← Quay lại trang sách

Chương 739 Đại nhân, cái gì mà có bán hay không, Phong Ma Tông chúng ta tặng

Tiểu Kiếm!"

"Tại sao các ngươi lại ở chỗ này?"

Lúc này, Diệp Phong cũng gọi Diệp Tiểu Kiếm đi qua, sau đó trên mặt lộ ra vẻ tò mò lên tiếng hỏi thăm.

"Chủ nhân!"

"Chúng ta đang ăn cướp!"

"Nhưng mà sau khi chúng ta ăn cướp xong, mặc dù chúng ta sẽ lãng phí toàn bộ những thứ mà chúng ta ăn cướp được nhưng sau khi rời đi thì sẽ cho vào họ một chút đồ để đền bù."

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Diệp Tiểu Kiếm cũng giải thích rõ cho hắn biết.

"Nha!"

"Vậy ngươi sẽ đền bù cho bọn họ cái gì?"

Diệp Phong nghe xong thì trên mặt cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ tiếp tục dò hỏi.

"Chủ nhân!"

"Chúng ta đã thương lượng cẩn thận với Long Thiếu Phong và Đường Tiểu Cường!"

"Chỉ cần là thế lực bị tiểu hoàng cẩu cướp bóc, bọn họ đều sẽ phái một chút bại gia môn đồ tới phá của một đợt, ví dụ như là dùng cực phẩm Tiên Linh Tinh trải mặt đất, chế tạo phòng ốc gì đó, cũng coi như đền bù bọn họ!"

"Như vậy, mấy người tiểu hoàng cẩu, Soái Bức Huyết ừ hưởng thụ niềm vui sướng do ăn cướp và phá của đem tới, đồng thời cũng sáng tạo ra cơ hội để phá của cho bại gia môn đồ, có thể nói là một hòn đá ném hai chim, cả hai cùng có lợi!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm lần nữa, Diệp Tiểu Kiếm cũng cười giải thích rõ cho hắn biết.

???

Mẹ nó còn có thể chơi như vậy nữa hay sao?

Sau khi biết được tình huống này, Diệp Phong bị kinh hãi thật sự, hắn hoàn toàn không ngờ được là mình cho tất cả mọi người đi ra ngoài tự do phát triển kết quả còn để cho bọn họ chơi ra hoa nữa!

"Chủ nhân!"

"Thuộc hạ cả gan hỏi một chút, không biết ngài tới đây là muốn làm gì, phải chăng cần ta xuất thủ?"

Đúng lúc này, Diệp Tiểu Kiếm cũng thần thái cung kính nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Không cần!"

"Ta chỉ tới đây mua ít đồ thôi!"

"Các ngươi cứ làm việc của các ngươi trước đi, chờ các ngươi làm xong thì hãy xử lý chuyện của ta!"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng cười lên tiếng nói.

Một canh giờ sau!

"Chủ nhân!"

"Ta không nỡ bỏ ngươi a!"

Sau khi tiểu hoàng cẩu, Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long triệt để cướp sạch toàn bộ Phong Ma Tông, tiểu hoàng cẩu cũng mặt mũi tràn đầy không nỡ lên tiếng nói với Diệp Phong.

???

Không nỡ ta?

Vậy ngươi vểnh mông lên đung đưa trái phải trước mặt ta là có ý gì?

Làm như vậy không phải là muốn cho ta giúp ngươi trực tiếp cất cánh hay sao?

Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng treo đầy hắc tuyến trong nháy mắt, sau đó không có chút do dự, trực tiếp đá mạnh một cái, đá tiểu hoàng cẩu bay ra ngoài trong nháy mắt!

"Cẩu ca!"

"Lang đệ đến rồi!"

"Cẩu ca, Lang ca!"

"Long đệ đến rồi!"

Theo tiểu hoàng cẩu bị đạp bay, Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long cũng rất là không nỡ khẽ gật đầu với Diệp Phong, sau đó lập tức đuổi theo tiểu hoàng cẩu đã bay ra ngoài.

"Mẹ nó, đúng là ba tên dở hơi!"

Nhìn thấy Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long triệt để bị tiểu hoàng cẩu dạy hư, trên mặt Diệp Phong lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

"Chủ nhân!"

"Vậy ta tiếp tục theo chân chúng nó đi chơi... không phải, vậy ta tiếp tục bảo vệ bọn chúng đi!"

Lúc này, Diệp Tiểu Kiếm đang đứng bên cạnh cũng nói ra một câu như vậy, sau đó lập tức đuổi theo ba đứa bọn chúng.

"Hô!"

"Cuối cùng ba tên giặc cướp bạo lực phát rồ đó cũng đã đi rồi!"

"Nhưng mà tại sao tên thủ lĩnh giặc cướp đó còn chưa chịu đi, phải biết bây giờ tông môn đã bị cướp sạch không còn gì nữa, không còn gì để cướp nữa đâu!"

Nhìn thấy Diệp Phong không đi theo bọn họ rời khỏi đây, trên mặt Hà Sơn cũng lộ ra vẻ nghi hoặc.

"Bộ Soái!"

"Tông chủ Phong Ma Tông Hà Sơn này sao nhìn thấy ngươi mà hoàn toàn không có chút khẩn trương nào?"

Lúc này, chú ý tới Hà Sơn đứng đối diện cũng không có toát ra vẻ khẩn trương, Diệp Phong cũng hơi nghi hoặc một chút lên tiếng hỏi thăm Bộ Soái.

"Diệp thiếu!"

"Bởi vì Hà Sơn này hoàn toàn không nhận ra ta!"

"Cho nên bây giờ hoàn toàn không đoán ra được cái gì, đương nhiên cũng sẽ không cảm thấy khẩn trương!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Bộ Soái cũng vội vàng giải thích cho hắn.

"Như vậy sao?"

Sau khi biết được tình huống này, Diệp Phong đi thẳng đến chỗ Hà Sơn.

"Hà Tông chủ!"

"Ta muốn mua quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường của Phong Ma Tông các ngươi!"

"Cho nên, trực tiếp nói cái giá đi!"

Đi tới trước mặt Hà Sơn, Diệp Phong trực tiếp nói thẳng ra mục đích đến đây lần này.

???

Đầu tiên là cho thủ hạ cướp sạch toàn bộ tông môn của ta!

Bây giờ lại muốn ra tay với quyền quản lý thành trấn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường của tông môn ta!

Đây là muốn diệt Phong Ma Tông ta hay sao?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong mắt Hà Sơn cũng toát ra vẻ tuyệt vọng.

"Chờ một chút!"

"Quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn?"

"Không phải hắn muốn cướp đi quyền quản lý tất cả thành trấn mà chỉ muốn cướp đi quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn?

Đúng lúc này, Hà Sơn bỗng nhiên phản ứng lại, hắn không ngờ được là đối phương còn để lại cho Phong Ma Tông bọn họ một chút hi vọng sống!

"Đại nhân!"

"Cái gì mà có bán hay không!"

"Ngươi muốn quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn, Phong Ma Tông chúng ta tặng!"

Lúc này, Hà Sơn cũng kích động lên tiếng đáp lại Diệp Phong.

???

Tặng?

Là ngươi điên rồi hay là ngươi điên rồi?

Mẹ nó Phong Ma Bảo Liên ta cũng đã chuẩn bị xong, kết quả ngươi nói tặng?

Nghe được Hà Sơn nói như vậy, Diệp Phong cả người đều bối rối, chuyện này hoàn toàn không giống như những gì mà hắn nghĩ!

Diệp Phong hoàn toàn không biết được là tiểu hoàng cẩu, Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long đã tạo thành bóng ma tâm lý kinh khủng như thế nào đối với Hà Sơn và toàn bộ đông đảo đệ tử Phong Ma Tông!

"Ừm?"

"Đại nhân, ngài có ý gì?"

Nhìn thấy Diệp Phong bỗng nhiên ném một cái tiên giới qua, trên mặt Hà Sơn cũng lộ ra vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.

"Ta sẽ không lấy không quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn của Phong Ma Tông ngươi!"