Chương 988 Ta chỉ là khách khí một chút, ngươi thật đúng là không để trong lòng a! (2)
Nghe Diệp Phong nói xong, Hoắc Sơn cũng nhanh chóng bày tỏ suy nghĩ của mình.
“Cái gì!”
“Không phá của?”
“Làm sao có thể làm được, nếu như không phá của, vậy đến lúc đó bảo bối chẳng phải sẽ tự tiêu tán toàn bộ sao?”
“Nếu để chúng nó tự tiêu tán, còn không bằng chúng ta bại chơi đâu!”
Nghe xong ý tưởng của Hoắc Sơn, Diệp Phong trực tiếp trở tay khuyên bảo.
Hả?
Nghe Diệp thiếu nói như vậy, tại sao hắn lại cảm thấy rất có đạo lý đâu?
Nghe Diệp Phong nói xong, Hoắc Sơn có chút bối rối!
“Cung chủ!”
“Ngươi vẫn chưa hiểu sao?”
“Vậy ta hỏi ngươi, nếu như ta cho ngươi 10 tỷ khối Cực phẩm Thần Linh Tinh, ngươi muốn để chúng nó tự tiêu tán, hay vẫn tranh thủ trước khi chúng nó còn chưa tiêu tán, hung hăng hưởng thụ một chút!”
Nhìn thấy Hoắc Sơn đần ra tại chỗ, Diệp Phong cũng lộ vẻ bất đắc dĩ lần nữa nói.
“Hưởng thụ!!!”
“Nhất định phải hưởng thụ a!”
“Dù sao đều phải tự tiêu tán, vậy thì tại sao lại không hưởng thụ!”
Nghe Diệp Phong nói xong, Hoắc Sơn lập tức hiểu ra, sau đó vội vàng trả lời.
“Cung chủ!”
“Ngươi cuối cùng cũng hiểu được!”
“Vậy thì trách nhiệm khai đạo cho những người khác, liền giao cho ngươi!”
Nói đến đây, Diệp Phong dừng một chút, sau đó đột nhiên hỏi: “Cung chủ, ngươi biết Quy Nguyên Thiên Tham không?”
Hả?
Quy Nguyên Thiên Tham?
Chẳng lẽ trong tay Diệp thiếu có Quy Nguyên Thiên Tham, sau đó hắn lại muốn phá của?
Nghe Diệp Phong hỏi, Hoắc Sơn cũng là lộ ra một tia cười khổ, hắn không hiểu tại sao trong tay Diệp Phong lại có nhiều đỉnh phẩm bảo vật như vậy!
“Diệp thiếu!”
“Quy Nguyên Thiên Tham là một trong số thiên tài địa bảo hiếm có ở Thiên Đạo chiến trường, sau khi dùng có thể gia tăng thọ mệnh của người thường hoặc người tu luyện, hơn nữa không có tác dụng phụ, tuy nhiên, nếu như muốn hoàn toàn phát huy công hiệu của Quy Nguyên Thiên Tham, tốt nhất là đem nó luyện chế thành đan dược!”
Lúc này, Hoắc Sơn cũng nhìn về phía Diệp Phong giải thích.
“Thì ra là vậy!”
“Vậy thì phải bại như thế nào mới thú vị đây?”
“Cung chủ, ngươi có ý kiến gì hay không?”
Sau khi nghe Hoắc Sơn nói xong, Diệp Phong lại hỏi.
“Luyện chế thành đan dược!”
“Sau đó đi đến đấu thú trường, đem loại đan dược gia tăng thọ mệnh mà mọi người đều muốn cướp lấy này đút cho Thần thú sắp chết!”
“Ta cảm thấy như vậy sẽ tương đối có ý tứ!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Hoắc Sơn im lặng một lúc, sau đó liền nói ra ý tưởng của mình.
“Cung chủ!”
“Người đúng thật là Cung chủ, ngươi rất giỏi trong phương diện phá của!”
Diệp Phong nghe xong cũng sáng mắt, sau đó nhìn về phía Hoắc Sơn lên tiếng khen ngợi.
“Ai!”
“Ở bên cạnh ngươi lâu rồi, đừng nói người, cho dù là cẩu cũng có thể học được phá của a!”
“Cho nên, không phải ta giỏi, mà là sức ảnh hưởng của ngươi quá khủng bố!”
Nghe Diệp Phong khen mình, Hoắc Sơn cũng tự giễu cười khổ.
“Cung chủ!”
“Nếu không còn việc gì, ta đi trước!”
“Dù sao thời gian gấp gáp, nhiệm vụ nặng nề, ta phải nhanh đi tìm một vị Luyện Đan Sư cường đại mới được!”
Nói xong, Diệp Phong liền rời đi cung môn đại điện, sau đó liền đi đến mộng ảo nhà tranh.
“Hệ thống!”
“Tiêu hao công năng cơ hội nhìn trộm thiên cơ một lần!”
“Giúp ta tìm được một vị Luyện Đan Sư cường đại phù hợp điều kiện!”
Trên đường đi đến mộng ảo nhà tranh, Diệp Phong cũng lập tức ra lệnh với hệ thống.
“Đinh! Tiêu hao công năng cơ hội nhìn trộm thiên cơ một lần, ở Thiên Quỷ Thành có một vị Luyện Đan Sư phù hợp điều kiện!”
Khi Diệp Phong vừa dứt lời, âm thanh từ hệ thống liền vang lên trong đầu hắn.
Trước mộng ảo nhà tranh!
“Tiểu Cước!”
“Đừng phơi nắng nữa, chạy nhanh lên, ngô chủ tới!”
Thấy Diệp Phong đang nhanh chóng đi đến chỗ bọn họ, Diệp Tiểu Chuỳ cũng vội vàng nhắc nhở.
“Nếu không có chuyện gì xảy ra, ngô chủ lại muốn đi ra ngoài chơi!”
“Lát nữa ngươi ra tay hay vẫn là ta ra tay?”
Diệp Tiểu Cước vội vàng từ trên ghế bập bênh đứng lên, nhìn về phía Diệp Tiểu Chuỳ hỏi.
“Trong khoảng thời gian này, ta đã bắt nạt ngươi rất nhiều lần!”
“Vậy nhường cho ngươi cơ hội biểu hiện này đi!”
Nghe Diệp Tiểu Cước hỏi, Diệp Tiểu Chuỳ không hề nghĩ ngợi trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình.
“Chùy ca!”
“Ngươi vẫn còn có chút lương tâm!”
Diệp Tiểu Cước nghe xong cũng vừa lòng gật đầu.
Nhưng mà, đúng lúc này, Diệp Tiểu Chuỳ đột nhiên bộc phát ra toàn bộ lực lượng, trực tiếp dùng một cái chưởng đao đánh Diệp Tiểu Cước không hề phòng bị hôn mê bất tỉnh.
“Mẹ kiếp!”
“Diệp Tiểu Chuỳ, ngươi mẹ nó thế nhưng đánh lén sau lưng ta!”
“Ngươi quá cẩu!”
“Còn có, ngô chủ sắp tới đây rồi, nếu như để hắn nghĩ lầm ta đang ngủ, ta đã có thể bị phế đi a, sao ngươi lại hố người khác như vậy a!”
Trong giây phút Diệp Tiểu Cước sắp hôn mê, trong lòng hắn cũng mắng thầm một tiêng!
“Tiểu Cước!”
“Thật xin lỗi!”
“Ta cảm thấy kẻ yếu không có cơ hội thể hiện, nếu muốn có cơ hội thể hiện thì phải nỗ lực trở nên mạnh hơn. Đây có thể coi là một một loại thúc giục cho ngươi!”
Nhìn Diệp Tiểu Cước té xỉu trên mặt đất, Diệp Tiểu Chuỳ nghiêm túc nói.
“Thuộc hạ!”
“Bái kiến ngô chủ!”
Sau khi Diệp Phong đi tới, Diệp Tiểu Chuỳ cung kính kêu một tiếng.
n!
Sau khi Diệp Phong nghe được lời nói của Diệp Tiểu Chuỳ, đầu tiên là gật đầu, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Diệp Tiểu Cước đang nằm ngủ say ở trên ghế bập bênh.
“Ngô chủ!”
“Muốn đánh thức Tiểu Cước không?”
Phát hiện ánh mắt của Diệp Phong rơi lên người Diệp Tiểu Cước, Diệp Tiểu Chuỳ cũng vội vàng hỏi.
“Không cần!”
“Để cho hắn ngủ tiếp đi!”
“Đúng rồi, gọi Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, Tiểu Đường, Tiểu Kiếm lát nữa lại đây một chuyến, sau đó các ngươi cùng nhau chơi với Tiểu Cước một lúc, để hắn một mình ở đây không thú vị, sau đó luôn muốn ngủ!”
Sau khi nghe Diệp Tiểu Chuỳ nói xong, Diệp Phong lắc đầu, sau đó liền nói ra suy nghĩ của mình.
“Được rồi!”
“Ta muốn đi đến Thiên Quỷ Thành một chuyến!”
“Ngươi mau đưa ta tới đó đi!”
Sau đó, Diệp Phong liền nhìn về phía Diệp Tiểu Chuỳ nói ra mục đích đến đây của mình!
“Ngô chủ!”
“Thuộc hạ lập tức mở ra thông đạo không gian cho ngài!”