Chương 738 Bạo lực đánh cướp, Phong Ma Tông thê thảm
Sau khi tỉnh lại sau giấc ngủ, Diệp Phong kiểm tra những viên Thăng Tiên Đan mà mình đã tích lũy cho đến nay, sau đó lẩm bẩm một mình, trong lòng tràn đầy mong đợi, hắn vui vẻ mong chờ những bất ngờ mà hệ thống sẽ mang đến sau khi nâng cấp!
“Kiểm tra sản phẩm phá của ngày hôm nay trước đi!”
Sau khi cân nhắc, Diệp Phong trực tiếp kiểm tra các sản phẩm phá của được làm mới ngày hôm nay!
Sản phẩm phá của hôm nay: Phong Ma Bảo Liên *100000 ( mười vạn )
Phong Ma Bảo Liên: Một loại tiên thảo hiếm có ở thời cổ đại, hiện tại đã tuyệt chủng, ngoại trừ thích hợp luyện chế đan dược, cũng là tài nguyên tu luyện Phong Ma Huyền Công tốt nhất.
“Hả?”
“Chỉ như vậy?”
“Sản phẩm phá của hôm nay có chút không tốt!”
Sau khi hiểu biết sản phẩm phá của hôm nay, Diệp Phong cũng tỏ ra thất vọng, chênh lệch quá nhiều so với Thiên Thọ Thụ ngày hôm qua!
Đông! Đông! Đông!
Đúng lúc này, tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên.
“Diệp thiếu!”
“Ta đã trở về!”
Ngay sau đó, thanh âm của Bộ Soái vang lên từ ngoài cửa.
“Bộ Soái!”
“Đã giải quyết xong việc mua lại quyền quản lý 30 toà thành trấn của Băng Nguyệt Cung!”
Nhìn thấy Bộ Soái đi vào, Diệp Phong là người mở lời trước.
“Hả?”
“Giải quyết xong?”
Nghe Diệp Phong nói xong, Bộ Soái sửng sốt một chút, sau đó liền nói: “Diệp thiếu, chỉ còn một mục tiêu cuối cùng, chúng ta liền đi Phong Ma Tông đi, Phong Ma Tông luôn đối nghịch với Tu La Cung chúng ta!”
???
Phong Ma Tông?
Chẳng lẽ Phong Ma Tông kia tu luyện Phong Ma Huyền Công?
Nghe được ba chữ Phong Ma Tông, trong lòng Diệp Phong đột nhiên có một suy đoán, sau đó nhìn Bộ Soái hỏi: “Bộ Soái, Phong Ma Tông tu luyện Phong Ma Huyền Công sao?”
“Di!”
“Diệp thiếu, tại sao ngươi lại biết công pháp trấn tông của Phong Ma Tông là Phong Ma Huyền Công?”
Nghe Diệp Phong hỏi, Bộ Soái cũng ngạc nhiên đáp lại.
“Mẹ kiếp!”
“Đối phương thế nhưng thật sự tu luyện Phong Ma Huyền Công!”
“Hệ thống đang làm cái quái gì thế này!”
Nghe Bộ Soái nói như vậy, Diệp Phong cũng lộ ra một ý cười nghiền ngẫm, dù sao, phá của đồ vật thích hợp trước mặt người thích hợp, như vậy mới có cảm giác thành tựu!
“Hệ thống!”
“Để Diệp Nhất ra tới, mang chúng ta trực tiếp đến Phong Ma Tông!”
Rất nhanh, Diệp Phong trực tiếp hướng hệ thống ra lệnh!
……
Phong Ma Tông!
“Mẹ kiếp!”
“Ba tên khốn kiếp này thật sự không phải cầm thú a!”
“Không chủ động giao đồ vật ra, liền trực tiếp cho chúng ta ăn đòn!”
“Chủ động giao đồ vật ra, còn mẹ nó bạo lực đánh cướp Ma Tông chúng ta một trận!”
“Đánh cướp thì cứ đánh cướp, sao lại đánh chúng ta làm quái gì!”
Hà Sơn, tông chủ Phong Ma Tông mặt mũi bầm dập nhìn một con cẩu, một con đường lang cùng một đầu tiểu long tam thú đang bạo lực đánh cướp trong ma tông, trong lòng điên cuồng mắng to.
“Tông chủ!”
“Chúng ta không nghĩ biện pháp khác sao?”
“Nếu cứ để chúng nó tiếp tục cướp đoạt như vậy, vậy thì di sản hơn mười vạn năm trong tông môn chúng ta sẽ bị chúng nó cướp sạch, thật là một đòn trí mạng với tông môn chúng ta!”
“Hơn nữa, một khi truyền ra ngoài, Phong Ma Tông chúng ta nhất định sẽ bị rất nhiều thế lực bá chủ cười chết!”
Lúc này, một lão giả đứng bên cạnh ngưng trọng nhắc nhở Hà Sơn.
“Nghĩ cách?”
“Nghĩ biện pháp gì?”
“Không thấy vị kiếm khách một tay tản ra hơi thở khủng bố trên không trung vẫn luôn nhìn chằm chằm chúng ta sao?”
“Hiện tại ai dám nói lời nào, ai nói liền bị đánh thành đầu heo, ngươi nói ta phải làm sao bây giờ?”
Nghe lão giả nhắc nhở, Hà Sơn bất đắc dĩ nói.
Không trung!
“Hả?”
“Hơi thở của ngô chủ!”
“Tại sao ngô chủ lại tới đây?”
Sau khi cảm nhận được hơi thở của Diệp Phong ở bên ngoài tông môn, Diệp Tiểu Kiếm giật mình, sau đó trực tiếp hét to với Tiểu Hoàng Cẩu đang chơi đùa ở bên dưới: “Cẩu ca, ngô chủ tới!”
Trừng!
Nghe thấy tiếng hét của Diệp Tiểu Kiếm, đồng tử của Hà Sơn cách đó không xa đột nhiên co lại, sau đó hắn ta sợ hãi tự nhủ với chính mình: “Mẹ nó chúng ta chọc phải ổ cướp sao, Phong Ma Tông chúng ta rốt cuộc đã làm chuyện gì, thế nhưng muốn gặp phải kiếp nạn này!”
Bên ngoài tông môn!
“Hả?”
“Kiếm Cẩu, Soái Bức Huyết, Tiểu Thương Long?”
“Tại sao chúng nó lại ở đây?”
Sau khi đi ra khỏi khe hở không gian, ngay lúc Diệp Phong đang định nhường cho Bộ Soái hô tông chủ Phong Ma Tông ra ngoài, lại nhìn đến tam thú đi ra từ trong Phong Ma Tông.
“Chủ nhân!”
“Cẩu tử nhớ ngươi muốn chết!”
“Những ngày tháng không có ngươi, cho dù ta cả ngày đánh cướp phá của, đều không thể mang lại cho ta một chút hạnh phúc!”
Lúc này, Tiểu Hoàng Cẩu hưng phấn chạy thẳng về phía Diệp Phong.
???
Không thể khiến ngươi hạnh phúc sao?
Vừa rồi đánh cướp Phong Ma Tông ta, Kiếm Cẩu ngươi là đứa chơi vui vẻ nhất!
Hà Sơn đi theo sau ra ngoài nghe được những lời của Tiểu Hoàng Cẩu, trên mặt lập tức đen đi, trong lòng điên cuồng mắng.
Bành!
Quen chân đá tiểu hoàng cẩu bay ra ngoài, sau đó Diệp Phong cũng nhếch miệng lên tiếng lẩm bẩm: "Nhớ ta như vậy tại sao không thấy ngươi đến tìm ta!"
"Chủ nhân!"
"Một cước này là tình yêu ngươi dành cho ta!"
Bay rớt ra ngoài, lúc này tiểu hoàng cẩu nằm ngang bắt chéo chân vẻ mặt hưởng thụ lên tiếng nói.
"Không thể không nói!"
"Cẩu ca thật sự quá tiện, cái này ta không học được!"
"Đúng vậy, Cẩu ca có thể độc chiếm ân sủng của chủ nhân cũng là bản lãnh của nó!"
"Chúng ta chỉ có thể hâm mộ mà thôi!"
Thấy cảnh này, Soái Bức Huyết và Tiểu Thương Long đang đứng bên cạnh cũng nhỏ tiếng bàn tán với nhau.
"Quá mẹ nó tiện!"
"Đối mặt với những cường giả Tiên Kiếp Cảnh tay trói gà không chặt như chúng ta thì ngươi trọng kiếm xuất kích, điên cuồng thình thịch chúng ta!"
"Đối mặt với chủ nhân của ngươi thì ngươi giở trò bán manh, hiển thị rõ phong tao Kiếm Cẩu!"
"Không thể không nói, ngươi đúng là chó thật!"
Hà Sơn đang đứng phía sau nhìn thấy cảnh này thấy trên mặt cũng lộ ra vẻ cực kỳ khiếp sợ, hắn hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được con chó hoang lúc này là con Kiếm Cẩu điên cuồng thình thịch bọn họ trước đó!
...