Chương 849 Ôi vãi! Tên khốn này lại là nam
“Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn!”
“Hễ đã bị Diệp thiếu để mắt đến, cho dù là người hay thú, đều khó có khả năng chạy thoát khỏi lòng bàn tay của hắn!
“Trước đó ta cũng định bỏ trốn, kết quả bị một tên điên hành hạ suốt một canh giờ, đúng rồi, tên điên kia chính là tồn tại khủng bố không thèm để mắt đến cả thiên đạo kiếp vân!”
Đúng lúc này, Thánh Quang Hổ Yêu phát hiện Sử Đại Xuyên khác thường, sau đó dùng thần thức nhắc nhở.
Phịch!
Nghe thấy Thánh Quang Hổ Yêu nói vậy, Sử Đại Xuyên trực tiếp bị dọa ngồi phệt xuống đất, sau đó tràn đầy tuyệt vọng nghĩ: “Xong rồi, ta sắp không sạch sẽ rồi, nếu sớm biết như vậy, ta nên nghe lời phụ thân, từ bỏ tật xấu nam giả trang nữ này!”
“Tôn Long!”
“Mở trận pháp ra, ngăn cản lực lượng của Vân Lãng độc thạch, sau đó mang theo tiểu Sử, chúng ta về cung môn!”
Nói xong, Diệp Phong dẫn đầu đi lên con đường núi được trải bởi Vân Lãng độc thạch.
“Diệp…”
Nhìn thấy Diệp Phong mang theo mọi người chuẩn bị rời đi, Tần Tử Hằng vẫn luôn không nói chuyện vội vàng kêu lớn, định cầu Diệp Phong lại cho sư đồ bọn họ thêm một cơ hội, kết quả mới vừa kêu lên một chữ đã bị Chu Sơn ở bên cạnh bụm miệng!
“Kêu cái gì!”
“Chỉ cần chúng ta bảo vệ ở dưới chân núi, về sau còn có cơ hội!”
“Hiện giờ Diệp thiếu trở về là vì bận rộn chính sự, chúng ta không thể quấy nhiễu, bằng không, làm hỏng hứng thú của Diệp thiếu, vậy chúng ta thật sự có thể không còn hy vọng!”
Sau khi đám người Diệp Phong biến mất khỏi trên con đường núi, Chu Sơn mới giải thích với Tần Tử Hằng.
“Bận rộn chính sự?”
“Làm hỏng hứng thú của Diệp thiếu?”
“Sư tôn, chẳng lẽ Diệp thiếu mang mỹ nữ kia về, thật ra không chỉ đơn giản là thu đồ đệ như vậy sao?”
Sau khi Tần Tử Hằng phản ứng lại kịp, cũng lộ vẻ mặt hưng phấn hỏi thăm.
“Không sai!”
“Ta sẽ nói cho ngươi biết một chuyện, nữ đệ tử xinh xắn kia, thật ra là nam!”
Sau khi nghe được lời Tần Tử Hằng nói, Chu Sơn cũng nói ra thân phận chân thật của Sử Đại Xuyên.
Shhh!
Nghe thế, Tần Tử Hằng không nhịn được hít vào một hơi, sau đó kinh hãi nói: “Thật sự không ngờ, Diệp thiếu lại thật biết chơi như vậy!”
…
“Ôi đệt!”
“Vân Lãng độc thạch!”
“Toàn bộ lại đều là Vân Lãng độc thạch!”
“Cung môn biến thái này, lại dùng Vân Lãng độc thạch vô cùng quý giá để lát đường núi?”
Đi trên con đường núi, sau khi Sử Đại Xuyên phát hiện cả con đường đều dùng Vân Lãng độc thạch lát, trên mặt hiện lên vẻ khiếp sợ cực kỳ, theo đó thầm nghĩ trong lòng: “Vân Lãng độc thạch lớn như vậy, tùy tiện lấy ra một khối bán đều có thể đổi được rất nhiều Thần Linh Tinh cực phẩm!”
Nghĩ đến câu cung môn nghèo, vốn không nuôi nổi quá nhiều đệ tử cung môn Diệp Phong nói lúc trước, Sử Đại Xuyên lắc đầu nở nụ cười khổ: “Ta thật sự quá ngốc, lại tin tưởng lời Diệp trưởng lão nói, hiện giờ xem ra, hắn không phải không nuôi nổi đệ tử cung môn, mà muốn lừa ta về!”
Lúc này, Sử Đại Xuyên đã xác nhận một chuyện, đó là mình thật sự bị Diệp Phong coi trọng!
Một lát sau!
“Đó là… cung môn do Thần Linh Tinh cực phẩm tạo ra?”
“Đó là… nhà tranh do Thủy Vân Huyễn Tinh tạo ra?”
“Đó là… một ao lớn máu tươi của Phệ Thiên Ma Long?”
“Đó là… mấy trăm rồng con Phệ Thiên Ma Long, mà những con rồng con này đang bơi lội chơi đùa trong từng thùng gỗ lớn đựng đầy Bạch Diễm Minh Lộ?”
Sau khi Sử Đại Xuyên lên đến đỉnh núi nhìn thấy tất cả, hô hấp đều trở nên dồn dập, dù thế nào hắn đều thật sự không thể ngờ nổi, cung môn này lại giàu có đến mức độ như vậy!
“Con mẹ nó!”
“Nếu như có thể ở lại trong cung môn hưởng thụ tất cả thứ này, vậy trả một cái giá nho nhỏ cũng đáng!”
Lúc này, tâm tính của Sử Đại Xuyên lập tức đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, cuối cùng hắn đã rõ vì sao hai người Chu Sơn và Tần Tử Hằng ở dưới chân núi lại nhất định phải đến cung môn làm người dọn rác!
“Ting! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên, ban thưởng ba trăm vạn điểm bại gia, kích hoạt ban thưởng đặc thù – Con mắt Hư Vô!”
Theo âm thanh nhắc nhở ban thưởng của hệ thống vang lên trong đầu, Diệp Phong coi như nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ trong lòng: “Xem ra tỷ lệ nhỏ nhất không phải gạt người, nếu như lần này còn đột phá một tiểu cảnh giới, vậy ta thật sự muốn mắng chửi người!”
Con mắt Hư Vô: Hiệu quả một: Có thể nhìn thấu vạn vật, cho dù là ảo cảnh, ảo thuật, yêu thú hóa thành hình người vân vân, đều có thể vừa liếc mắt đã nhìn thấu; hiệu quả hai: Có thể thấu thị, cho dù bảo vật phòng ngự gì đều vừa liếc mắt xuyên thủng; hiệu quả ba: Có thể nhìn thấy bất cứ một nơi nào của Huyền Thiên đại lục, thượng giới, thần giới!
“Đù má!”
“Con mắt Hư Vô này trâu bò!”
Sau khi Diệp Phong xem xét ban thưởng đặc thù nhận được lần này, trên mặt hiện lên vẻ khiếp sợ, hắn thật sự không ngờ, con mắt Hư Vô này lại trâu bò đến như vậy, mà càng quan trọng hơn là con mắt Hư Vô này không bị giới hạn số lần sử dụng trong ngày, nói cách khác, chỉ cần hắn muốn dùng, vậy có thể dùng bất cứ lúc nào!
“Nếu không!”
“Trước cảm nhận một chút!”
Nghĩ như vậy, Diệp Phong nhắm hai mắt lại, chờ khi hắn lại mở hai mắt ra, đôi mắt triệt để biến thành đôi mắt màu vàng!
“Vãi!!!”
“Ta con mẹ nó nhìn thấy cái gì đây?”
“Sử Đại Xuyên này, lại là nam?”
Sau khi Diệp Phong nhìn thoáng qua Sử Đại Xuyên đã lập tức hủy bỏ con mắt Hư Vô, sau đó trong lòng thoáng hỏng mất kêu lớn: “Xong rồi, ánh mắt của ta không sạch sẽ, tên khốn này sao lại là nam chứ!”
Điên rồi!
Diệp Phong lúc này thật sự muốn điên, dù thế nào hắn đều thật không ngờ, Sử Đại Xuyên dung mạo tinh xảo, dáng người bùng nổ, là một đại mỹ nữ thỏa đáng, con mẹ nó lại là nam!
Nói không hề khoa trương chút nào, cái liếc mắt này đã trực tiếp để cho Diệp Phong thấy được bóng ma trong lòng!
“Vốn tưởng rằng lão trời già mang đến cho ta một nữ đệ tử bình thường!”