Chương 842 Kia là thiên đạo kiếp vân, các ngươi lễ phép chứ?
Diệp Phong nghe xong cũng hiếu kỳ hỏi.
“Bãi chăn nuôi rồng con!”
“Đúng rồi, hiện giờ nó còn đang đuổi đánh Thánh Quang Hổ Yêu đấy.”
Nghe thấy Diệp Phong hỏi, Diệp Tiểu Kiếm lập tức trả lời.
???
Thiên đạo kiếp vân do Tôn Long dẫn đến!
Sau đó không đánh Tôn Long, lại chạy đến bãi chăn nuôi rồng con đánh Thánh Quang Hổ Yêu?
Nghe được lời này của Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Phong cũng ngẩn ra, nhưng mà hắn cũng hiểu rõ một chuyện, đó là bên này xuất hiện động tĩnh lớn như vậy, vì sao Thánh Quang Hổ Yêu vẫn không đi qua.
Bãi chăn nuôi rồng con!
“Đệt!”
“Đừng con mẹ nó đuổi theo đánh ta!”
“Trước đó ngươi bị ba đồ biến thái kia đùa giỡn trêu chọc, có liên quan quái gì đến hổ ta chứ!”
“Ta cũng là người bị hại mà!”
Lúc này, Thánh Quang Hổ Yêu bị thiên đạo kiếp vân đã thu nhỏ lại đến phạm vi một mét đuổi theo đánh hồi lâu, toàn thân khét lẹt lên mắng to, bởi vì trừ bỏ chuyện trước đó, nó thật sự không nghĩ ra lý do vì sao mình lại bị thiên đạo kiếp vân nhằm vào!
(Thiên đạo kiếp vân: Không liên quan đến ngươi? Nếu như ngươi không dẫn ta đến chuẩn bị đồng quy vu tận với kẻ điên kia, ta có thể bị ba đồ biến thái khác bắt cóc sao? Ta con mẹ nó đánh chết ngươi!)
“Ủa?”
“Hai vị này là ai?”
“Không quan tâm, dù sao cũng không biết, cứ kêu bọn họ giúp ta đỡ lôi đi!”
Nhìn thấy hai người Chu Sơn và Tần Tử Hằng đột nhiên chạy vào bãi chăn nuôi, Thánh Quang Hổ Yêu không hề do dự, vọt thẳng về phía hai người!
“Sư tôn!”
“Đừng đùa!”
“Đối diện có một nam tử áo trắng lông xù, con mẹ nó đang dẫn theo một thiên đạo kiếp vân cỡ nhỏ chạy về phía chúng ta!”
Sau khi phát hiện ra tình huống này, trên mặt Tần Tử Hằng hiện lên vẻ hoảng sợ, sau đó vội vàng hô to với Chu Sơn đang đuổi theo sau lưng.
“Ngô chủ!”
“Không đi cứu bọn họ sao?”
Lúc này, Diệp Tiểu Kiếm nằm sấp trên tường, nhìn thấy hai người một thú trong bãi chăn nuôi bị thiên đạo kiếp vân đuổi đánh, quay sang hỏi Diệp Phong ở bên cạnh.
“Không sốt ruột!”
“Dù sao thiên đạo kiếp vân này cũng không muốn tổn thương bọn họ, để cho nó chơi một lúc trước đi!”
Nói đến đây, Diệp Phong nghi ngờ nhìn Diệp Tiểu Kiếm hỏi: “Nhưng mà, ở đây nhiều người như vậy, vì sao ngay từ đầu thiên đạo kiếp vân đã để mắt đến Tiểu Hổ Yêu vậy?”
“Ngô chủ!”
“Trước đó lúc ngươi kêu ta đi bắt Tiểu Hổ Yêu, nó đã dẫn thiên đạo kiếp vân đến, vốn định đồng quy vu tận với ta, kết quả thiên đạo kiếp vân do nó dẫn đến bị ta đuổi chém!”
“Sau này, ba người Hắc ca, Đường tỷ và Bạch ca đến bắt cóc thiên đạo kiếp vân, khi ta dạy dỗ Tiểu Hổ Yêu, bọn họ đã vây đánh thiên đạo kiếp vân, có thể bởi vì như vậy cho nên nó ghi hận Tiểu Hổ Yêu!”
Nghe thấy Diệp Phong hỏi, Diệp Tiểu Kiếm thuật lại sơ qua tình huống khi đó.
“Ôi vãi!”
“Các ngươi đang nói tiếng người sao?”
“Kia chính là thiên đạo kiếp vân, trước đó có một cường giả áo giáp vàng một kiếm chém thiên đạo kiếp vân thì thôi!”
“Hiện giờ các ngươi lại nào thì đuổi giết nào thì bắt cóc, không thể tôn trọng thiên đạo kiếp vân một chút sao?”
Tôn Long ở bên cạnh nghe được đối thoại giữa Diệp Phong và Diệp Tiểu Kiếm, trên mặt hiện lên vẻ cực kỳ khiếp sợ!
“Diệp thiếu!”
“Dù sao thiên đạo kiếp vân này không dám đánh bị thương chúng ta!”
“Vậy có thể để cho ta đi qua chơi với nó không?”
“Nếu như vậy, về sau có người nào hỏi ta là ai, ta có thể cực kỳ thỏa mãn nói rằng, ta chính là nam nhân từng chơi đùa với thiên đạo kiếp vân!”
Hồi hồn lại từ trong khiếp sợ, Tôn Long đưa ra quyết định, sau đó nhìn Diệp Phong nói ra thỉnh cầu của mình.
???
Kia chính là thiên đạo kiếp vân!
Kết quả, ngươi con mẹ nó định chơi đùa với nó?
Ngươi lễ phép sao?
Nghe được thỉnh cầu không bình thường như thế của Tôn Long, Diệp Phong thật sự bị dọa giật mình, sau đó suy sụp trong lòng nghĩ: “Xong rồi, đến thần giới, ta vẫn không thể chạy thoát khỏi vận mệnh xung quanh đều không phải người bình thường, lại tiếp tục như vậy, ta sẽ thật sự bị bọn họ kéo lệch!”
“Haizzz!”
“Đi đi!”
Thở dài, Diệp Phong trực tiếp đồng ý thỉnh cầu này của Tôn Long, dù sao, thứ đồ chơi này… không đúng, thiên đạo kiếp vân này là do hắn dẫn đến!”
“Ngô chủ!”
“Dưới trợ giúp của ta, trước đó Hoắc Sơn đã hấp thu không ít lực lượng trong máu tươi của Phệ Thiên Ma Long, thân thể cũng đã nhận được tăng cường nhất định, nhưng mà nếu như có thể lấy lực đạo như của thiên đạo kiếp vân đánh vài lần thì rất có trợ giúp cho phương diện rèn luyện thân thể của hắn!”
Sau khi Tôn Long mang theo vẻ mặt hưng phấn xông về phía thiên đạo kiếp vân, Diệp Tiểu Kiếm ở bên cạnh cũng đưa ra một ý nghĩ.
???
Thiên đạo kiếp vân đi ra phát tiết!
Lúc này chơi đùa cùng còn không được, phải luyện tập cùng?
Các ngươi thật sự lễ phép sao?
Sau khi nghe được ý nghĩ này của Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Phong lại nở nụ cười khổ, sau đó nhìn thoáng qua thiên đạo kiếp vân đang đuổi theo điên cuồng đánh lôi về phía ba người một thú, bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó lên tiếng nói: “Bốn cũng là đánh, năm cũng là đánh, không thiếu một cung chủ, đi thôi, mang cả cung chủ đến!”
Bên kia!
“Ôi vãi!”
“Ta ở đây khóc đến cổ họng đều sắp khàn!”
“Kết quả, ngẩng đầu lên, không còn ai?”
Sau khi Hoắc Sơn đang quỳ rạp trên mặt đất gào khóc ngẩng đầu lên, lại suy sụp phát hiện, xung quanh không có một ai, chỉ còn lại một mình hắn giống như kẻ ngốc ở đó gào khóc!
“Hoắc Sơn!”
“Đi theo ta!”
“Bọn họ đều đang chơi đùa ở bãi chăn nuôi, hiện giờ thiếu mỗi ngươi!”
Đúng lúc này, Diệp Tiểu Kiếm bỗng nhiên xuất hiện ở trước mắt Hoắc Sơn, sau đó vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn Hoắc Sơn lên tiếng nói.
???
Ta ở đây khóc chết đi sống lại!
Còn các ngươi con mẹ nó chạy sang bên kia chơi đùa?
Thật sự không coi ta là người mà!
Nghe thấy Diệp Tiểu Kiếm nói vậy, Hoắc Sơn càng khó chịu, trong lòng càng suy sụp nghĩ: “Ta chính là cung chủ, các ngươi có thể thoáng tôn trọng ta cung chủ này không vậy!”