← Quay lại trang sách

Chương 989 Huynh đệ, tới đây, chúng ta cùng nhau quỳ!

Nói xong, Diệp Tiểu Chùy tùy ý đưa tay cắt ra một cái khe vở không gian, sau đó cung kính nhìn Diệp Phong đi vào khe hở không gian.

“Xong rồi xong rồi xong rồi!”

“Lần này chơi quá rồi!”

“Nếu làm Hắc ca, Đường tỷ, Bạch ca, Kiếm ca bọn họ lại đây, tuy rằng Diệp Tiểu Cước sẽ bị đánh một trận, nhưng ta nhất định sẽ là nạn nhân thứ hai!”

Sau khi Diệp Phong rời đi, Diệp Tiểu Chuỳ lập tức hoảng sợ, hắn không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này, nếu biết trước sẽ thành ra như vậy thì hắn đã không đánh Diệp Tiểu Cước ngất đi!

……

Thiên Quỷ Thành!

“Có bản đồ nhỏ trong tay, ta có thiên hạ!”

“Thứ này thực sự rất tiện a!”

Sau khi đi vào Thiên Quỷ Thành, Diệp Phong nhìn vào chấm nhỏ màu đỏ trên bản đồ nhỏ trước mặt, trên mặt cũng hiện lên ý cười lẩm bẩm một mình.

Một lát sau!

“Hả?”

“Người thanh niên đó làm sao vậy?”

“Tại sao lại quỳ ở sân của người khác?”

Khi Diệp Phong dựa theo bản đồ nhỏ đi đến một sân nhỏ ở rìa Đông Thành, nhìn thấy một nam tử trẻ tuổi đang quỳ ở trong sân, cũng là vẻ mặt khó hiểu lẩm bẩm một mình.

Bên kia!

“Di!”

“Lại có người tới?”

“Chẳng lẽ hắn cũng tới đây xin đan dược?”

“Vậy chẳng phải sẽ có người có thể quỳ cùng với ta sao?”

Lúc này, Hạ Vũ cũng thấy Diệp Phong, sau đó liền vẫy tay hô lớn với Diệp Phong: “Huynh đệ, tới đây, chúng ta cùng nhau quỳ!”

???

Mẹ nó cùng nhau quỳ?

Ai muốn quỳ cùng ngươi?

Nghe đối phương nói những lời này, Diệp Phong lập tức sửng sốt, mặc dù hắn không hiểu tại sao đối phương lại muốn hắn quỳ xuống, nhưng hắn biết một chuyện, chính đầu óc của thanh niên trong viện này không được tốt.

“Lão huynh!”

“Tại sao ngươi lại quỳ ở đây?”

“Còn có, vì sao vừa rồi lại kêu ta quỳ cùng ngươi?”

Sau khi Diệp Phong đi vào sân, liền lộ vẻ tò mò nhìn về phía Hạ Vũ hỏi.

“Huynh đệ!”

“Muốn cầu Quan tiền bối luyện chế đan dược, vậy thì phải quỳ xuốbg cầu xin!”

“Dù sao, Quan tiền bối cũng là Luyện Đại Sư nổi danh ở Thần giới, muốn cầu hắn ra tay cũng không phải là một việc dễ dàng!”

Nghe Diệp Phong hỏi, Hạ Vũ cũng lên tiếng giải thích.

“Hạ Vũ!”

“Ta đã nói với ngươi, trong vòng một tháng, ta sẽ không luyện đan!”

“Cho nên, ngươi vẫn nên trở về đi!”

Đúng lúc này, một giọng nói già nua từ trong phòng truyền đến.

“Quan tiền bối!”

“Ta sẽ không đi!”

“Ngươi một tháng không luyện đan, ta liền quỳ một tháng, ngươi một năm không luyện đan, ta liền quỳ một năm, ta tin tưởng, một ngày nào đó ngươi sẽ bị chân thành của ta đả động!”

Sau khi nghe lão giả nói xong, Hạ Vũ nghiêm túc bày tỏ thái độ của mình.

“Hừ!”

“Vậy ngươi tiếp tục quỳ ở bên ngoài đi!”

Hạ Vũ vừa nói xong, giọng nói già nua lại lần nữa vang lên.

“Lão huynh!”

“Chân thành tính cái rắm a!”

“Nghe ta khuyên một câu, nếu muốn đả động đối phương, vẫn phải dựa vào tiền!”

Lúc này, Diệp Phong cũng ngồi xuống bên cạnh Hạ Vũ, sau đó nhìn đối phương lên tiếng khuyên bảo.

“Huynh đệ!”

“Quan tiền bối luyện đan đều là xem tâm tình!”

“Tuy rằng hắn nói một tháng sẽ không luyện đan, nhưng nếu như ngày nào đó tâm tình tốt, hắn cũng có khả năng ra tay!”

“Hơn nữa, hắn ghét nhất chính là người khác dùng tiền tài vũ nhục hắn, cho nên, nếu như ngươi thật sự muốn cầu xin Quan tiền bối luyện chế đan dược, vậy thì ngươi không thể nói đến chuyện tiền trà nước, nếu không, ngươi sẽ không có cơ hội nào!”

Nghe Diệp Phong nói xong, Hạ Vũ có hơi giật mình, sau đó vội vàng nhắc nhở.

“Hả?”

“Ghét nhất người khác dùng tiền tài vũ nhục hắn sao?”

Nghe Hạ Vũ nói những lời này, Diệp Phong sửng sốt một chút, sau đó khóe miệng nhếch lên một nụ cười, sau đó nhìn về phía Hạ Vũ nói thẳng: “Lão huynh, hôm nay ta khiến cho ngươi kiến thức một chút cái gì gọi là sức mạnh của tiền tài!”

“Ai!”

“Không nghe lời của soái ca, có hại ở trước mắt!”

“Chờ lát nữa khi ngươi bị Quan tiền bối đuổi ra sân, ngươi sẽ hiểu một chuyện, đó chính là tôn nghiêm của cường giả không thể giẫm đạp!”

Thấy Diệp Phong đi thẳng về phía cửa, Hạ Vũ bất đắc dĩ lắc đầu!

“Quan tiền bối!”

“Ta muốn mời ngươi giúp ta luyện chế một ít đan dược!”

“Chỉ cần ngươi giúp ta luyện chế, vậy thù một trăm triệu tiền trà nước này đều là của ngươi!”

Đi đến trước cửa phòng, Diệp Phong bắt đầu hô to.

“Lăn!”

“Kẻ hèn một trăm triệu khối Thấp phẩm Thần Linh Thạch liền muốn thu mua ta?”

“Ngươi xem ta là cái gì!”

Khi Diệp Phong vừa dứt lời, một giọng nói tức giận từ trong phòng vang lên.

“Một trăm triệu khối Cực phẩm Thần Linh Tinh!”

Nghe được Quan Sơn Hải rống to, Diệp Phong lại bình tĩnh nói ra một câu như vậy.

Bùm!

Khi Diệp Phong vừa dứt lời, cánh cửa phòng đang đóng chặt đột nhiên bị người từ bên trong mở ra, sau đó, một lão giả lăn từ trong phòng ra ngoài.

Một màn này trực tiếp làm cho Diệp Phong cùng Hạ Vũ ở bên ngoài choáng váng!

“Tiểu hữu!”

“Đừng hiểu lầm, vừa rồi ta không phải bảo ngươi cút, mà là ta đang tự nói với ta!”

Lúc này, Quan Sơn Hải vừa lăn ra ngoài đứng dậy nhìn về phía Diệp Phong nhanh chóng giải thích.

???

Như vậy cũng được sao?

Vì một trăm triệu khối Cực phẩm Thần Linh Tinh tiền trà nước, Quan Sơn Hải ngay cả mặt mũi cũng không muốn?

Nghe Quan Sơn Hải nói xong, Diệp Phong nhất thời không thể tin vào tai mình, hắn thật sự không ngờ đối phương sở dĩ muốn lăn ra ngoài, chính là bởi vì muốn làm tròn chữ ‘lăn’ mà mình đã hét lên trước đó!

“Tiểu hữu!”

“Trời nắng gay gắt, không bằng chúng ta vào nhà nói chuyện cụ thể đi?”

Sau đó, Quan Sơn Hải dùng vẻ mặt lấy lòng nói với Diệp Phong.

“Được!”

“Vậy chúng ta vào trong phòng nói chuyện đi!”

Nghe xong lời này, Diệp Phong gật đầu, sau đó đi vào trong phòng.

Bên kia!

“Mẹ kiếp!!!”

“Chỉ cần có tiền, người khác sẽ xông tới van xin sỉ nhục sao?”

“Đây là sức mạnh của tiền tài sao?”

Nhìn thấy cảnh này, Hạ Vũ đang quỳ cách đó không xa cảm thấy tam quan của mình đã hoàn toàn bị đổi mới!

Bên trong phòng!

Bang!

Sau khi Diệp Phong ngồi xuống, hắn trực tiếp đập một quả thần giới có chứa một trăm triệu khối Cực phẩm Thần Linh Tinh lên bàn, sau đó nói: “Quan tiền bối, vẫn là câu nói kia, người giúp ta luyện chế một ít đan dược, một trăm triệu khối Cực phẩm Thần Linh Tinh là của ngươi.”

Tê!