Chương 853 Mang theo ghế, cầm xiên thịt rồng, đi xem náo nhiệt
“Các ngươi thật sự là ca ca tốt của ta!”
“Chơi xỏ ta thật sự không hề chùn tay!”
Nhìn theo Lâm Nhạc và Tề Kiệt đang không ngừng đi xa, Mã Văn Sơn nở nụ cười khổ, sau đó nhìn sương độc màu xanh lá ở đằng sau đang càng ngày càng gần, trên mặt tràn đầy bất an nghĩ: “Độc khí trong Vân Lãng độc thạch này, lúc trước đại ca đã nói, vốn không hề gây nguy hiểm cho sinh mệnh, nhưng thật sự có thể khiến cho người ta mất đi lý trí, sau đó làm ra một vài chuyện ly kỳ cổ quái, nói thật, hiện giờ hơi sợ!”
“Hả?”
“Đại ca, nhị ca!”
“Sao hai ngươi lại quay về rồi?”
“Là quay trở lại cứu ta sao?”
Đúng lúc này, Mã Văn Sơn nhìn thấy hai người Lâm Nhạc và Tề Kiệt đã rời đi lại quay trở lại, trên mặt hiện lên một chút cảm động.
“Tam đệ!”
“Mới vừa rồi ta và nhị ca ngươi đã nghiên cứu!”
“Dưới áp chế của trận pháp này, cho dù có ngươi kéo dài thời gian, bọn ta cũng căn bản không thể chạy trốn lên trên đỉnh núi được!”
“Do đó, bọn ta trực tiếp bỏ qua, mặc kệ!”
Ngồi ở trên bậc thềm, Lâm Nhạc nghiêm túc giải thích.
???
Bỏ qua?
Mặc kệ?
Do đó, hai đồ khốn các ngươi ngồi ở trên đó, chuẩn bị nhìn xem sau khi ta trúng độc sẽ làm ra chuyện cổ quái gì sao?
Nghe nói vậy, lại nhìn vẻ mặt giống như nhìn xem trò vui của Lâm Nhạc và Tề Kiệt, Mã Văn Sơn chỉ muốn chửi đổng!
…
“Ngô chủ!”
“Có ba lão đầu đi lên đường núi!”
“Trước mắt, toàn bộ đã trúng độc khí trong Vân Lãng độc thạch, cũng bắt đầu làm ra vài chuyện kỳ quái!”
Ngay khi Diệp Phong nằm trên xích đu thảnh thơi phơi nắng, Diệp Tiểu Cước đã đi đến bên cạnh hắn, sau đó bẩm báo lại tình huống.
Hả?
Ba lão đầu?
Chẳng lẽ là ba lão đầu muốn làm người trông coi nhà tranh kia sao?
Bọn họ lại mò tới nữa?
Sau khi nghe thấy Diệp Tiểu Cước nói, Diệp Phong hơi giật mình!
“Cung chủ!”
“Nhanh chóng mang theo vài cái ghế!”
“Tôn Long!”
“Nhanh chóng mang theo vài xiên thịt rồng đã nướng chín!”
“Tiểu Hổ Yêu!”
“Nhanh chóng chạy xuống chân núi kêu hai sư đồ Chu Sơn và Tần Tử Hằng đến đây!”
“Chúng ta sắp được xem náo nhiệt!”
Hồi hồn lại, Diệp Phong lớn tiếng kêu mọi người, trên mặt càng hiện lên vẻ cực kỳ hưng phấn.
“Diệp trưởng lão!”
“Vậy… vậy còn ta thì sao!”
Nhìn thấy Diệp Phong mang theo mọi người chuẩn bị rời đi, Sử Đại Xuyên cách đó không xa vội vàng hỏi.
“Ngươi ở trong cung môn canh chừng chín trăm chín mươi chín con rồng con kia!”
“Dù sao, chuyện xem náo nhiệt này đều là chuyện của nam nhân, ngươi một nữ nhân nhiều chuyện làm cái gì!”
Tùy tiện ứng phó Sử Đại Xuyên, Diệp Phong mang theo mọi người chạy ra đường núi, giống như chỉ sợ chậm một bước sẽ bỏ lỡ mất hình ảnh thú vị gì vậy!
???
Ta cũng là nam nhân!
Ta cũng muốn đi góp vui!
Ta không muốn ở cùng với lũ rồng thúi này!
Sau khi nghe Diệp Phong nói vậy, Sử Đại Xuyên đều sắp khóc, hắn cảm thấy mình là một đệ tử đặc thù duy nhất trong cung môn này, địa vị giống như đều không bằng một quan xúc phân, thậm chí kể cả thuộc hạ của quan xúc phân đều cao hơn hắn một cấp bậc!
Nhưng Sử Đại Xuyên không biết, không bao lâu nữa, một con chó một con bọ ngựa một con rồng sẽ đi đến cung môn này, khi đó, địa vị thân phận của hắn còn thấp nữa!
Chiến trường Thiên Đạo ở thượng giới!
“Xông lên!”
“Hễ là di tích có sức mạnh truyền thừa, chúng ta đều phải cướp sạch, cướp sạch, cướp sạch!”
“Chúng ta phải dùng tốc độ nhanh nhất đi thần giới làm bạn với chủ nhân!”
Lúc này, Tiểu Hoàng Cẩu chân đạp tiên kiếm, tỏ vẻ nghiêm túc kêu to với Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long và Diệp Tiểu Kiếm ở sau lưng.
“Đi theo Cẩu ca lăn lộn, ba ngày no chín bữa!”
“Nếu như không có cơ hội đi theo làm việc bên cạnh ngô chủ, vậy ta chỉ có thể tự mình sáng tạo cơ hội!”
“Dù sao mấy đứa Cẩu ca đã chơi tương đối ở thượng giới, là thời điểm đi thần giới chơi, bằng không, lại kéo dài nữa, chúng nó sẽ không theo kịp bước chân của ngô chủ!”
Nghe thấy lời Tiểu Hoàng Cẩu nói, Diệp Tiểu Kiếm âm thầm nghĩ trong lòng.
Tinh Hồn thánh địa!
“Tiểu Kiếm tên kia thật sự quá xấu xa!”
“Xem ra cũng là lúc giúp đại tỷ tỷ cấp tốc tăng thực lực lên một phen!”
“Dù sao, ta không thể trơ mắt nhìn đại tỷ tỷ và ngô chủ ở riêng hai nơi!”
Sau khi điều tra được tình huống bên chỗ Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Tiểu Đường cũng quyết định, sau đó biến mất khỏi trong thánh điện.
…
Tinh Hồn sơn ở thần giới!
“Lâm Nhạc kia đang một mình ở đó dang hai tay đập phành phạch, hắn đang coi mình là chim hả?”
“Tề Kiệt kia đang một mình ở đó điên cuồng đâm vào vách núi, đang coi mình là heo rừng?”
“Mã Văn Sơn kia đang một mình ở đó múa máy, thần bào đều con mẹ nó sắp múa máy không còn, như vậy là nóng, muốn mát mẻ?”
Diệp Phong ngồi ở trên xích đu nhìn xem ba người cách đó không xa đang làm ra đủ chuyện ly kỳ cổ quái cũng tỏ vẻ ngạc nhiên ăn một miếng xiên thịt rồng, sau đó tiếp tục mùi ngon nhìn xem.
“Sư tôn!”
“Diệp thiếu thật tốt!”
“Chuyện xem náo nhiệt hay như vậy, hắn còn có thể kêu hai sư đồ chúng ta lên, hơn nữa còn cung cấp ghế lẫn xiên thịt rồng!”
Lúc này, Tần Tử Hằng nhìn Chu Sơn ở bên cạnh nói ra cảm tưởng của mình.
“Nông cạn!”
“Tử Hằng, ngươi nông cạn!”
“Ngươi thật sự cho rằng Diệp thiếu gọi hai chúng ta đến để góp vui sao?”
Nhìn thấy Tần Tử Hằng ngẩn ra đó, Chu Sơn bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó giải thích: “Diệp thiếu đang giết gà dọa khỉ, nhắc nhở hai sư đồ chúng ta không được tùy tiện xông vào con đường núi này, bằng không, hậu quả sẽ giống như ba người bọn họ!”
“Hiện giờ xem ra, Diệp thiếu thật sự không hy vọng có người đi lên quấy rầy cuộc sống của hắn!”
“Vậy hai sư đồ chúng ta chỉ có thể ở dưới chân núi chậm rãi chờ đợi cơ hội!”
Nói xong, Chu Sơn đã mang theo Tần Tử Hằng bay thẳng xuống dưới chân núi, dù sao hắn đã đoán được ý tưởng chân chính của Diệp Phong, vậy tiếp tục lưu lại cũng không hề có ý nghĩa gì cả!
“Hả!”
“Sao hai người kia lại rời đi vậy?”
“Nhìn xem thật sự không có ý nghĩa gì sao?”