Chương 819 Tiền thưởng ngươi cũng không trả nổi sau đó ngươi nói ngươi là bại gia tử?
Hệ thống!"
"Cho ta một ít Thần Linh Thạch và Thần Linh Tinh!"
"Ta muốn lúc thanh toán sẽ để cho Hoắc Sơn biết được thân phận thần hào phá của của ta!"
Cơm nước no nê, sau khi hai người đi tới trước quầy ở lầu một, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống.
"Ừm?"
"Hệ thống, ngươi nói chuyện đi!"
"Lúc này ngươi đừng có im lặng như thế!"
Phát hiện hệ thống cả buổi mà vẫn không có phản ứng gì, Diệp Phong cũng có chút lo lắng trong lòng hô to.
"Diệp thiếu!"
"Thanh... thanh toán!"
Nhìn thấy ông chủ quán rượu cho mấy nhân viên phục vụ bao vây bọn họ lại, Hoắc Sơn cũng có chút bất an lên tiếng nhắc nhở Diệp Phong.
Khụ khụ!
Nghe được Hoắc Sơn nhắc nhở, Diệp Phong ho khan một tiếng, sau đó trên mặt lộ vẻ lúng túng thấp giọng nói ra: "Tông chủ, lần này đi ra ngoài quá mau, để thần giới chứa Thần Linh Thạch và Thần Linh Tinh ở nhà, nếu không thì ngươi thanh toán giúp ta sau đó ta sẽ trả lại cho ngươi?"
???
Không có tiền mà ngươi còn mời ta uống rượu?
Hoắc Sơn nghe nói như thế thì trong nháy mắt đầu của hắn cũng ông lên, hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong mời hắn uống rượu nhưng trên người lại không có một đồng tiền nào!
Lúc này, hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Ta chỉ là một tên phế nhân, ngươi còn bẫy ta như vậy, lương tâm của ngươi có đau không?"
"Đây đều là tiền quan tài!"
"Nếu biết trước là như thế thì lúc nãy ta đã không gọi những rượu ngon đắt đỏ đó rồi!"
Sau khi thanh toán xong, nhìn tiền quan tài của mình giảm nhanh một phần mười trong nháy mắt, Hoắc Sơn đau lòng sắp khóc!
...
"Diệp thiếu!"
"Nếu như chúng ta muốn trùng kiến Thí Thần Tông, vậy nhiệm vụ thiết yếu bây giờ chính là tìm được một sơn phong thích hợp để xây dựng tông môn!"
"Mà đối với sự phát triển trong tương lai của tông môn, không biết Diệp thiếu có ý nghĩ gì hay không, nếu như muốn làm lớn mạnh tông môn thì sơn phong sáng lập tông môn phải chọn lựa cho kỹ!"
Sau khi rời khỏi quán rượu, Hoắc Sơn đầu tiên là bình phục tâm linh bị thương của mình một chút, sau đó quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Làm lớn làm mạnh?"
"Tông chủ, ngươi là một tên phế nhân!"
"Mà ta cũng là một tên yếu như gà, ngươi cảm thấy chúng ta có vốn liếng để làm lớn mạnh hay sao?"
"Cho nên, đối với những thần phong có nồng độ thần khí cực cao, chúng ta không cần phải suy nghĩ nhiều, tốt nhất là tìm một đỉnh núi là được!"
"Như vậy thì sẽ không có tông môn khác đến gây sự với chúng ta, chúng ta cũng có thể hơi an toàn một chút!"
Nghe được Hoắc Sơn hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng trưng vẻ mặt thành thật ra nói ra ý nghĩ của mình.
???
Tùy tiện tìm một ngọn núi?
Tùy tiện như vậy hay sao?
Hoắc Sơn nghe xong thì đầu tiên là sững sờ, sau đó thầm nghĩ trong lòng: "Mặc dù ta là phế nhân nhưng ngươi cũng không phải là người nhỏ yếu như gà, có thể biết được bí mật trong lòng ta, ngươi đâu thể nào là người bình thường được!"
Sau đó, Hoắc Sơn quay qua nhìn Diệp Phong nói: "Diệp thiếu, nếu là như vậy thì chúng ta sẽ khó mà tuyển được đệ tử!"
"Cái gì?"
"Ngươi còn muốn chiêu thu đệ tử?"
"Tông chủ, chúng ta có thể biết thân biết phận một chút được hay không!"
"Chỉ với một tông môn như chúng ta thì đừng nói là chiêu thu đệ tử, cho dù là một con chó tới đây thì cũng sẽ lắc đầu rồi quay đầu bước đi!"
Nghe được Hoắc Sơn còn muốn chiêu thu đệ tử, Diệp Phong cũng mặt xạm lại lên tiếng nói.
???
Không chiêu thu đệ tử?
Vậy chẳng phải là cả cái tông môn chỉ có hai người Diệp thiếu và ta?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hoắc Sơn cả người đều bối rối, hắn không hiểu, nếu như không chiêu thu đệ tử, vậy sáng lập cái tông môn này thì còn có ý nghĩa gì nữa?
"Diệp thiếu!"
"Xin lỗi vì ta hỏi có chút nhiều, nhưng ta thật sự rất hiếu kỳ, nếu như chúng ta không thu đệ tử thì rốt cục chúng ta sáng lập cái tôn môn này lại có ý nghĩa gì?"
Cuối cùng, Hoắc Sơn vẫn không nhịn được hiếu kì trong lòng, trực tiếp quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Nhà!"
"Ta muốn có một cái nhà!"
"Một chỗ có thể để cho ta tùy ý phá của!”
"Bây giờ nói như vậy thì có thể ngươi sẽ không hiểu lắm nhưng mà sau này thì ngươi sẽ hiểu được!"
Nhìn thấy dáng vẻ hiếu kỳ hiện rõ ở trên mặt của Hoắc Sơn, Diệp Phong cũng thuận miệng giải thích một câu.
???
Ngươi muốn có một cái nhà?
Còn mẹ nó là một chỗ mà ngươi có thể tùy ý phá của?
Ngươi ngay cả tiền rượu cũng không trả nổi mà ngươi còn muốn phá của?
Nghe được Diệp Phong giải thích như vậy, trên mặt Hoắc Sơn cũng treo đầy hắc tuyến, sau đó thầm nghĩ trong lòng: "Ta sống tạm cả một đời, vất vả lắm mới gặp được một đại thiếu thần bí để ý và coi trọng ta, nhưng bây giờ khi dần dần tiếp xúc thì tại sao ta lại cảm thấy hắn có chút không được bình thường!"
"Đinh! Chúc mừng túc chủ mở ra ba ngày du ngoạn thần giới, mặc dù hệ thống không sẽ lập tức thăng cấp nhưng trong ba ngày, tất cả sản phẩm bại gia, phần thưởng nhiệm vụ, dùng điểm phá sản mở các loại bình Thần cấp đạt được đều thăng lên thành tài nguyên ở thần giới, mời túc chủ thỏa thích phá của, tùy tiện chơi!"
"Đinh! Sản phẩm bại gia hôm nay đã đổi mới một lần nữa!"
"Đinh! Ban tặng gói quà lớn phá của, mời túc chủ kiểm tra và nhận theo tâm trạng, chỉ cần một ngày túc chủ không kiểm tra và nhận thì gói quà lớn sẽ luôn còn ở đó cho túc chủ!"
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống liên tục vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
"Ừm?"
"Ta nói vừa mới ở quán rượu, tại sao hệ thống lại không có phản ứng, hóa ra là xử lý những tình huống này!"
Sau khi hiểu rõ được những tình huống này, Diệp Phong nói thầm trong lòng: "Mở ra gói quà lớn phá của!"
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lần đầu mở ra gói quà lớn phá của, ban thưởng một ngàn vạn điểm phá sản, ban thưởng cực phẩm Thần Linh Thạch * một trăm triệu, ban thưởng cực phẩm Thần Linh Tinh * một trăm triệu, ban thưởng máu tươi của Phệ Thiên Ma Long *10000!"