Chương 785 Cha chặt con trốn, tiết tấu như vậy mới đúng
Là do ta xuất hiện quá đột ngột, không khiến cho các người giật mình là được rồi!"
Diệp Phong nghe xong cũng cười đáp lại một câu.
Hả?
Làm gì?
Diệp thiếu bỗng nhiên đưa nhiều tiên giới như vậy cho ta để làm gì?
Nhìn thấy Diệp Phong bỗng nhiên đưa năm cái tiên giới cho mình, Nhiếp Phi Dương cũng tỏ vẻ khó hiểu.
"Nhiếp Các chủ!"
"Cho hồn phách của mười vạn con thượng cổ Tiên Thú có được tu vi Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong biểu diễn, ý tưởng này là do con của ngươi nói ra!"
"Mà bên trong năm cái tiên giới này là tài nguyên cần dùng để chế tạo trang phục cho Tiên Thú, cũng đều là do con của ngươi nói ra."
Nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Nhiếp Phi Dương, Diệp Phong cũng nở một nụ cười giải thích rõ cho hắn biết.
"Ừm?"
"Ý tưởng phá cỗ này đúng là do ta nói ra!"
"Nhưng ta nhắc tới tài nguyên cần để chế tạo trang phục cho Tiên Thú từ khi nào chứ?"
Nhiếp Hào đang đứng bên cạnh nghe được câu nói kế tiếp của Diệp Phong thì trên mặt cũng lộ ra vẻ khó hiểu.
"Cái gì!"
"Ý tưởng phá của như thế là do con trai của ta nói ra hay sao?"
Nghe được Diệp Phong giải thích, Nhiếp Phi Dương cũng dùng một loại ánh mắt khác thường quay qua nhìn Nhiếp Hào, hắn hoàn toàn không ngờ được là đứa con trai cực kỳ ổn trọng của mình lại có tư chất phá của mạnh mẽ như thế.
Sau đó, Nhiếp Phi Dương bắt đầu tra xem vật liệu đang được chứa ở trong năm cái tiên giới, hắn rất muốn xem thử xem vật liệu chế tạo mà con trai mình chọn ra có chỗ nào không đúng hay không.
Một lát sau!
"Nhiếp Hào!!!"
"Cái tên bại gia tử nhà ngươi, hôm nay ta chém chết ngươi!"
Sau khi Nhiếp Phi Dương nhìn thấy số lượng vật liệu chế tạo hy hữu nhiều vô số kể ở bên trong năm cái tiên giới đó thì trên mặt cũng lộ vẻ giận dữ sau đó cầm lấy đại khảm đao ở bên cạnh vọt thẳng tới chỗ Nhiếp Hào!
Không nói không khoa trương một chút nào, vô số vật liệu chế tạo hi hữu ở trong năm cái tiên giới đó đều là vật liệu cấp cao nhất để chế tạo thú giáp, vũ khí, đồ phòng ngự Tiên Thú loại chiến đấu, thậm chí có rất nhiều vật liệu chế tạo hy hữu cho dù là Tử Cực Ngự Thú Các bọn họ cũng không có!
Nghĩ đến chuyện đứa con trai phá của của mình muốn dùng số lượng vật liệu chế tạo hy hữu khổng lồ như thế để đi chế tạo trang phục cho một nhóm Tiên Thú loại tẩu tú, Nhiếp Phi Dương cũng sắp giận đến điên lên, hắn hoàn toàn không ngờ được là đứa con trai này của mình còn có một phương diện phá của điên cuồng như vậy!
"Cha chặt con trốn!"
"Phải là tiết tấu như thế này mới đúng!"
"Nếu như các ngươi không diễn một màn như thế thì ta luôn cảm thấy lần phá của này không có được hoàn mỹ cho lắm!"
Nhìn thấy hai người Nhiếp Phi Dương và Nhiếp Hào chạy ra khỏi phòng, Diệp Phong cũng hài lòng khẽ gật đầu.
Một bên khác!
"Mẹ nó!"
"Mặc dù không biết bên trong năm cái tiên giới đó chứa vật liệu như thế nào!"
"Nhưng bây giờ ta có thể xác định, đó chính là Diệp thiếu hố ta!"
Điên cuồng chạy trốn, Nhiếp Hào quay đầu lại nhìn phụ thân đang cầm đại khảm đao dài năm mét trong tay đuổi theo chém mình, trên mặt lộ ra vẻ sụp đổ, bây giờ hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Ngươi phá của thì phá của đi, sao còn hố người khác như vậy?"
"Cảm giác bị oan uổng như thế này thật là khó chịu!"
"Không được, ta không thể gánh chịu nổi thống khổ này một mình được!"
Chạy một hồi, Nhiếp Hào bỗng nhiên làm ra một cái quyết định, sau đó đổi hướng chạy tới khu thành đông.
"U!"
"Đây là muốn đi tìm ba vị Thái Thượng trưởng lão che chở sao?"
Phát hiện Nhiếp Hào bỗng nhiên đổi hướng chạy tới khu thành đông, trên mặt Nhiếp Phi Dương cũng nở một nụ cười trêu chọc sau đó tự lẩm bẩm: "Chỉ với hai chuyện mà ngươi làm này, nếu như bị ba vị Thái Thượng trưởng lão biết, chắc chắn bọn họ cũng sẽ cầm đao rượt theo chém ngươi!"
Một lát sau!
"Ba vị Thái Thượng trưởng lão!"
"Phụ thân ta đang cầm đại khảm đao đuổi theo chém ta, các ngươi phải cứu cứu ta!"
Sau khi đi vào một cái viện lạc ưu tĩnh nằm ở biên giới khu thành đông, Nhiếp Hào tìm tới ba vị Thái Thượng trưởng lão đang tu luyện ở trong đó, sau đó kể lại tình huống một lần, nhưng mà lần này hẳn còn nói ra công tác phí mà Diệp Phong cho nữa!
Một bên khác!
"Lâu như vậy, hẳn là tên tiểu tử thúi Nhiếp Hào đó cũng đã nói rõ tình huống với ba vị Thái Thượng trưởng lão rồi chứ!"
"Vậy kế tiếp ta cứ ở đây chờ là được rồi!"
"Không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là chẳng mấy chốc nữa là ba vị Thái Thượng trưởng lão sẽ xách đao chém hắn!"
Lúc này, Nhiếp Phi Dương đang chờ xem náo nhiệt ở bên ngoài viện lạc trên mặt tràn đầy tự tin nói.
"Ha ha ha!"
"Quả nhiên không nằm ngoài dự tính của ta!"
"Ba vị Thái Thượng trưởng lão xách đao đuổi theo ra rồi!"
Sau khi Nhiếp Hào chạy từ phòng ốc ở trong viện lạc ra ngoài, ba vị Thái Thượng trưởng lão mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ xách đao đuổi tới, thấy cảnh này, Nhiếp Phi Dương chờ ở bên ngoài cũng nhịn không được phá lên cười.
"Nhiếp Hào!"
"Cái tên phá của nhà ngươi!"
"Chỉ với những chuyện mà ngươi làm, lẽ nào ngươi cho rằng ba vị Thái Thượng trưởng lão sẽ bảo vệ ngươi hay sao!"
Lúc này, Nhiếp Phi Dương cũng nhìn về phía Nhiếp Hào cười to giễu cợt.
Hả?
Tình huống như thế nào?
Tại sao có gì đó không đúng?
Sau khi Nhiếp Phi Dương nhìn thấy ba vị Thái Thượng trưởng lão cầm chiến đao trong tay đi ngang qua bên cạnh Nhiếp Hào sau đó mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ trực tiếp xông thẳng tới chỗ mình thì cả người hắn cũng choáng váng!
Bây giờ hắn rất muốn kêu lên một tiếng: "Người mà các ngươi muốn chém ở bên kia, tại sao lại vọt thẳng tới chỗ ta, không phải chúng ta là cùng một phe hay sao!"
"Mẹ nó!!!"
"Mẹ nó, nhắm vào ta thật rồi!"
"Đây là muốn chém chết ta đúng không!"
Theo khoảng cách càng ngày càng gần, rốt cục Nhiếp Phi Dương cũng luống cuống, sau đó xoay người bắt đầu chạy trốn, giờ khắc này, toàn thân hắn đều bối rối, có thể nói là kịch bản này đảo ngược quá mẹ nó đột nhiên, đánh cho hắn trở tay không kịp!
"Phụ thân!"