Chương 812 Diệp thiếu, nếu như chỉ có chút chuyện nhỏ như vậy mà ta cũng không giúp thì ta có còn là người nữa hay không? (2)
Hôm nay cho dù như thế nào đi nữa thì ta cũng phải tìm được người có thể giúp đỡ ta!"
Nhìn thấy Tống Hà Sơn kinh hãi đứng phắt dậy, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười xấu xa sau đó ra vẻ tiếc nuối chuẩn bị cầm lại tiên giới rời khỏi đây!
"Chờ một chút!"
Nhìn thấy Diệp Phong chuẩn bị rời khỏi đây, Tống Hà Sơn gấp, trực tiếp hô to lên.
"Diệp thiếu!"
"Hôm nay hai người chúng ta mới quen đã thân!"
"Hơn nữa ngươi còn mời ta uống một chầu rượu ngon, nếu như chỉ là một chút xíu chuyện nhỏ như vậy mà ta cũng không giúp ngươi thì ta có còn là người nữa hay không?"
"Cho nên ngươi không cần phải đi tìm người khác nữa đâu, chuyện này ta giúp!"
Sau đó, Tống Hà Sơn trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía Diệp Phong bày tỏ thái độ của mình!
"Chân thô to!"
"Đây là một cái chân thô to mà ông trời đưa cho ta!"
"Cho dù như thế nào đi nữa thì ta cũng phải ôm chặt lấy cái chân thô to này mới được!"
"Dựa vào mười vạn khối Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch đó, đừng nói là đạo Thiên Đạo lôi kiếp thứ nhất, cho dù là nhất cổ tác khí chống được chín đạo Thiên Đạo lôi kiếp cũng không phải là chuyện khó gì!"
Nghĩ đến mình có thể đột phá đến Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong dễ như trở bàn tay, Tống Hà Sơn kích động sắp khóc, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Nếu như đại ca và nhị ca đột nhiên phát hiện ra ta đã đột phá đến Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, như vậy thì không phải là bọn họ sẽ bị hù đến giật mình hay sao!"
"Thật sao?"
"Nếu là như vậy thì quá tốt rồi!"
"Chuyện này không nên chậm trễ, bây giờ chúng ta lập tức rời khỏi thành trấn, sau đó tìm một chỗ yên tĩnh bắt đầu độ lôi kiếp!"
Diệp Phong nghe xong thì trên mặt cũng lộ ra vẻ vui mừng lên tiếng đề nghị.
"Tốt!"
"Diệp thiếu, tất cả nghe theo ngươi!"
"Vậy bây giờ chúng ta lập tức xuất phát, trực tiếp tìm một chỗ không người, bắt đầu độ lôi kiếp!"
Nghe được Diệp Phong đề nghị như vậy, Tống Hà Sơn trực tiếp chuyển đổi thân phận của mình xuống vị trí tiểu đệ, sau đó cực kỳ nghe lời lên tiếng nói.
Một lát sau!
Kim Tây Thành, ba trăm dặm bên ngoài thành bắc!
"Diệp thiếu!"
"Chỗ hoang dã này chính là một địa điểm độ kiếp không tệ!"
"Không bằng chọn chỗ này luôn đi!"
Nhìn xung quanh một lần, Tống Hà Sơn nhìn về phía Diệp Phong đưa ra một lời đề nghị.
"Được!"
"Vậy thì chọn chỗ này đi!"
"Tiếp theo, chúng ta dùng mười vạn khối Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch đó dựng lên hai thứ đồ thích hợp để kháng lôi kiếp!"
"Ngươi cứ dựng lên theo ta là được rồi!"
Nói xong, Diệp Phong lập tức lấy mười vạn khối Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch ở trong tiên giới ra, sau đó chia đều ra làm hai phần, ngay sau đó bắt đầu bận bịu làm việc!
"Diệp thiếu chuẩn bị dùng những Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch này dựng cái thứ gì để đối kháng Thiên Đạo lôi kiếp chứ?"
Tống Hà Sơn nghe Diệp Phong nói như vậy thì trên mặt cũng lộ ra vẻ cực kỳ mong đợi.
Hả?
Làm gì đó?
Cầm một khối Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch bắt đầu đào hố là ý gì?
Nhưng mà khi Tống Hà Sơn nhìn thấy Diệp Phong cầm một khối Hắc Ngọc Trụy Thiên Thạch trong tay bắt đầu đào hố thì cả người choáng váng!
Mấy phút sau!
"Tam đệ!"
"Ta và nhị ca ngươi vì giúp ngươi tìm kiếm đan dược, trận pháp, các loại vũ khí và tài nguyên tu luyện dùng để độ Thiên Đạo lôi kiếp mà ngày nào cũng mệt đến sắp chết!"
"Kết quả chúng ta vừa về tới nhà thì ngươi đã chạy mất!”
"Nói đi, ngươi lén chạy tới chỗ nào để uống rượu nữa rồi!"
Đang bận đào hố, Tống Hà Sơn phát hiện Truyền âm Thạch trong ngực có phản ứng, lập tức thả ra thần thức kích hoạt Truyền âm Thạch, sau đó một giọng nói tràn ngập lửa giận vang lên ở trong đầu của hắn.
"Đại ca!"
"Có chuyện gì lát nữa nói đi!"
"Ta đang bận đào hố!"
Nói xong, Tống Hà Sơn trực tiếp cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch, sau đó tiếp tục học theo Diệp Phong bên cạnh đào hố to, đồng thời kinh hãi nói: "Rốt cuộc Diệp thiếu muốn làm gì, cái hố này đào hơi lớn!"
Một bên khác!
Bên trong một sơn cốc u tĩnh!
"Đại ca!"
"Tam đệ nói thế nào?"
Nhìn thấy Tống Hà Hải cất Truyền âm Thạch, Tống Hà Xuyên đang đứng bên cạnh cũng vội vàng hỏi thăm.
"Đừng nói nữa!"
"Tam đệ sắp làm cho ta tức chết rồi!"
"Cả ngày say rượu còn chưa tính, bây giờ lại bắt đầu trầm bê vào việc đào hố!"
"Hắn không thể có sở thích bình thường được hay sao?"
Nghe được Tống Hà Xuyên hỏi thăm như vậy, Tống Hà Hải cũng mặt xạm lại lên tiếng nói.
???
Không say rượu nữa rồi?
Đổi qua đào hố?
Nghe nói như thế, Tống Hà Xuyên trực tiếp bối rối, sau đó thầm nghĩ trong lòng: "Tam đệ càng ngày càng kỳ quái!"
"Đại ca!"
"Nếu không ta liên lạc lại với hắn?"
Nhìn thấy Tống Hà Hải khẽ gật đầu, Tống Hà Xuyên đi qua một bên, sau đó lấy ra Truyền âm Thạch lần nữa liên hệ Tống Hà Sơn!
...
"Nhị ca!"
"Bây giờ ta đang bận bịu!"
"Các ngươi có thể đừng quấy rầy ta như vậy được hay không!"
"Ta nói với các ngươi, ta đào hố, xây cái phòng, uống chút rượu thì độ lôi kiếp, các ngươi tạm thời đừng quấy rầy ta!"
Nhìn thấy nhị ca mình lại dùng Truyền âm Thạch liên hệ mình, Tống Hà Sơn vẻ mặt bất đắc dĩ giải thích một phen, sau đó lại cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch lần nữa!
Trong sơn cốc u tĩnh!
"Đại ca!"
"Không xong!"
"Xảy ra chuyện lớn, tam đệ không phải say rượu mà là đã uống đến điên rồi!"
"Hắn lại muốn đào hố, tùy tiện xây một cái nhà bằng đất, sau đó trực tiếp kháng Thiên Đạo lôi kiếp đó!"
Nhìn thấy Truyền âm Thạch không còn phản ứng gì nữa, Tống Hà Xuyên rất là lo lắng quay qua nhìn Tống Hà Hải hô to lên.
"Cái gì!"
"Tên nát rượu này không thể để cho chúng ta yên tâm một chút được hay sao?"
Sau khi biết được tình huống này, Tống Hà Hải sắp bị làm cho tức chết thật sự, sau đó vội vàng lấy ra một cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định nói ra: "Lấy Truyền âm Thạch của hắn làm địa điểm, chúng ta nhanh chóng qua đó tìm hắn, nếu đi trễ sợ là ta phải nhặt xác cho cái tên đó!"
...