← Quay lại trang sách

Chương 811 Diệp thiếu, nếu như chỉ có chút chuyện nhỏ như vậy mà ta cũng không giúp thì ta có còn là người nữa hay không?

Một lát sau!

"Ừm?"

"Lại là tên ăn mày?"

"Chẳng lẽ giống như ngũ đại tổ lão, là đang trải nghiệm cuộc sống, ma luyện tâm cảnh?"

"Vậy ta có nên cho hắn một chút hay không?"

Sau khi Diệp Phong căn cứ lộ tuyến trên địa đồ nhỏ để chạy đến đây, nhìn nam tử trung niên ăn mặc quần áo cũ nát ở trước mặt thì trong lòng bắt đầu suy tư.

"Ừm?"

"Ánh mắt tiểu tử này nhìn ta có chút không đúng!"

"Không phải là hắn nghĩ ta là ăn mày định cho ta chút tiền đó chứ?"

"Nếu như hắn cho thật, vậy ta có nên nhận hay không, nếu nhận thì quá mất mặt, nếu không nhận thì chẳng phải là phụ lòng của đối phương hay sao?"

Nhìn thanh niên lạ lẫm trước mặt, Tống Hà Sơn cũng bắt đầu tự suy diễn sau đó cúi đầu trầm tư.

"Vị lão ca này!"

"Uống rượu không có đồ ăn, uống không thoải mái!"

"Nếu không ta mời ngươi vào quán rượu uống một chút?"

Trầm tư một lát, Diệp Phong nhìn nam tử ăn mày đang đứng trước mặt lên tiếng hỏi thăm.

"Thiếu gia!"

"Ta không thiếu tiền!"

"Nhưng nếu như ngươi cho thật thì ta cũng sẽ cố gắng nhận lấy nhưng mà nhân tình này Tống Hà Sơn ta ghi tạc tâm..."

Hả?

Nói được nửa câu, Tống Hà Sơn đột nhiên phản ứng lại, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ khó xử, hắn hoàn toàn không ngờ được là không phải là Diệp Phong Xem hẳn như một tên ăn mày sau đó muốn cho hắn ít tiền mà là muốn mời hắn đi vào quán rượu uống một chút!

"Xong!"

"Mẹ nó, mắc cỡ chết rồi!"

Nhìn thấy Diệp Phong dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn mình, Tống Hà Sơn chỉ hận không thể tìm một cái lỗ lập tức chui xuống đó!

"Ha ha ha!"

"Lão ca, ngươi đúng là thích nói đùa!"

"Đi thôi, chúng ta đi vào trong quán rượu vừa uống vừa trò chuyện được không?"

Nhìn thấy dáng vẻ lúng túng trên mặt Tống Hà Sơn, Diệp Phong lên tiếng mời một lần nữa, để làm dịu bầu không khí ngột ngạt lúc này, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Cái tên này cũng rất không biết xấu hổ!"

Một lát sau!

Ở trong phòng khách của quán rượu!

"Diệp thiếu!"

"Có phải là người có chuyện gì muốn tìm ta hay không?"

Qua ba lần rượu, Tống Hà Sơn nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm, hắn không tin đối phương sẽ vô duyên vô cớ mời hắn uống rượu!

"Tống đại ca!"

"Đúng là ta có chút chuyện muốn nhờ ngươi giúp ta một chút!"

Nghe được Tống Hà Sơn hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng cực kỳ dứt khoát thừa nhận.

"Nói đi!"

"Có chuyện nhỏ chỉ cần ta hỗ trợ nếu như ta có thể giúp thì chắc chắn sẽ giúp ngươi!"

Đã uống của người ta, hơn nữa cũng chỉ là một chuyện nhỏ, Tống Hà Sơn trực tiếp vỗ ngực đồng ý.

"Tống đại ca!"

"Vậy ta cũng không ẩn giấu thực lực của ta nữa!"

"Thật ra thì tu vi của ta đã đạt đến Tiên Thần Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, nhưng mà khi dẫn ra đệ nhất trọng Thiên Đạo kiếp vân, xảy ra một chút xíu chuyện ý muốn khiến cho ta đột phá Tiên Kiếp Cảnh thất bại, cho nên ta muốn nhờ ngươi dẫn ra đệ nhất trọng Thiên Đạo kiếp vân, sau đó hai người chúng ta cùng nhau ngạnh kháng Thiên Đạo lôi kiếp!"

Nhìn thấy Tống Hà Sơn đồng ý với mình, Diệp Phong cũng nở một nụ cười sau đó nói ra cái chuyện nhỏ mà hắn đang cần đối phương hỗ trợ!

???

Mẹ nó, chuyện như vậy mà ngươi nói là chuyện nhỏ?

Ngươi không biết hai người kháng thì uy lực của Thiên Đạo lôi kiếp sẽ bạo tăng gấp đôi hay sao?

Bình thường đệ nhất trọng Thiên Đạo lôi kiếp mẹ nó ta cũng không có nắm chắc, kết quả ngươi còn muốn để cho ta kháng Thiên Đạo lôi kiếp có uy lực tăng cường gấp đôi?

Ngươi muốn trực tiếp đưa tiễn ta đúng hay không!

Nghe được Diệp Phong nói ra ‘chuyện nhỏ’ này, Tống Hà Sơn kinh hãi đến tròng mắt đều sắp lồi ra ngoài, hắn hoàn toàn không ngờ được là chỉ uống một chầu rượu mà suýt chút nữa khiến cho mình cũng không còn!

Hô!

Thở dài ra một hơi, Tống Hà Sơn nhìn về phía Diệp Phong vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng nói: "Diệp thiếu, nếu như là chuyện này thì sợ là ta không thể giúp được cho ngươi rồi!"

Ba!

Lúc này, Diệp Phong trực tiếp lấy một cái tiên giới ra đẩy lên trên bàn, sau đó trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối lên tiếng nói: "Vậy thì thật là đáng tiếc, lúc đầu ta còn định sẽ dùng những thứ ở bên trong cái tiên giới này để giúp chúng ta cùng nhau vượt qua Thiên Đạo lôi kiếp, nếu như người đã không giúp được ta thì ta chỉ có thể đi tìm người khác mà thôi!"

"Tìm người khác?"

"Loại chuyện đi chịu chết như thế này thì mẹ nó ngươi có tìm người nào thì người đó cũng sẽ không giúp ngươi đâu!"

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Tống Hà Sơn vẫn có chút hiếu kỳ với mọi thứ ở bên trong cái tiên giới mà Diệp Phong lấy ra, sau đó trực tiếp thả ra thần thức kiểm tra tình huống ở bên trong cái tiên giới đó, hắn rất muốn biết rốt cuộc Diệp Phong muốn dùng thứ gì để giúp cho hai người kháng được Thiên Đạo lôi kiếp kinh khủng!

"Ngọa tào!"

"Là Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch!!"

"Lít nha lít nhít Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch!!!"

Sau khi Tống Hà Sơn xem xét được mười vạn khối Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch được sắp xếp ngay ngắn ở trong tiên giới thì kinh hãi đến trực tiếp đứng phắt dậy, trong mắt tràn ngập vẻ khó có thể tin!

Phải biết, trên vạn năm nay, hắn trải qua vô số nguy cơ sinh tử ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, lại thêm vận may của cá nhân hắn, Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch to to nhỏ nhỏ mà hắn để giành được có gom lại thì cũng chỉ tương đương với sáu khối Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch hoàn chỉnh ở trong cái tiên giới này mà thôi!

Mà ở trong cái tiên giới này, Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch lớn như vậy lại có khoảng chừng mười vạn khối, sao có thể không khiến cho hắn cảm thấy chấn kinh và khó có thể tin được cơ chứ!

"Mười vạn khối Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch!"

"Hơn nữa mỗi một khối đều chừng một mét!"

"Cái này nếu dựng ra một căn phòng, chẳng phải là chỉ trong thời gian uống xong một chầu rượu là có thể độ được Thiên Đạo lôi kiếp?"

Nghĩ đến tình huống này, hơi thở của Tống Hà Sơn trở nên dồn dập!

"Tống đại ca!"

"Vậy nếu như bây giờ không còn chuyện gì khác nữa thì ta xin phép đi trước!"