Chương 786 Học tập hố người chi đạo là cái quỷ gì, đó là cái mà người bình thường nên học hay sao?
Có một chuyện ta quên nói cho ngươi biết!"
"Đó chính là trước đó Diệp thiếu đã hứa với ta chỉ cần ta giúp hắn làm tốt chuyện này thì hắn sẽ cho ta một trăm cái kim sắc Thú Hồn Lệnh coi như công tác phí!"
"Hẳn là ngươi cũng biết rõ một trăm cái kim sắc Thú Hồn Lệnh quan trọng với Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta như thế nào rồi đó!"
Nhìn thấy Nhiếp Phi Dương bị đuổi theo chém, Nhiếp Hào cũng nhịn không được phá lên cười, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Chẳng trách Diệp thiếu muốn lừa ta, hóa ra hố người khác cảm giác thoải mái như thế, không thể không nói, Diệp thiếu mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới cho ta!"
Lúc này, Diệp Phong còn đang đợi ở trong tổng bộ của Tử Cực Ngự Thú Các, hoàn toàn không ngờ được là mình chỉ tiện tay hố Nhiếp Hào một chút mà lại khiến cho một người vốn rất bình thường như Nhiếp Hào trở nên lệch lạc!
???
Giúp Diệp thiếu làm xong chuyện này, hắn sẽ cho ngươi một trăm cái kim sắc Thú Hồn Lệnh như công tác phí?
Chuyện quan trọng như vậy mà ngươi lại không có nói với ta kết quả bây giờ lại dùng nó để hố ta?
Điên cuồng chạy trốn, Nhiếp Phi Dương nghe được Nhiếp Hào nói như vậy thì cả người đều muốn nổ tung, hắn hoàn toàn không ngờ được là đứa con trai mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo đó bây giờ không chỉ học được phá của mà còn học được cách hố người khác nữa!
"Xem ra hôm nay tránh không khỏi bị ba vị Thái Thượng trưởng lão đánh đập một trận!"
"Nếu đã như vậy thì kéo một người xuống nước!"
"Ba vị Thái Thượng trưởng lão trừng trị ta, ta trừng trị con trai của mình, ai cũng đừng hòng tốt hơn được!"
Nghĩ đến đây, Nhiếp Phi Dương thay đổi phương hướng, trực tiếp vọt thẳng tới Nhiếp Hào đáng đứng xa xa xem náo nhiệt.
"Ngọa tào!"
"Tại sao phụ thân lại xông về phía ta!"
"Không chặt ta mấy đao thì ngươi bị táo bón hay sao!"
Nhìn thấy Nhiếp Phi Dương vọt thẳng tới chỗ mình, Nhiếp Hào cũng thay đổi sắc mặt, sau đó bắt đầu hành trình chạy trốn một lần nữa!
...
"Chuyện gì đã xảy ra?"
"Tại sao đến bây giờ mà Nhiếp Các chủ và Nhiếp Hào huynh vẫn còn chưa có quay trở lại?"
"Không phải là chỉ cần có cái hình thức là được rồi hay sao chẳng lẽ bọn họ vẫn chơi tới nghiện luôn hả?"
Phát hiện hai người Nhiếp Phi Dương và Nhiếp Hào cả buổi mà vẫn chưa có quay trở về, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ nghi ngờ tự lẩm bẩm, sau đó đi ra khỏi thư phòng, đi thẳng đến chỗ đại sảnh ở lầu một, hắn cảm thấy mình phải đi ra ngoài tìm thử xem!
Một lát sau!
???
Ba lão đầu đó là ai vậy?
Sao các ngươi càng chơi thì đội ngũ càng lớn mạnh cơ chứ?
Đi trên đường phố, sau khi Diệp Phong nhìn thấy năm người truy đuổi lẫn nhau ở trên không trung thì trên mặt của hắn cũng xuất hiện vẻ bối rối không biết làm sao!
...
Một canh giờ sau!
Trong thư phòng ở trong tổng bộ của Tử Cực Ngự Thú Các!
"Chư vị!"
"Các ngươi chơi thì cũng chơi rồi!"
"Bây giờ chúng ta nên tranh thủ làm chuyện chính đi!"
Nhìn thấy hai người Nhiếp Phi Dương và Nhiếp Hào sưng mặt sưng mũi ngồi ở đối diện mình, lại nhìn ba lão đầu đang bóp chân đấm vai cho mình, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lên tiếng nhắc nhở.
"Diệp thiếu!"
"Ta lập tức đi triệu tập nhân thủ, chắc chắn có thể chế tạo ra được mười vạn bộ trang phục cho Tiên Thú trước khi trời tối, hơn nữa ta cam đoan kiểu dáng của bọn chúng chắc chắn sẽ khiến cho ngươi hai mắt tỏa sáng!"
Nghe được Diệp Phong nhắc nhở mình, Nhiếp Phi Dương cũng vội vàng lên tiếng cam đoan, sau đó lập tức rời khỏi thư phòng bắt đầu bận bịu lo liệu việc này!
"Diệp thiếu!"
"Chuyện này không thể coi thường, ba lão gia hỏa chúng ta cũng phải trợ giúp Các chủ chuẩn bị mọi chuyện cho tốt!"
Nói xong, ba vị Thái Thượng trưởng lão cũng rời khỏi thư phòng.
"Xong!"
"Trong thư phòng chỉ còn lại ta và Nhiếp Hào huynh!"
"Mà khi nãy ta còn mới hố hắn, bây giờ bầu không khí trong này lập tức trở nên lúng túng!"
Nhìn Nhiếp Hào sưng mặt sưng mũi đang ngồi ở đối diện mình một chút, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ xấu hổ.
"Đúng rồi!"
"Nhiếp Hào huynh, ta thấy ngươi rất có thiên phú phá của, sau này ngươi có muốn đi theo bên cạnh ta hay không?"
Vì làm dịu bầu không khí ngột ngạt trong phòng lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Nhiếp Hào lên tiếng hỏi thăm.
"Ừm?"
"Diệp thiếu, nếu vậy thì sau khi đi theo ngươi ta có thể học tập phá của chi đạo và hố người chi đạo hay không?"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình như vậy, Nhiếp Hào cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó trên mặt lộ ra vẻ mong đợi nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
???
Học tập phá của chi đạo không có vấn đề gì!
Nhưng mà học tập hố người chi đạo là cái quỷ gì?
Đây là thứ mà người bình thường nên học hay sao?
Nghe được Nhiếp Hào hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong bối rối không biết làm sao, hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương lại hỏi ra một câu hỏi kỳ quái như vậy.
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, Nhiếp Hào đã mê luyến hố người, căn cứ vào nhận xét của hệ thống, hắn đã không còn phù hợp với quy định là người bình thường của nhiệm vụ, cho nên cho dù ngươi dụ dỗ đối phương về Thánh Địa thì cũng không được tính là hoàn thành nhiệm vụ!"
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
Hả?
Thích hố người rồi?
Đã không còn nằm trong phạm vi người bình thường nữa rồi?
Nhiệm vụ yêu cầu ta dụ dỗ hai người bình thường về làm bại gia môn đồ, kết quả còn chưa bắt đầu thì một người trong số đó đã chết yểu rồi?
Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Diệp Phong càng thêm bối rối, hắn hoàn toàn không hiểu tại sao chuyện vẫn đang rất tốt nhưng bây giờ lại trở thành như thế này.
"Rốt cuộc là xuất hiện vấn đề ở khâu nào?"
"Tại sao mọi chuyện lại phát triển vượt ra khỏi phạm vi khống chế của ta cơ chứ?"
Chờ một chút!
Đúng lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó trên mặt lộ ra vẻ khó có thể tin tự lẩm bẩm: "Sẽ không phải là cái tên này bị ta tiện tay hố một chút sau đó trực tiếp đã thông hai mạch Nhâm Đốc đó chứ!"