← Quay lại trang sách

Chương 746 Trong biển người mênh mông gặp ngươi thì nó thật là xui xẻo

Vậy thì để cho Tiểu Hắc và Tiểu Bạch ra chơi với ngươi đi, vừa khéo ba người các ngươi góp lại một bàn còn có thể đấu địa chủ!"

Nói xong, Diệp Phong cười đi vào trong không gian thông đạo.

(Diệp Tiểu Bạch:??? Ta nằm không cũng trúng đạn? )

...

Đệ Ngũ Tiên Vực, Tả Lâm Thành!

"Nghe nói không?"

"Hôm qua Thiết Ưng Tông tụ tập một nửa cường giả trong tông tiến vào không gian di tích thượng cổ, kết quả hình như chỉ ba người chạy ra khỏi, tất cả mọi người còn lại chết trong tay thủ hộ Tiên Thú!"

"Nghe nói!"

"Hơn nữa theo ta được biết, ba người chạy ra đó cũng là thủ hộ Tiên Thú không muốn giết bọn họ, nếu không, làm sao bọn họ có thể còn sống trốn ra được!"

"Đáng tiếc!"

"Nghe nói trong không gian di tích thượng cổ này có không ít Tiên Khí mạnh mẽ, nếu như thủ hộ Tiên Thú không có bị bừng tỉnh thì tốt rồi!"

"Đúng vậy!"

"Còn một ngày thời gian thì cái không gian di tích thượng cổ này sẽ đóng lại, sợ là Thiết Ưng Tông này muốn đến liều một phen nhưng ai mà ngờ được sẽ tổn thất thảm trọng như vậy!"

"..."

Đi trên đường phố Tả Lâm Thành, nghe được mọi người chung quanh đều đang bàn tán về Thiết Ưng Tông và không gian di tích thượng cổ, Diệp Phong cũng toát ra vẻ may mắn, sau đó nhìn về phía Tật Phong Xích Lôi Báo đang đứng bên cạnh lên tiếng nói ra: "Còn may là chúng ta tới kịp thời, nếu như ngày mai tới thì sợ là lối vào cái không gian di tích thượng cổ này đã đóng lại rồi!"

"Ài!"

"Ngươi cảm thấy tới kịp lúc!"

"Nhưng thủ hộ Tiên Thú trong không gian di tích thượng cổ này cũng không cảm thấy như thế!"

"Còn kém ngày cuối cùng này nữa là nó có thể an toàn, kết quả lại gặp được ngươi trong biển người mênh mông, không thể không nói, nó thật là xui xẻo!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Tật Phong Xích Lôi Báo cũng gượng cười ở trong lòng âm thầm nghĩ.

Một lát sau!

Sau khi Diệp Phong và Tật Phong Xích Lôi Báo đi vào năm mươi dặm thành bắc Tả Lâm Thành, cũng thấy được lối vào không gian di tích thượng cổ.

"Dừng lại!"

"Hai tiểu gia hỏa các ngươi có phải điên rồi hay không!"

"Còn muốn đi vào không gian di tích thượng cổ, không biết hôm qua Thiết Ưng Tông chết bao nhiêu người ở bên trong sao?"

Trong lúc Diệp Phong và Tật Phong Xích Lôi Báo chuẩn bị tiến vào không gian di tích thượng cổ thì một nam tử trung niên cầm trường thương trong tay lại ngăn cản đường đi của hai người, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn hai người lên tiếng nhắc nhở.

Hả?

Cái thằng khùng này là ai vậy?

Đến đây làm thánh nhân hay gì?

Nhìn nam tử trung niên ngăn cản đường đi của bọn họ trước mắt, Diệp Phong và Tật Phong Xích Lôi Báo liếc nhau sau đó trên mặt đều toát ra vẻ khó hiểu.

"Tránh ra!"

Không có nói nhảm, Diệp Phong nhìn về phía nam tử trung niên đối diện trực tiếp lạnh giọng nói.

"Tránh ra?"

"Hai tiểu gia hỏa này đúng là nghé con mới đẻ không sợ cọp!"

"Mặc dù thái độ của bọn họ khiến cho ta rất khó chịu nhưng ta cũng không thể trơ mắt nhìn bọn họ đi vào trong đó chịu chết được!"

Nghĩ đến đây, Đặng Vân hất trường thương lên, sau đó trực tiếp lên tiếng nói: "Ta không thể nhìn các ngươi đi vào trong đó chịu chết được, nếu như các ngươi nhất định phải đi vào, vậy thì đánh thắng ta, sau đó bước vào xác ta mà vào!"

Bành!

Ngay lúc Đặng Vân vừa mới nói xong thì Tật Phong Xích Lôi Báo đang đứng bên cạnh phát hiện trên mặt Diệp Phong toát ra vẻ mong mỏi, sau đó một cước đá ra, trực tiếp đá Đặng Vân bay ra ngoài.

"Diệp thiếu!"

"Chúng ta có thể đi!"

Sau đó, Tật Phong Xích Lôi Báo cũng vẻ mặt cung kính nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói.

"Ừm!"

Diệp Phong khẽ gật đầu, sau đó nhìn cũng không thèm nhìn Đặng Vân bị đạp bay một chút, trực tiếp dẫn theo Tật Phong Xích Lôi Báo đi vào trong không gian di tích thượng cổ!

???

Tình huống như thế nào?

Ta, cường giả Tiên Thần Cảnh Thất Trọng đỉnh phong lại bị một tiểu gia hỏa một cước đạp bay?

Nơi xa, từ trên mặt đất bò dậy, trên mặt Đặng Vân tràn đầy vẻ khó có thể tin, hắn hoàn toàn không ngờ được là thực lực của đối phương lại khủng bố như thế!

Trong không gian di tích thượng cổ!

"Hệ thống!"

"Vận dụng một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, tra xem thằng đần lúc nãy là tình huống như thế nào, tại sao phải ngăn cản chúng ta tiến vào không gian di tích thượng cổ."

Tiến vào không gian di tích, Diệp Phong có chút hiếu kì với nam tử trung niên đó, sau đó trực tiếp ra lệnh cho hệ thống.

"Đinh! Tiêu hao một lần chức năng nhìn trộm thiên cơ, đối phương tên là Đặng Vân, chính là một cường giả Tiên Thần Cảnh Thất Trọng đỉnh phong, lúc trước chính là hắn không cẩn thận đánh thức Tiên Thú thủ hộ trong không gian di tích này, cảm thấy tất cả mọi người chết thảm ở chỗ này đều có liên quan đến hắn, chuyện này khiến cho hắn sinh lòng áy náy, cho nên trong mười năm, hắn vẫn luôn ở chỗ này cố hết sức khuyên can những người tu luyện muốn đi vào di tích không gian!"

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, câu trả lời của hệ thống cũng vang lên trong đầu của hắn.

"Hóa ra là như vậy!"

"Như thế xem ra chuyện này đã trở thành khúc mắc trong lòng hắn!"

"nhưng mà cũng có thể thấy được gia hỏa này tâm địa không tệ, nếu không thì cũng đâu có thèm để ý nhiều như vậy làm gì!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó tự lẩm bẩm: "Gia hỏa này có thiện tâm như thế, ta cũng có thiện tâm, nếu như đã gặp được thì thuận tiện giúp hắn giải khai tâm kết này đi, chỉ cần để hắn tận mắt thấy ta bắt thủ hộ Tiên Thú đi thì cũng sẽ không cần lo lắng người khác sẽ chết trong tay thủ hộ Tiên Thú này nữa."

"Tiểu Báo Tử!"

"Đi ra ngoài một chuyến, bắt tên vừa rồi vào trong này!"

Làm ra quyết định, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho Tật Phong Xích Lôi Báo đang đứng bên cạnh.

Bên ngoài di tích không gian!

"Mặc dù không thể ngăn cản hai người mới nãy nhưng ta cũng coi như là tận lực!"

"Mà lối vào di tích không gian này còn lại một ngày cuối cùng là sẽ đóng lại!"