Chương 747 Các ngươi muốn đi chịu chết, đừng dẫn theo ta
Một khi đóng lại thì tâm kết của ta cũng coi như được giải, về phần lần sau lúc nào nó mở ra, lại có bao nhiêu người chết ở bên trong thì cũng không có liên quan gì đến ta!"
Lúc này, thủ hộ ở cửa vào di tích không gian một lần nữa, Đặng Vân cũng tự lẩm bẩm.
Hả?
Tại sao cường giả khủng bố này lại đi ra nữa rồi?
Đúng lúc này, Đặng Vân lại chợt phát hiện cường giả khủng bố vừa mới một cước đạp bay mình lại đi từ trong di tích không gian ra, chuyện này khiến trên mặt của hắn cũng toát ra vẻ nghi hoặc.
"Đi với ta một chuyến!"
"Thiếu chủ nhà ta nói chuẩn bị dẫn ngươi đi vào bên trong di tích không gian chơi một chút!"
Đi tới trước mặt Đặng Vân, Tật Phong Xích Lôi Báo cũng vẻ mặt trêu chọc nhìn đối phương nói rõ ý đồ đến.
???
Thần mẹ nó đi vào chơi một chút?
Vừa nãy ta có lòng tốt khuyên can các ngươi đừng có đi vào chịu chết!
Kết quả các ngươi trở tay muốn kéo ta đi vào cùng nhau chịu chết?
Lấy oán trả ơn bị các ngươi chơi thành thục như vậy sao?
Nghe được Tật Phong Xích Lôi Báo nói như vậy, Đặng Vân cả người đều bối rối!
"Đại nhân!"
"Chuyện này... ta, ta không đi vào với các ngươi!"
"Vừa khéo ta nhớ lại còn có một chuyện kỳ trọng quan trọng phải đi..."
Không đợi Đặng Vân nói xong, Tật Phong Xích Lôi Báo phóng xuất ra khí tức uy áp kinh khủng, trong nháy mắt trấn áp Đặng Vân xuống đất, sau đó kéo Đặng Vân không thể động đậy như kéo chó chết đi vào lối vào không gian di tích.
"Mẹ nó!"
"Thả ta ra!"
"Đừng có chơi ta như vậy!"
"Ta còn chưa muốn chết a!"
Lúc này, bị cưỡng chế kéo đi, trong mắt Đặng Vân chảy nước mắt hối hận, hắn hoàn toàn không ngờ được là hắn bảo vệ ở chỗ này mười năm mà cuối cùng lại gặp kiếp nạn như thế này!
Trong không gian di tích!
"Diệp thiếu!"
"Ta đã dẫn người tới rồi!”
Kéo Đặng Vân đi vào trước mặt Diệp Phong, sau đó Tật Phong Xích Lôi Báo cũng nở một nụ cười lên tiếng nói.
"Thú vị!"
"Còn có sâu kiến không có sợ chết dám xông vào không gian di tích!"
Đúng lúc này, một giọng nói khiến cho Đặng Vân cảm thấy cực kỳ quen thuộc bỗng nhiên từ đằng xa vọng lại.
"Xong!"
"Bây giờ còn chưa bắt đầu chơi thì đã trực tiếp kết thúc luôn rồi!"
"Không cần biết là thực lực của cường giả kéo ta vào trong này mạnh như thế nào đi nữa thì hắn cũng không thể là đối thủ của thủ hộ Tiên Thú được, dù sao, đối phương là thượng cổ Tiên Thú, thực lực hoàn toàn không phải là người tu luyện ở thời đại này có thể chống lại được!"
Nghe được giọng nói quen thuộc này, trên mặt Đặng Vân cũng toát ra vẻ tuyệt vọng!
Rống!
Phát hiện được thủ hộ Tiên Thú trong không gian di tích này càng ngày càng gần, Tật Phong Xích Lôi Báo cũng nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó bay thẳng lên không trung, càng là biến thành bản thể!
"Ngọa tào!!!"
"Cường giả có thể trấn áp ta một cách dễ dàng này lại là một con thú?"
Nhìn thấy Tật Phong Xích Lôi Báo hóa thành bản thể trên không trung, Đặng Vân kinh hãi tròng mắt đều sắp trợn lồi ra!
"Tật Phong Xích Lôi Báo?"
"Sao có thể như vậy được, tại sao ngươi có thể rời khỏi di tích không gian, xuất hiện ở đây?"
"Chẳng lẽ là Thiên Đạo ngủ thiếp đi khiến cho ngươi lợi dụng được?"
Khi một con toàn thân bao trùm kim lân Kim Giáp Thử Yêu xuất hiện ở đây, nó cũng toát ra vẻ khó có thể tin nhìn Tật Phong Xích Lôi Báo lớn tiếng kinh hô lên.
"Tiểu Thử Tử!"
"Ngươi đừng tò mò sao ta có thể xuất hiện ở đây!"
"Bây giờ ngươi bị Thiếu chủ nhà ta nhìn trúng, hoặc là thần phục hoặc là đánh tới ngươi thần phục!"
"Chính ngươi chọn đi!"
Không để ý đến câu hỏi của Kim Giáp Thử Yêu, Tật Phong Xích Lôi Báo đi thẳng vào vấn đề, thần thái cực kỳ phách lối nhìn Kim Giáp Thử Yêu lên tiếng nói.
Ha ha ha!
Nghe được Tật Phong Xích Lôi Báo nói như vậy, Kim Giáp Thử Yêu đầu tiên là sững sờ, sau đó không nhịn được phá lên cười nói ra: "Tật Phong Xích Lôi Báo, dù nói thế nào thì ngươi cũng là thượng cổ thủ hộ Tiên Thú, ta thật sự không ngờ được là ngươi lại thần phục một nhân tộc sâu kiến hèn mọn ở thời đại này!"
"Dám nhục mạ Diệp thiếu!"
"Muốn chết!"
Nghe được Kim Giáp Thử Yêu nói như vậy, trong nháy mắt Tật Phong Xích Lôi Báo tức giận, trực tiếp vọt thẳng tới chỗ Kim Giáp Thử Yêu!
"Ngọa tào!"
"Cường giả có thể trấn áp ta một cách dễ dàng không những là một con thú mà còn là một thượng cổ thủ hộ Tiên Thú?"
Nhìn thấy Tật Phong Xích Lôi Báo triển khai kịch chiến với Kim Giáp Thử Yêu trên không trung, phía dưới, Đặng Vân trực tiếp choáng váng!
"Thiếu gia!"
"Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai!"
"Thậm chí ngay cả thượng cổ thủ hộ Tiên Thú cũng có thể thu phục?"
Sau khi tỉnh táo lại, Đặng Vân mặt lộ vẻ khiếp sợ nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Ta sao?"
"Ngươi có thể gọi ta là thần hào phá của!"
Nghe được Đặng Vân hỏi thăm, Diệp Phong nở một nụ cười giải thích rõ cho hắn biết.
"Hệ thống!"
"Con Kim Giáp Thử Yêu này thích gì nhất?"
Sau đó, Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Túc chủ, Kim Giáp Thử Yêu thích nhất chính là Kim Tinh Linh Quả, chỉ là Kim Tinh Linh Quả chính là một loại tiên quả hi hữu thời đại thượng cổ, bây giờ đã diệt tuyệt."
Rất nhanh, giọng nói của hệ thống cũng vang lên trong đầu Diệp Phong.
"Kim Tinh Linh Quả sao?"
"Hệ thống, tiêu hao điểm phá sản mở bình tiên quả cho ta, khi nào mở ra mười vạn trái Kim Tinh Linh Quả thì ngừng lại!"
Sau khi biết được tình huống này, Diệp Phong lập tức ra lệnh cho hệ thống.
"Thần hào phá của?"
"Phá của thì có thể thu phục thượng cổ thủ hộ Tiên Thú?"
"Đang tấu hài với ta có đúng không!"
Một bên khác, nghe Diệp Phong tự giới thiệu như vậy, Đặng Vân cũng khẽ nhíu mày tự lẩm bẩm.
Hả?
Thần hào phá của khôi hài này muốn làm gì đó?
Đúng lúc này, Đặng Vân chợt thấy Diệp Phong đi qua bãi đất trống bên cạnh, trên mặt cũng toát ra vẻ tò mò.
Một lát sau!
"Kim quang lóng lánh!"
"Đó là tiên quả gì?"