Chương 728 Đánh trước rồi cướp sau, ngươi nói xem có phải là sự trừng phạt này rất khủng bố hay không?
Bây giờ lại làm bộ muốn cùng tiếp nhận tình yêu tha thiết với chúng ta!"
"Chỉ sợ tất cả mọi chuyện này đều là người đã thương lượng từ trước với vị thiếu gia đó rồi đúng không!"
Nghe được Phan Dương giải thích, Thái Thượng Đại trưởng lão giống như nhìn thấu hết thảy, mặt không thay đổi nhìn Phan Dương lạnh giọng nói.
???
Mẹ nó, ta đã thương lượng gì với đối phương?
Ta chỉ muốn kéo theo năm người cái người cùng xuống nước, sau đó cùng nhau gánh chịu trách nhiệm khi làm tổn thất quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn mà thôi!
Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão tự suy diễn ra như vậy, Phan Dương cả người đều muốn điên rồi!
"Tiểu Phan!"
"Biết tại sao Huyền Quy Cung các ngươi lại phải chịu kiếp nạn này hay không?"
Lúc này, Bộ Thái Hưng cũng dẫn Phan Dương bị đỡ tới qua một bên sau đó trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý lên tiếng hỏi thăm.
"Ừm?"
"Chẳng lẽ là bởi vì ngươi?"
Nghe được Bộ Thái Hưng nói như vậy, Phan Dương cũng lập tức phản ứng lại, sau đó khẽ nhíu mày nhìn về phía đối phương hỏi ngược lại.
"Không phải là bởi vì ta!"
"Là bởi vì đứa con trai bảo bối của ta!"
"Con hơn cha là nhà có phúc ngươi đã nghe qua câu này chưa, bởi vì con trai của ta đi theo bên cạnh Diệp thiếu, cho nên kẻ địch của Tu La Cung chúng ta cũng trở thành kẻ địch trong mắt Diệp thiếu!"
"Ngươi tin hay không, chỉ cần con trai của ta nói một câu thôi thì Huyền Quy Cung các ngươi sẽ trực tiếp biến mất khỏi thượng giới!"
Lúc này, Bộ Thái Hưng cũng cực kỳ trang bức lên tiếng nói với Phan Dương.
???
Cái gì?
Ta chỉ muốn trang bức với ngươi một chút mà thôi, ngươi mẹ nó quỳ xuống trước mặt ta để làm gì?
Nhìn thấy Phan Dương trước mặt trực tiếp quỳ xuống trước mặt mình, Bộ Thái Hưng cả người đều bối rối!
"Bộ cung chủ!"
"Mặc dù hai thế lực lớn chúng ta đã tranh đấu với nhau vài vạn năm nhưng nói thật cũng chưa có đạt tới trình độ kẻ thù sống chết!"
"Cho nên xin ngươi hãy cho một cơ hội, thu nhận chúng ta đi!"
"Huyền Quy Cung chúng ta chấp nhận trở thành thế lực phụ thuộc của Tu La Cung các ngươi!"
Lúc này, Phan Dương cũng trưng vẻ mặt thành thật ra nói với Bộ Thái Hưng quyết định của mình.
Hả?
Cho các ngươi một cơ hội, thu nhận các ngươi?
Huyền Quy Cung các ngươi muốn làm thế lực phụ thuộc của Tu La Cung chúng ta?
Là các ngươi điên rồi hay là các ngươi điên rồi?
Chúng ta đều là thế lực cấp độ bá chủ có thực lực tương xứng với nhau!
Nghe được Phan Dương nói như vậy, biểu cảm trên mặt Bộ Thái Hưng như không thể tin vào tai của mình, hắn hoàn toàn không ngờ được là mình chỉ tùy tiện trang bức một cái mà có thể thu được một thế lực cấp độ bá chủ làm thế lực phụ thuộc!
"Phan Dương!"
"Ngươi xác định không phải là ngươi đang nói đùa với ta?"
"Hơn nữa chuyện lớn như vậy mà ngươi không cần thương lượng với ngũ đại Thái Thượng trưởng lão bên kia một chút hay sao?"
Sau khi tỉnh táo lại, Bộ Thái Hưng cũng nhìn về phía Phan Dương lên tiếng hỏi thăm.
"Bộ cung chủ!"
"Ta là cung chủ Huyền Quy Cung, ta muốn đưa ra quyết định gì cũng đâu cần phải thương lượng với bọn họ!"
Nghe được Bộ Thái Hưng hỏi như vậy, Phan Dương cũng cực kỳ kiên cường lên tiếng trả lời.
???
Trước đó còn nói tất cả những chuyện lớn trong cung đều là ngũ đại Thái Thượng trưởng lão nói mới tính!
Kết quả chỉ trong nháy mắt thì ngươi lại trở nên kiên cường?
Nghe được Phan Dương trả lời mình như vậy, Bộ Thái Hưng cũng dùng một loại ánh mắt khác thường quay qua nhìn đối phương!
Một bên khác!
"Thú vị!"
"Phan Dương này cũng là ngoan nhân a!"
"Lại có thể quả quyết đưa ra quyết định như vậy!"
Sau khi Diệp Nhất kể lại cho Diệp Phong nghe cuộc đối thoại giữa hai người Bộ Thái Hưng và Phan Dương, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười.
...
"Đại ca!"
"Có phải chúng ta đã hiểu lầm cung chủ thật rồi hay không!"
"Ngươi xem, vì cứu chúng ta, cung chủ còn quỳ xuống trước mặt Bộ Thái Hưng đó!"
Lúc này, Thái Thượng Nhị trưởng lão đang tiếp nhận tình yêu tha thiết nhìn thấy cảnh tượng nơi xa thì trên mặt cũng tràn đầy vẻ khiếp sợ quay qua nhìn Thái Thượng Đại trưởng lão lên tiếng nói.
"Ừm?"
"Chẳng lẽ chúng ta trách lầm cung chủ thật rồi?"
"Chẳng lẽ tất cả những chuyện vừa xảy ra trước đó cũng không phải là do cung chủ đã thương lượng từ trước với đối phương sau đó cố ý diễn cho chúng ta xem?"
"Nhưng nếu như hắn muốn cứu chúng ta thì hẳn là phải đi cầu xin vị đại thiếu thần bí đó chứ tại sao lại phải quỳ xuống cầu xin Bộ Thái Hưng đó?"
Nghe được Thái Thượng Nhị trưởng lão nói như vậy, ánh mắt Thái Thượng Đại trưởng lão cũng rơi vào trên người Phan Dương đang quỳ ở dưới đất nơi xa, sau đó trên mặt lộ ra vẻ không hiểu nói ra nghi ngờ trong lòng mình.
"Được!"
"Có thể ngừng!"
Sau khi năm mươi vạn tên kim giáp hộ vệ đều hoàn thành một lần ra quyền, Diệp Phong cũng lên tiếng kêu dừng.
"Vốn còn muốn ban cho các ngươi tình yêu tha thiết lần thứ hai!"
"Nhưng mà nể mặt cung chủ của các ngươi cho nên lần này ta sẽ bỏ qua cho các ngươi!"
Nhìn trên mặt ngũ đại Thái Thượng trưởng lão lộ ra vẻ nghi ngờ, Diệp Phong cũng cười giải thích rõ cho bọn họ biết.
"Đại ca!"
"Ngươi xem một chút, có phải là ta nói đúng rồi hay không!"
"Chúng ta đã hiểu lầm cung chủ thật!"
Nghe được Diệp Phong giải thích, trên mặt Thái Thượng Nhị trưởng lão cũng lộ vẻ kích động lên tiếng nói với Thái Thượng Đại trưởng lão.
"Ai!"
"Không ngờ được là chúng ta lại trách lầm cung chủ thật!"
"Mà Tu La Cung và Huyền Quy Cung có ân oán lên đến vài vạn năm, ta hoàn toàn không ngờ được là cung chủ vì mấy lão già chúng ta mà cam lòng quỳ xuống trước mặt Bộ Thái Hưng cầu xin cho chúng ta!"
"Nói thật, bây giờ ta sắp bị cung chủ làm cho cảm động đến muốn khóc!"
Nghe được Thái Thượng Nhị trưởng lão nói như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng rất là cảm động lên tiếng nói.
...
"Diệp thiếu!"
"Mặt mũi của Phan Dương đó đáng giá được bao nhiêu chứ!"
"Tại sao chúng ta phải nể mặt hắn chứ!"