Chương 789 Không phải là Diệp thiếu đang gài bẩy ta nữa đó chứ
Sau khi Nhiếp Phi Dương và ba vị Thái Thượng trưởng lão tập hợp lại thương lượng, Nhiếp Hào đang đứng bên cạnh cũng lộ vẻ hiếu kỳ trực tiếp thả ra thần thức kiểm tra hai cái tiên giới trong tay của Diệp Phong!
Không phải hắn muốn giúp phụ thân của mình mà là hắn muốn biết trước kết quả.
???
Tình huống như thế nào?
Đây là tình huống như thế nào!
Sau khi Nhiếp Hào phát hiện bên trong hai cái tiên giới này không có cái gì cả thì cả người trực tiếp choáng váng, hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại lấy hai cái tiên giới không có gì ra!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi làm như vậy là có ý gì!"
"Bên trong hai cái tiên giới này không có gì cả!"
Sau khi tỉnh táo lại, Nhiếp Hào có chút nghi hoặc trực tiếp dùng thần thức hỏi thăm Diệp Phong.
"Nhiếp Hào!"
"Ta là một thần hào phá của, chuyện này ngươi cũng biết, nhưng vừa nãy bọn họ lại tiết kiệm một lượng lớn vật liệu chế tạo cho ta, chuyện này khiến cho ta rất là khó chịu!"
"Cho nên, nếu không hố bọn họ một chút, sợ là ban đêm ta ngủ không ngon giấc!"
Nói đến đây, Diệp Phong dừng một chút, tiếp tục nói ra: "Không phải là bọn họ muốn có một trăm cái Thú Hồn Lệnh phong ấn thượng cổ Tiên Thú hay sao, vậy ta cho bọn họ một trăm vạn cái Thú Hồn Lệnh trống không, không cần biết là bọn họ lựa chọn cái tiên giới nào thì ta đều sẽ để một trăm vạn cái Thú Hồn Lệnh trống không vào trong đó, nhất định phải khiến cho bọn họ khó chịu một chút mới được!"
???
Vừa nãy còn khuyên ta không nên học tập hố người chi đạo!
Nói hố người là không có đạo đức, nhân tính vặn vẹo, kết quả vừa mới thoáng chốc thì ngươi lại tự mình làm như vậy?
Nghe được Diệp Phong giải thích như vậy, biểu cảm trên mặt Nhiếp Hào như không thể tin vào tai của mình, hắn biết trong chuyện hố người thì Diệp Phong rất là tiêu chuẩn kép nhưng mà hắn hoàn toàn không ngờ được là lại có thể tiêu chuẩn kép đến mức độ như vậy!
Một bên khác!
"Tay trái!"
"Nhất định phải chọn cái tiên giới ở trong tay trái!"
"Các ngươi không có chú ý tới thỉnh thoảng Diệp thiếu nhìn về phía cái tiên giới trong tay trái hay sao?"
Lúc này, hai người Thái Thượng Đại trưởng lão và Thái Thượng Nhị trưởng lão cũng bày tỏ ý nghĩ của mình.
"Tay phải!"
"Ta cảm thấy là tay phải mới đúng!"
"Diệp thiếu thỉnh thoảng nhìn về phía tay trái, đó chính là cố ý làm như vậy cho chúng ta xem chúng ta không thể mắc lừa được!"
Hai người Thái Thượng Tam trưởng lão và Nhiếp Phi Dương nghe nói như vậy thì vội vàng lắc đầu, sau đó nói ra ý nghĩ của mình.
"Ai!"
"Các ngươi đừng tự thêm kịch bản cho mình nữa được không!"
"Không cần biết là các ngươi lựa chọn cái tiên giới nào thì kết quả cũng giống như nhau mà thôi, tranh thủ chọn đại đi đừng có lãng phí thời gian nữa!"
Cách đó không xa, Nhiếp Hào nhìn thấy bốn người cãi vã như vậy, trên mặt cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nhưng mà trong mắt của hắn lại xuất hiện vẻ hưng phấn, mặc dù không phải hắn tự mình hố người khác nhưng mà là người đã biết được hết tất cả mọi chuyện hắn vẫn cảm nhận được niềm vui sướng khi hố người!
(Hệ thống: Làm sao bây giờ, kiểm tra được tiểu tử Nhiếp Hào đó bây giờ tâm tính lơ lửng không cố định, một lát là người bình thường một lát lại không phải là người bình thường, mẹ nó như vậy thì sao ta nhắc nhở túc chủ được!)
"Nhiếp Hào!"
"Ta vừa mới suy nghĩ lại rồi, thật ra thì bọn họ biết chuyện này cũng không có quan trọng!"
"Cho nên có nói cho bọn họ biết hay không ngươi tự mình quyết định đi!"
Lúc này, giọng nói của Diệp Phong chợt vang lên ở trong đầu của Nhiếp Hào.
Hả?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Nhiếp Hào đầu tiên là sững sờ, sau đó thầm nghĩ: "Nếu như có thể nói cho bọn họ thì chắc chắn ta sẽ nói cho bọn họ biết miễn cho bọn họ điên cuồng tự thêm kịch bản cho mình, trực tiếp chọn đại là được rồi dù sao mọi người đều rất là bận rộn!"
Nghĩ đến đây, Nhiếp Hào trực tiếp đi thẳng đến chỗ bốn người còn đang đứng cãi lộn cách đó không xa.
Chờ một chút!
Khi đi được một nửa, Nhiếp Hào bỗng nhiên hoảng sợ nghĩ đến: "Không phải là Diệp thiếu đang gài bẫy ta đó chứ!"
Nghĩ đến khả năng này, Nhiếp Hào có chút bất an quay lại nhìn Diệp Phong dò hỏi: "Diệp thiếu, không phải là ngươi định sau khi ta nói cho bọn họ biết chuyện này thì ngươi sẽ đưa một trăm cái Thú Hồn Lệnh phong ấn hồn phách của thượng cổ Tiên Thú cho bọn họ đó chứ!"
"Nhiếp Hào!!!"
"Sao ngươi có thể nghĩ về ta như vậy được?"
"Ta là loại người như vậy hay sao?"
Nghe được Nhiếp Hào hỏi như vậy, Diệp Phong cũng có chút chột dạ hô to lên.
???
Chẳng lẽ ngươi không phải là người như vậy hay sao?
Đầu tiên là hố ta, bây giờ lại muốn hố phụ thân ta và ba vị Thái Thượng trưởng lão!
Vậy thuận miệng lừa ta một chút để lấy được niềm vui sướng cũng đâu phải là không thể?
Nghe được Diệp Phong hô to, không biết tại sao nhưng Nhiếp Hào luôn có cảm giác là đối phương đột nhiên gấp gáp, chuyện này khiến hắn lập tức làm ra quyết định!
"Ừm?"
"Nhiếp Hào, tại sao ngươi lại quay trở lại?"
"Không đi nói sự thật cho bọn họ biết hay sao?"
Nhìn thấy Nhiếp Hào bỗng nhiên đi trở về, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Sự thật gì chứ?"
"Ta không biết ngươi đang nói cái gì hết!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Nhiếp Hào cũng ra vẻ nghi ngờ đáp lại, sau đó âm thầm đắc ý nói: "Bây giờ ta trực tiếp giả ngu, như vậy thì ngươi cũng không hố ta được!"
"Ai!"
"Sao tiểu tử này lại trở nên thông minh đột xuất như vậy?"
Nghe được Nhiếp Hào trả lời mình như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ thất vọng.
"Ngọa tào!"
"Dáng vẻ thất vọng hiện rõ trên mặt ngươi như vậy là có ý gì?"
"Như vậy mà còn nói là không muốn lừa ta?"
Nhìn thấy trên mặt Diệp Phong hiện ra vẻ thất vọng, Nhiếp Hào bị kinh hãi thật sự, thầm nghĩ trong lòng: "Xem ra sau này nếu như đi theo bên cạnh Diệp thiếu thì ta phải cẩn thận một chút mới được, nếu không có một ngày ta bị hắn bán mà ta còn giúp hắn đếm tiền!"
Một lát sau!
"Diệp thiếu!"