← Quay lại trang sách

Chương 848 Có nên nói không, Diệp thiếu thật biết chơi

Nghĩ như vậy, Sử Đại Xuyên lập tức hoảng hốt, sau đó âm thầm nghĩ tới trong lòng: “Ta chỉ là thích nam giả trang nữ đơn thuần thôi, thật ra ta là nam nhân bình thường, trưởng lão mèo hen này, sẽ không phải thật sự hiểu lầm cái gì, sau đó có ý tưởng không tốt nào đó với ta đấy chứ!”

“Hả?”

“Nam giả trang nữ?”

“Chẳng lẽ Diệp thiếu có sở thích này?”

Đúng lúc này, Tôn Long và Thánh Quang Hổ Yêu rơi xuống phát hiện ra tình huống của Sử Đại Xuyên, đều đồng tử co rụt lại, trên mặt hiện lên vẻ khó có thể tin.

“Long ca!”

“Có cần nói tình huống này cho Diệp thiếu không?”

Hồi hồn lại, Thánh Quang Hổ Yêu dùng thần thức lên tiếng hỏi Tôn Long ở bên cạnh.

“Nói cái gì!”

“Diệp thiếu là ai, một chút thủ đoạn như thế của đối phương, hắn có thể không phát hiện ra sao?”

“Nếu như hắn không vạch trần, còn mang đối phương về đây, vậy đã đủ nói lên, hắn thích kiểu này!”

“Nếu như chúng ta nói ra, chẳng phải sẽ khiến Diệp thiếu thật xấu hổ sao?”

Nghe được Thánh Quang Hổ Yêu nói vậy, Tôn Long trực tiếp khiển trách.

“Long ca!”

“Đã rõ, trực tiếp giả bộ hồ đồ!”

Nghe răn dạy của Tôn Long, Thánh Quang Hổ Yêu lập tức phản ứng lại, sau đó vội vàng đáp một câu.

“Các vị!”

“Vừa vặn các ngươi đều tới, vậy ta giới thiệu với các ngươi một chút!”

“Vị này, là nữ đệ tử duy nhất trước mắt của Tinh Hồn cung ta, Sử Đại Xuyên!”

Lúc này, Diệp Phong nhìn về phía mọi người giới thiệu Sử Đại Xuyên đang đứng bên cạnh!

“Cái gì?”

“Nữ đệ tử?”

“Thứ hàng này con mẹ nó là nam mà!”

Chu Sơn ở bên cạnh nghe nói như vậy, trực tiếp nhìn Diệp Phong lên tiếng nhắc nhở: “Diệp thiếu, hắn là…”

Nói được một nửa, Chu Sơn chú ý thấy Tôn Long và Thánh Quang Hổ Yêu đều lắc đầu với hắn, điều này khiến cho hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì, sau đó xấu hổ cười, vội vàng nói: “Diệp thiếu, hắn thật xinh đẹp!”

“Phù!”

“Nguy hiểm thật!”

“Còn may Long ca và Tiểu Hổ Yêu nhắc nhở ta, bằng không, ta thật sự có thể nói bậy!”

“Diệp thiếu là ai chứ, hắn có thể không phát hiện ra thân phận chân thật của đối phương sao, nhưng mà vẫn dẫn về, lại còn để đối phương trở thành đệ tử duy nhất ở trong cung môn, bên trong nhất định có gì đó!”

Nghĩ vậy, Chu Sơn lặng lẽ nhìn thoáng qua Diệp Phong và Sử Đại Xuyên, sau đó thầm nghĩ trong lòng: “Có nên nói không, Diệp thiếu thật biết chơi!”

“Ha ha ha!”

“Nữ đệ tử tốt!”

“Diệp thiếu, cung môn chúng ta cuối cùng có đệ tử!”

Lúc này, Hoắc Sơn không biết gì, nhìn thấy dung mạo tinh xảo, dáng người bùng nổ kia của Sử Đại Xuyên, cũng hưng phấn nở nụ cười lớn.

“Cung chủ không chỉ là một phế nhân!”

“Còn là một kẻ ngốc!

“Kia là người của Diệp thiếu, ngươi hưng phấn cái khỉ mốc gì!”

Chờ chút!

Ngay khi Tôn Long, Chu Sơn và Thánh Quang Hổ Yêu đang châm chọc Hoắc Sơn ở trong lòng thì đều đột nhiên ý thức được một chuyện, đó là, phản ứng của Hoắc Sơn mới là phản ứng bình thường, nếu như bọn họ không có phản ứng gì, vậy chẳng phải chứng minh bọn họ đã nhìn thấu tất cả sao?

“Chúc mừng Diệp thiếu!”

“Lại dẫn về một nữ đệ tử ưu tú như thế!”

“Diệp thiếu!”

“Vừa nhìn đã biết nàng có tư chất thông minh, dưới bồi dưỡng của ngươi, tương lai tuyệt đối có thể trở thành một nữ đế tuyệt thế vang vọng thần giới!”

“Diệp thiếu!”

“Bọn họ nói đúng!”

Sau khi kịp phản ứng lại, Tôn Long, Chu Sơn và Thánh Quang Hổ Yêu cũng đều học Hoắc Sơn làm ra phản ứng nên có!

“Không thích hợp!”

“Những người này không thích hợp!”

“Mới vừa rồi ánh mắt của bọn họ nhìn ra, nhất định đã phát hiện ra thân phận chân thật của ta, nhưng vì sao không có một ai vạch trần ta?”

Lúc này, Sử Đại Xuyên ở bên cạnh triệt để hoảng hốt, bởi vì hắn phát hiện, người ở đây giống như đều phát hiện ra thân phận chân thật của hắn, nhưng lại không có một ai đứng ra vạch trần, chuyện này thật sự bình thường sao?

“Không được!”

“Ta phải chạy!”

“Cung môn này quá con mẹ nó quái gở!”

Sau khi phát hiện tình huống, Sử Đại Xuyên thầm quyết định trong lòng.

“Tiểu Sử!”

“Vị này là cung chủ Hoắc Sơn!”

“Vị này là quan xúc phân Tôn Long!”

“Nam tử áo trắng này là một Tiểu Hổ Yêu, nó chính là chiến sủng của Tôn Long!”

Đúng lúc này, Diệp Phong nhìn Sử Đại Xuyên giới thiệu về những người còn lại.

“Diệp trưởng lão!”

“Cái kia, ta đột nhiên nghĩ ra trong nhà còn có việc, có thể phải đi về trước!”

“Nhưng ngươi yên tâm, một vạn khối Thần Linh Thạch đê phẩm mới vừa rồi ta giao trước, không cần trả lại cho ta!”

Sau khi nghe thấy Diệp Phong nói, Sử Đại Xuyên lại tỏ vẻ khẩn trương nói ra ý tưởng của mình.

Hả?

Nhiệm vụ của ta còn chưa xong đâu, ngươi đã định đi?

Nghe thấy Sử Đại Xuyên nói như vậy, sắc mặt của Diệp Phong trở nên khó coi, dù sao, hắn lười quay lại tuyển nhận một đệ tử, thời gian đó, tắm nắng ở trong cung môn không ngon hơn sao?

“Tiểu Sử!”

“Như vậy không được!”

“Nếu như ngươi đi rồi, vậy ta phải làm thế nào?”

“Hơn nữa trước đó ngươi đã đồng ý ta, như vậy chẳng phải lừa gạt sao?”

Lúc này Diệp Phong nhìn về phía Sử Đại Xuyên nói ra ý tưởng của mình, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: “Cho dù ngươi muốn đi, vậy cũng phải về cung môn một chuyến với ta trước, giúp ta hoàn thành nhiệm vụ rồi lại đi!”

Xẹt!

Nghe thấy lời nay của Diệp Phong, Tôn Long, Chu Sơn và Thánh Quang Hổ Yêu ở bên cạnh đều dùng ánh mắt khác thường liếc nhìn Sử Đại Xuyên, trong lòng càng cùng nghĩ đến: “Giữa Diệp thiếu và Sử Đại Xuyên này quả nhiên có vấn đề!”

“Đù má!”

“Ta con mẹ nó đáp ứng ngươi cái gì chứ?”

“Còn có, ta lừa gạt ngươi cái gì?”

“Giữa chúng ta không có chuyện gì cả, ngươi đừng ăn nói lung tung, bằng không, ta con mẹ nó nó tố cáo ngươi tội phỉ báng!”

Nghe được lời Diệp Phong nói, chú ý tới ánh mắt kỳ dị của mấy người còn lại đang nhìn mình, Sử Đại Xuyêt phát điên lên trong lòng càng suy sụp nghĩ: “Ta đến đây để chơi, không phải đến để kêu các ngươi chơi ta!”

“Đi con mẹ nó!”

“Ta vẫn nên bỏ trốn!”

Nghĩ vậy, Sử Đại Xuyên cắn răng, sau đó quyết định trong lòng!

“Tiểu tử!”