← Quay lại trang sách

Chương 790 Đảo ngược rồi lại đảo ngược, Nhiếp Hào bị kinh ngạc đến ngây người

Chúng ta quyết định lấy cái tiên giới ở trên tay phải của ngươi xem như công tác phí!"

Sau khi thương lượng với nhau xong, Nhiếp Phi Dương cũng đi tới trước mặt Diệp Phong nói ra quyết định của bọn họ!

"Ừm?"

"Trong này là..."

Sau khi Nhiếp Phi Dương nhìn thấy lít nha lít nhít kim sắc Thú Hồn Lệnh trong tiên giới thì sắc mặt cũng thay đổi trong nháy mắt, nhưng mà sau đó lại nhanh chóng khôi phục lại, sau đó trên môi nở một nụ cười quay qua nhìn ba vị Thái Thượng trưởng lão giơ một ngón cái lên cũng lên tiếng nói ra: "Ổn!"

Ba vị Thái Thượng trưởng lão nghe nói như thế thì vẻ khẩn trương ở trên mặt biến mất trong nháy mắt, thay vào đó là vô cùng hưng phấn!

Thậm chí bây giờ bọn họ đang nghĩ tiếp theo bọn họ nên cầm mấy cái Thú Hồn Lệnh phong ấn thượng cổ Tiên Thú đi đến chỗ thế lực cấp độ bá chủ nào để trang B!

"Nhiếp Hào!"

"Chúng ta về Vô Vĩnh Thành trước đi!"

Nói xong, Diệp Phong kích hoạt một cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, sau đó biến mất ở trong thư phòng.

"Phụ thân!"

"Bảo trọng!!!"

Nhiếp Hào dùng ánh mắt phức tạp nhìn Nhiếp Phi Dương nói một câu nói như vậy sau đó cũng kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định, cũng biến mất trong thư phòng.

"Ba vị Thái Thượng trưởng lão!"

"Ta thân là Các chủ, cũng đại biểu cho mặt mũi của Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta!"

"Cho nên tiếp theo các người có đánh thì đừng có đánh mặt!"

Sau khi Diệp Phong và Nhiếp Hào đều rời khỏi thư phòng, Nhiếp Phi Dương cũng ném tiên giới cho Thái Thượng Đại trưởng lão, sau đó hai tay ôm đầu ngồi xổm xuống.

???

Không phải một trăm cái Thú Hồn Lệnh phong ấn hồn phách của thượng cổ Tiên Thú!

Mà là một trăm vạn cái Thú Hồn Lệnh trống không?

Mẹ nó, cái này mà gọi là ổn đó hả?

Sau khi ba vị Thái Thượng trưởng lão thả ra thần thức xem xét tình huống bên trong tiên giới thì tất cả bọn họ đều ngẩn ra tại chỗ, chờ sau khi bọn họ tỉnh táo lại thì tất cả đều dùng một loại ánh mắt như muốn giết người nhìn về phía Nhiếp Phi Dương!

Bởi vì trước khi kết thúc quá trình thương lượng với nhau, ba người bọn họ đều quyết định lấy cái tiên giới ở bên tay trái của Diệp Phong, là Nhiếp Phi Dương ỷ vào thân phận Các chủ của mình mà khăng khăng muốn lấy cái tiên giới ở bên tay phải!

"Nhị đệ, tam đệ!"

"Nếu như Các chủ đã chuẩn bị kỹ, vậy chúng ta cũng đừng lãng phí thời gian nữa, dù sao tất cả mọi người đều rất bận rộn, trực tiếp động thủ đi!"

Nói xong, Thái Thượng Đại trưởng lão lập tức ma quyền sát chưởng đi thẳng tới chỗ Nhiếp Phi Dương đang ôm đầu ngồi xổm dưới đất.

...

Đệ Cửu Tiên Vực, Vô Vĩnh Thành!

"Ai!"

"Mới nãy ta nghe được bọn họ cãi nhau!"

"Mà quyết định cuối cùng của bọn họ là do phụ thân ta khăng khăng ra quyết định muốn lấy như vậy, mặc dù kết quả đều giống như nhau nhưng mà hắn lại vô duyên vô cớ gánh tội như vậy, đúng là thảm!"

Sau khi trở lại Vô Vĩnh Thành, Nhiếp Hào cũng gượng cười tự lẩm bẩm.

"Nhiếp Hào!"

"Ngươi nói xem liệu có khả năng rằng!"

"Là ta xen lẫn một trăm cái Thú Hồn Lệnh phong ấn hồn phách của thượng cổ Tiên Thú ở trong một trăm vạn cái Thú Hồn Lệnh trống không đó hay không?"

Nghe được Nhiếp Hào nói như vậy, Diệp Phong đang đứng bên cạnh lại giống như cười mà không phải cười hỏi một câu như vậy.

Trừng!

Nghe nói như thế, Nhiếp Hào trực tiếp trừng lớn hai mắt quay qua nhìn Diệp Phong, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khó có thể tin, hắn hoàn toàn không ngờ được là cuối cùng Diệp Phong còn chơi một chiêu như vậy!

"Vốn cho rằng sau khi biết được sự thật thì ta đã nhìn thấy được kết quả!"

"Nhưng bây giờ xem ra ta vẫn còn quá non trẻ!"

Sau khi tỉnh táo lại, Nhiếp Hào cũng nở một nụ cười khổ, hắn bỗng nhiên cảm thấy nếu như so với Diệp Phong thì hắn chính là đồ đần!

"Tiểu Nhiếp!"

"Ta là thần hào phá của, ngươi nghĩ là ta sẽ rảnh đến nỗi đùa với bọn họ như vậy hay sao?"

"Phải biết, không cần biết bên trong đó có phong ấn hồn phách của thượng cổ Tiên Thú hay không thì trong mắt ta những kim sắc Thú Hồn Lệnh đó cũng đều là rác rưởi, nếu là rác rưởi thì ta giữ lại trong tay để làm gì!"

"Thật ra thì mục đích ta làm như vậy là đang khảo nghiệm tâm tính của bọn họ, phàm là có một trong số bốn người bọn họ tâm tư tỉ mỉ, có thể quan sát một trăm vạn cái Thú Hồn Lệnh một lần thì có thể phát hiện ra một trăm cái Thú Hồn Lệnh phong ấn hồn phách của thượng cổ Tiên Thú được trộn lẫn ở bên trong đó!"

Lúc này, Diệp Phong cảm thấy hẳn là nên thêm mắm thêm muối vô chuyện này chút xíu, sau đó chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn.

Hả?

Mẹ nó, đã hố người ta thành như vậy rồi mà bây giờ còn có thể nói thành như vậy nữa?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trong lúc nhất thời Nhiếp Hào đều không thể tin vào tai của mình, hắn hoàn toàn không ngờ được là trên đời này lại có một người có thể vô sỉ đến mức độ như vậy, không chỉ hố người khác mà cuối cùng còn để cho người bị hố nói một tiếng cảm ơn nữa?

Đây là chuyện mà người có thể làm ra được hay sao?

Một bên khác!

"Đinh! Túc chủ, ngươi là lão Lục, đừng có làm nữa, nếu người còn tiếp tục làm như vậy nè, Nhiếp Hào lại bị ngươi làm cho lệch lạc nữa, cho dù ngươi có muốn làm thì có thể nào chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ rồi mới làm hay không, nếu không thì sao ta có thể phát phần thưởng cho ngươi được!"

Lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên trong đầu Diệp Phong.

Hả?

Nghe được hệ thống nhắc nhở như vậy, Diệp Phong cũng sững sờ, sau đó lập tức lên tiếng hỏi thăm: "Hệ thống, sẽ không phải là tiểu tử Nhiếp Hào này sẽ biến thành người không bình thường nữa đó chứ!"

"Đinh! Túc chủ, bây giờ thì tên tiểu tử Nhiếp Hào này cứ liên tục chuyển đổi giữa người bình thường và người không bình thường, ta cũng khó mà trả lời chắc chắn cho ngươi được!"

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, hệ thống cũng nhanh chóng lên tiếng giải thích cho hắn biết.