Chương 841 Sư tôn, ta đang lấy độc trị độc
Rầm!
Ngay sau đó, một luồng khí tức đột phá lập tức bùng nổ ra từ trong cơ thể Tôn Long!
Thần Tôn cảnh bát trọng!
Khi Tôn Long thấy thực lực của bản thân lại lập tức đột phá đến Thần Tôn cảnh bát trọng, cả người sợ hãi!
Rầm! Rầm! Rầm!
Nhưng mà khi tất cả mọi người cho rằng tình huống quỷ dị này đã kết thúc, từng luồng khí tức đột phá lại lần nữa bùng nổ ra từ trong cơ thể Tôn Long!
Thần Tôn cảnh cửu trọng!
Thần Đạo cảnh nhất trọng!
Thần Đạo cảnh nhị trọng!
…
Thần Kiếp cảnh nhất trọng!
(Chân Thần cảnh, Thiên Thần cảnh, Thần Vương cảnh, Thần Hoàng cảnh, Thần Đế cảnh, Thần Thánh cảnh, Thần Tôn cảnh, Thần Đạo cảnh, Thần Kiếp cảnh)
Khi cảnh giới của Tôn Long đột phá đến Thần Kiếp cảnh nhất trọng, lực lượng của quyển trục đột phá ngẫu nhiên mới hoàn toàn biến mất vào trong cơ thể của Tôn Long.
Tình huống gì?
Đây con mẹ nó là tình huống gì!
Mới vừa rồi ta còn là Thần Tôn cảnh thất trọng, kết quả chỉ trong thời gian thả cái rắm, đã kéo dài qua hai đại cảnh giới, trực tiếp đột phá đến Thần Kiếp cảnh nhất trọng rồi?
Lúc này, sau khi Tôn Long cảm nhận được luồng lực lượng mạnh mẽ ở trong cơ thể, trong mắt tràn đầy khó tin, dù thế nào hắn đều không ngờ nổi, đột phá lại là chuyện đơn giản như vậy!
“Sư tôn!”
“Ngươi, sao ngươi cũng khóc?”
Lúc này, Tần Tử Hằng ở bên cạnh đã phản ứng lại kịp từ trong khiếp sợ, lại chú ý thấy ở trên mặt Chu Sơn tràn đầy nước mắt, nên lập tức nghi hoặc hỏi.
“Khó chịu!”
“Ta khó chịu!”
“Phải biết rằng, lúc trước ta từ Thần Tôn cảnh thất trọng đột phá đến Thần Kiếp cảnh nhất trọng như hiện giờ đã phải tiêu tốn mấy ngàn năm, ở trong thời gian lâu dài kia, ta đã bỏ ra rất nhiều!”
“Nhưng còn thằng cha này thì sao, con mẹ nó trong thời gian thả cái rắm thôi đã xoẹt xoẹt xoẹt đột phá đến Thần Kiếp cảnh nhất trọng, nhìn thấy đối phương dễ dàng có được tất cả như thế, lại nghĩ đến nỗ lực ta đã bỏ ra và đau khổ từng trải qua, ta con mẹ nó khó chịu!”
Nghe thấy Tần Tử Hằng hỏi, Chu Sơn ràn rụa nước mắt khóc kể!
“Sư tôn!”
“Đừng khổ sở!”
“Ngươi có thể đổi lại góc độ nghĩ thử xem!”
“Nếu chúng ta có thể lưu lại, vậy chẳng phải về sau ta cũng có thể xoẹt xoẹt xoẹt đột phá như vậy sao?”
“Nghĩ như vậy, có phải ngươi sẽ không khó chịu nữa không?”
Nghe Chu Sơn khóc kể, Tần Tử Hằng có một ý tưởng lấy độc trị độc, sau đó đã nói lời khuyên nhủ.
“Hả?”
“Sư tôn, ngươi lấy Lưu Vân đao từ trong thần giới ra làm gì?”
Nhìn thấy một màn này, Tần Tử Hằng hơi bất an hỏi.
“Làm gì?”
“Ta con mẹ nó chém chết ngươi đồ khốn!”
“Nghe xong khuyên bảo của ngươi, ta con mẹ nó càng khó chịu!”
Nói xong, Chu Sơn tiện thể cầm Lưu Vân đao chém Tần Tử Hằng, Tần Tử Hằng nhìn thấy một màn này, bị sợ co cẳng chạy, đồng thời kêu lớn: “Sư tôn, ta đang lấy độc trị độc!”
Bên kia!
“Tình huống gì?”
“Muốn trở nên cao quý trước mặt mọi người, thì trước hết phải chịu khổ sở đã nói đâu?”
Lúc này, Hoắc Sơn đã được Diệp Tiểu Kiếm khôi phục tứ chi, sau khi nhìn thấy một màn khó tin trước mắt, choáng váng toàn thân, dù thế nào hắn đều thật không ngờ, Diệp Phong chân trước vừa dạy dỗ hắn, sau lưng đã dùng phương thức tàn bạo như vậy tăng thực lực của Tôn Long lên!”
“Không được!”
“Chỗ tốt không thể để cho một mình tiểu tử Tôn Long kia chiếm hết!”
“Phương thức đột phá xoẹt xoẹt xoẹt như vậy, ta cũng phải cảm nhận một chút mới được!”
Nghĩ vậy, Hoắc Sơn lập tức nhìn sang Diệp Phong ở gần đó.
“Ôi đệt!”
“Quá mẹ nó dọa người!”
“Như này là trực tiếp đột phá mười hai tiểu cảnh giới, còn may ta không sử dụng cho bản thân!”
Lúc này, nhìn thấy Tôn Long trực tiếp đột phá nhiều tiểu cảnh giới như vậy, Diệp Phong cũng hoảng hốt, sau đó trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ may mắn.
“Diệp thiếu!”
“Cầu xin!”
“Cho ta thử một phen như vậy đi!”
“Ta thật sự không muốn lại nhảy vào trong bể bơi bằng máu chịu hành hạ!”
Đúng lúc này, Hoắc Sơn đột nhiên bổ nhào đến dưới chân Diệp Phong, sau đó ôm đùi Diệp Phong lớn tiếng cầu khẩn.
“Cung chủ!”
“Ta cũng muốn cho ngươi một phen như vậy, nhưng ngươi là một phế nhân!”
“Thứ kia của ta có tác dụng cho thần đạo giả trong cơ thể có thần lực!”
Nhìn Hoắc Sơn đang ôm chặt đùi mình ở bên dưới, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ nhún vai, sau đó lên tiếng giải thích.
???
Quyển trục nhiều màu kia vô dụng đối với phế nhân?
Có tác dụng đối với thần đạo giả?
Do đó, ngươi lấy ra để kích thích ta sao?
Nghe được giải thích của Diệp Phong, tâm tính Hoắc Sơn vỡ nát, càng kêu to trong lòng: “Các ngươi đừng bắt nạt phế nhân như vậy chứ!”
“Chờ một chút!”
“Sao tình hình lại đột nhiên rối loạn lên vậy?”
Nhìn thấy Hoắc Sơn quỳ rạp trên đất gào khóc, nhìn thấy Chu Sơn đang tay cầm trường kiếm đuổi chém Tần Tử Hằng, lại nhìn thấy Tôn Long đứng tại chỗ cười ngây ngô, nhìn thấy tất cả khiến Diệp Phong ngẩn người.
“Tôn Long!”
“Hiện giờ cảm thấy như thế nào?”
Không để ý đến phản ứng kỳ quái của những người khác, Diệp Phong nhìn Tôn Long hỏi.
“Diệp thiếu!”
“Cảm giác hiện giờ chỉ có thể dùng một chữ để hình dung, đó là sướng đến bùng nổ!”
“Nhưng mà có một việc khiến cho ta thật nghi ngờ, đó là từ Thần Đạo cảnh cửu trọng đỉnh phong đột phá đến Thần Kiếp cảnh nhất trọng là cần phải đỡ một lần thiên đạo lôi kiếp, nhưng mà ta lại không dẫn thiên đạo kiếp vân, sao đã trực tiếp đột phá đến Thần Kiếp cảnh nhất trọng chứ?”
Nghe thấy Diệp Phong hỏi, đầu tiên Tôn Long nói ra cảm nhận của mình, sau đó nói nghi ngờ trong lòng.
“Ngô chủ!”
“Mới vừa rồi khi Tôn Long từ Thần Đạo cảnh cửu trọng đỉnh phong đột phá đến Thần Kiếp cảnh nhất trọng, thật ra thiên đạo kiếp vân đã xuất hiện!”
“Chẳng qua khi nó xuất hiện không hề phóng thích ra uy áp thiên đạo gì, mà thừa dịp các ngươi đều chú ý đến Tôn Long, nó nhanh chóng ngưng tụ thành hình, sau đó trực tiếp bỏ chạy!”
Ngay khi Diệp Phong chuẩn bị hỏi hệ thống, Diệp Tiểu Kiếm ở bên cạnh lại lên tiếng nhắc nhở.
“Hả?”
“Chạy rồi?”
“Đã chạy đi đâu?”