây, lại nghe được đối phương nói những lời này, ngũ đại Thái Thượng trưởng lão đã biến thành đầu heo cũng sững sờ, trong lòng cùng nghĩ: "Chẳng lẽ là chúng ta đã hiểu lầm cung chủ rồi?"
"Phan cung chủ!"
"Đừng có đứng đó mà diễn nữa mau lên đây ngồi đi!"
"Không phải là trước đó ngươi đã nói rồi hay sao, không cần biết bọn họ có đồng ý hay không chứ bản thân ngươi thì vô cùng đồng ý với giải thi đấu tông môn mà ta đề nghị!"
Lúc này, Diệp Phong xem náo nhiệt cách đó không xa chỉ sợ chuyện không đủ lớn cũng cười lớn lên tiếng nói với Phan Dương, sau đó trực tiếp ngoắt tay ra lệnh cho Diệp Nhất đang đứng bên cạnh: "Diệp Nhất, còn đứng ngây ra đó làm gì, tranh thủ sắp xếp cho người mời Phan cung đến đây, để hắn ở bên kia lỡ như bị ngộ thương thì phải làm sao bây giờ?"
???
Làm gì?
Các ngươi mau buông ta xuống!
Ta muốn cùng bọn họ nhận lấy tình yêu tha thiết!
Mẹ nó, đừng có chơi ta như vậy!
Bị hai tên kim giáp hộ vệ túm lấy cánh tay kéo đến chỗ Diệp Phong, lúc này Phan Dương cũng điên cuồng quẫy đạp hai chân sau đó tràn đầy sụp đổ quay đầu lại nhìn ngũ đại Thái Thượng trưởng lão đang dùng ánh mắt cực kỳ căm tức nhìn mình cố gắng giải thích: "Năm vị Thái Thượng trưởng lão, mọi chuyện không giống như là các ngươi nghĩ đâu, tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi!"
"Cung chủ!"
"Đừng diễn nữa, nếu như ngươi còn diễn nữa sẽ khiến cho năm lão gia hỏa chúng ta cảm thấy buồn nôn!"
"Đầu tiên là gạt chúng ta nói bên ngoài chỉ có một cường giả kim giáp!"
"Kết quả chúng ta ra xem xét, khá lắm, mẹ nó, trong tầm mắt toàn là một mảnh kim quang!"