← Quay lại trang sách

Chương 787 Mười vạn con thượng cổ Tiên Thú này rất thảm

Nghĩ đến khả năng này, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt nghiêm túc ra nhìn về phía Nhiếp Hào lên tiếng nói: "Nhiếp Hào, tư tưởng của ngươi bây giờ rất nguy hiểm, học tập phá của chi đạo không sao, nhưng sao có thể học tập hố người chi đạo được, làm như vậy chính là không có đạo đức, nhân tính vặn vẹo!"

???

Hố người vui vẻ như vậy, sao lại biến thành không có đạo đức, nhân tính bóp méo?

Hơn nữa nếu như ngươi nghĩ như vậy thật thì lúc nãy khi ngươi hố ta sao không khống chế chính mình một chút trước?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Nhiếp Hào cũng tỏ vẻ chấn kinh, thậm chí bây giờ hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Cho dù ngươi là thần hào phá của thì cũng không thể tiêu chuẩn kép như thế được!"

"Diệp thiếu!"

"Ngươi nói đúng!"

"Vậy ta không học tập hố người chi đạo, chỉ đi theo bên cạnh ngươi học tập phá của chi đạo!"

Hít một hơi thật sâu, Nhiếp Hào quay qua nhìn Diệp Phong nói ra quyết định của mình, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng kiên định!

"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, Nhiếp Hào cực kỳ quả quyết từ bỏ niềm vui sướng khi hố người, có thể nói là đã vứt bỏ hố hoàn lương, cho nên bây giờ hắn phù hợp với phạm trù người bình thường, một khi dụ dỗ về Thánh Địa thì có thể được tính là hoàn thành chỉ tiêu nhiệm vụ!”

Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.

???

Vừa nãy thì không thuộc về phạm vi người bình thường!

Bây giờ lại thuộc về phạm vi người bình thường?

Mẹ nó, còn có thể đổi đi đổi lại như vậy được nữa hả?

Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Diệp Phong cũng tỏ vẻ chấn kinh, hắn hoàn toàn không ngờ được là còn có thể chơi như vậy được!

...

Một bên khác!

"Các chủ!"

"Tất cả những thứ này đều là vật liệu chế tạo cực kỳ hi hữu!"

"Thậm chí có rất nhiều thứ chúng ta chỉ gặp nó ở trên bí điển, nếu như dùng tất cả những thứ này để chế tạo phục sức cho Tiên Thú tẩu tú, vậy thì có thể nói là quá phá của!"

Lúc này, Thái Thượng Đại trưởng lão nhìn vô số loại vật liệu chế tạo hi hữu trong năm cái tiên giới cũng cực kỳ đau lòng nói ra ý nghĩ của mình.

"Thái Thượng Đại trưởng lão!"

"Mặc dù ta cũng không nỡ, nhưng dù sao những thứ này cũng là đồ của Diệp thiếu!"

"Hơn nữa hắn chính là một tên bại gia tử chúng ta cũng đâu còn cách nào khác nữa!"

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão nói như vậy, Nhiếp Phi Dương cũng có chút bất đắc dĩ lên tiếng nói.

"Chờ một chút!"

"Mặc dù Diệp thiếu giao chuyện này cho chúng ta làm!"

"Nhưng hình như cũng không có nói nhất định phải dùng hết tất cả vật liệu để chế tạo!"

"Như vậy thì có phải là chúng ta có thể dùng ít hơn một chút hay không, dù sao phục sức đặc thù dùng để tẩu tú có hình dáng như thế nào là do chúng ta quyết định!"

Lúc này, Thái Thượng Nhị trưởng lão đang đứng bên cạnh bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó tranh thủ nói ra.

Ừm!

Nghe nói như thế, ba người Nhiếp Phi Dương, Thái Thượng Đại trưởng lão và Thái Thượng Tam trưởng lão đều hai mắt tỏa sáng, mặc dù cho dù bọn họ còn tiết kiệm thì bọn họ cũng không ăn được nhưng trong lòng của bọn họ thoải mái!

"Nhị ca nói rất đúng!"

"Kiểu dáng như thế nào còn không phải là do chúng ta quyết định hay sao!"

"Vậy Tiên Thú đực thì chế tạo quần, Tiên Thú cái thì chế tạo yếm!"

Lúc này Thái Thượng Tam trưởng lão cũng lộ ra vẻ hưng phấn nói ra ý nghĩ trong lòng mình.

Bốn canh giờ qua đi!

Khi hồn phách của mười vạn con thượng cổ Tiên Thú bị thả ra cùng một lượt, tất cả đều lập tức hiện ra nhục thân, khi chúng nó nghĩ sẽ phát huy sự huy hoàng trong ba phút cuối cùng của cuộc đời mình thì lại nhìn thấy một đám người tu luyện giống như ma quỷ đang đi thẳng tới chỗ của chúng nó!

"Ngọa tào!"

"Mẹ nó ta là thượng cổ Tiên Thú Song Dực Tuyết Điêu, trong ba phút cuối cùng của cuộc đời ta, thả cà ra không phải là để cho ta thỏa thích chiến một trận mà là để cạo lông vũ đẹp đẽ ở trên người của ta sau đó ép ta mặc một cái quần cộc vào?"

"Thú có thể giết, không thể nhục!"

"Ta Tứ Túc Huyết Lang ở thời kỳ thượng cổ ta cũng là chúa tể một phương, trong ba phút cuối cùng của cuộc đời của ta, ta muốn dục huyết phấn chiến, cho dù chảy đến giọt máu cuối cùng trong cơ thể cũng được, nhưng mẹ nó bây giờ cạo hết lông sói của ta, sau đó ép ta mặc một cái quần lọt khe vào là ý gì, mẹ nó, các người không thể nhục nhã thú như thế!"

"Yếm?"

"Mẹ nó ta là con đực, các ngươi mặc yếm cho ta là ý gì, lẽ nào muốn cho ta tự mình cảm nhận vẻ đẹp khác phái trước khi chết hay sao?"

Sau khi đám người tu luyện giống như là ma quỷ này đầu tiên là tiến hành tu bổ nhục thể của bọn đó sau đó bắt đầu mặc cho bọn nó nhiều loại quần và yếm, thời khắc này, tất cả thượng cổ Tiên Thú đều điên rồi!

Một bên khác!

"Diệp thiếu!"

"Vì không khiến cho người bên trong Ngự Thú Thành hoảng sợ, chúng ta quan sát mười vạn con thượng cổ Tiên Thú hoa lệ tẩu tú ở nơi hoang dã này luôn đi!"

"Bây giờ người của Ngự Thú Các chúng ta đã thả tất cả hồn phách của thượng cổ Tiên Thú ra, hơn nữa còn dùng tốc độ nhanh nhất thay phục sức đặc thù đã được chế tạo sẳn cho bọn chúng, không lâu nữa thì bọn chúng sẽ đi từ đằng xa tới!"

Lúc này, Nhiếp Phi Dương cũng nở một nụ cười quay qua nhìn Diệp Phong nói rõ tình huống.

"Ừm?"

"Đã chế tạo xong hết rồi?"

"Thậm chí mười vạn con thượng cổ Tiên Thú hoa lệ tẩu tú cũng sắp bắt đầu?"

"Vậy tại sao hệ thống không có phát phần thưởng vì phát động hành vi phá của cho ta?"

"Dùng nhiều vật liệu chế tạo hi hữu như vậy chế tạo ra những phục sức tẩu tú vô dụng này chắc chắn có thể được tính là hành vi phá của!"

Nghe được Nhiếp Phi Dương nói như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, không biết vì cái gì nhưng hắn luôn cảm thấy chuyện này có chút không đúng!

Rống! Rống! Rống!

Đúng lúc này, từng tiếng thú gào vang tận mây xanh từ đằng xa vọng lại, ngay sau đó, đám thượng cổ Tiên Thú trên người mặc đủ loại quần và yếm từ đằng xa đạp không mà đến!

"Ngọa tào!!!"