← Quay lại trang sách

Chương 996 Cái thứ quỷ này ngươi nghĩ là chỉ có một mình ngươi có hay sao?

Chủ yếu là ta rất muốn nhìn thấy cảnh tượng hai người các ngươi trực tiếp đối oanh!"

"Nếu như bỏ qua lần này thì chỉ sợ là đời này ta không có cơ hội nhìn thấy được nữa!"

Nghe được Quan Sơn Hải mắng to, Hạ Vũ lại nói ra ý nghĩ của mình, mà Diệp Phong tuyệt đối không ngờ được là sở dĩ Hạ Vũ đưa ra ý tưởng như vậy chính là vì hắn cũng muốn nhìn thấy cảnh tượng hai người đối oanh!

"Mẹ nó!"

"Cái tên tiểu khốn kiếp này chỉ vì muốn coi náo nhiệt mà gài bẫy ta như vậy?"

"Hắn có còn là người nữa hay không!"

Nghe được Hạ Vũ nói như vậy, Quan Sơn Hải tức giận đến toàn thân đều run rẩy!

"Chờ một chút!"

"Nếu như hắn muốn coi náo nhiệt như vậy thì đến lúc đó ta tùy tiện ném trật mấy trăm cái cũng có thể nói là tình huống bình thường đúng không!"

Đúng lúc này, Quan Sơn Hải bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó khóe miệng nở một nụ cười xấu xa, dù sao nếu như có người có thể chịu tra tấn chung với hắn cũng coi như là được an ủi một chút!

Mà Diệp Phong đang đứng bên cạnh tuyệt đối không ngờ được là chỉ có một hồi như vậy mà hai người Quan Sơn Hải và Hạ Vũ đã bắt đầu hố lẫn nhau, về phần Hàn Quảng hành toàn không biết gì cả chị có thể coi như hắn xui xẻo, ai kêu hắn đã từng khi dễ Quan Sơn Hải chứ!

"Diệp thiếu!"

"Ta suy nghĩ cẩn thận lại rồi thù này nhất định phải báo!"

"Không phải là hắn thích dùng Thiên Viêm Trấn Ma Tháp khi dễ người khác hay sao, vậy thì ta sẽ dùng đạo của người trả lại cho người, để bản thân hắn cũng cảm nhận thứ này một phen!"

Lúc này, Quan Sơn Hải cũng quay qua nhìn Diệp Phong nói ra quyết định của mình!

Hả?

Ta đang phát sầu vì không biết phải làm sao để ngươi và Hàn Quảng đối oanh với nhau đây!

Kết quả lại bị một câu nói của Hạ Vũ giải quyết?

Nghe được Quan Sơn Hải quyết định như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng lên vẻ vui mừng sau đó trực tiếp nói ra: "Vậy chúng bây giờ chúng ta lập tức đi tìm Hàn Quảng đó báo thù?"

"A!"

"Diệp thiếu, không cần phải gấp gáp như vậy chứ!"

"Dù sao bây giờ đã sắp tối rồi, không bằng chúng ta nghỉ ngơi cho tốt trước, chờ sáng sớm ngày mai lại đi qua tìm hắn tính sổ sách?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Quan Sơn Hải trực tiếp bối rối, hắn không ngờ được là bản thân mình không có gấp mà Diệp Phong lại gấp!

"Cũng tốt!"

"Vậy sáng sớm ngày mai chúng ta lại đi tìm Hàn Quảng đó báo thù!"

Nói xong, Diệp Phong lập tức đi thẳng tới căn phòng ở trong viện lạc.

"Quan tiền bối!"

"Đó là chỗ ở của người đúng không!"

Nhìn thấy Diệp Phong đi vào phòng ốc, trực tiếp đóng cửa phòng lại, Hạ Vũ trên mặt tràn đầy bối rối quay qua nhìn Quan Sơn Hải hỏi một câu như vậy.

"Hạ Vũ!"

"Ngươi nói gì vậy!"

"Ta không phải là Diệp thiếu, Diệp thiếu không phải là Diệp thiếu!"

"Mà Diệp thiếu có thể coi trọng chỗ ở của ta đó chính là vinh hạnh của ta, ngươi biết cái gì!"

Nghe được Hạ Vũ nói như vậy, Quan Sơn Hải cũng mặt lộ vẻ khinh thường chửi mấy câu, sau đó đào một cái hố trực tiếp nằm vào trong đó!

………………………………………………………………………………...

???

Diệp thiếu đoạt chỗ ở của ngươi, ngươi không có phản ứng gì, ta cũng hiểu chuyện đó!

Nhưng ngươi đào hố nằm đi vào, đây là thao tác gì, không sợ người khác nhìn thấy cái hố này sau đó lấp lại cho ngươi hay sao?

Nhìn thấy Quan Sơn Hải nằm vào trong hố đất ngủ ngáy o o, Hạ Vũ cũng bối rối không biết làm sao!

"Mặc kệ!"

"Ngươi ngủ hố, vậy ta cũng ngủ hố!"

"Ta cũng muốn xem xem, ngủ hố thoải mái như thế nào!"

Rất nhanh, Hạ Vũ cũng đưa ra quyết định, sau đó rón rén mở rộng cái hố mà Quan Sơn Hải đang nằm ra gấp đôi, sau đó bản thân hắn cũng nằm vào trong đó, còn phóng ra thần lực của bản thân điều khiển đất cát xung quanh trực tiếp vùi lấp thân thể của hai người chỉ để lại hai cái đầu ở bên ngoài!

Sáng sớm ngày thứ hai!

"Ai!"

"Trong lòng có chuyện, dậy sớm!"

"Dù sao cũng tỉnh, kiểm tra sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay đi, sau đó gọi Quan Sơn Hải đi tìm Hàn Quảng đó báo thù!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong lập tức kiểm tra sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay!

Sản phẩm bại gia hôm nay: Vô Định Lôi Thạch *1000000

Vô Định Lôi Thạch: Một loại Lôi Thạch đặc thù ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, bên trong ẩn chứa Lôi Điện chi lực mạnh mẽ!

"Ngọa tào!"

"Không phải đâu!"

"Chỉ cho một chút tin tức như thế?"

"Cho thêm chút tin tức nữa thì chết hay sao!"

Nhìn thấy hệ thống cho ra chút tin tức như vậy, Diệp Phong cảm thấy cả người đều muốn điên rồi, bởi vì như vậy thì hắn phải đi ra ngoài tìm người hỏi mới được!

Một lát sau!

"Ngọa tào!"

"Mẹ nó, đây là tình huống như thế nào!"

"Tại sao hai người bọn họ còn có sở thích như thế này?"

Sau khi Diệp Phong đi từ trong phòng ốc ra ngoài và nhìn thấy hai người Quan Sơn Hải và Hạ Vũ đang nằm ở bên trong một cái hố đất, hơn nữa toàn thân cao thấp ngoại trừ đầu thì đều bị cát đất vùi lấp, cảnh tượng quỷ dị này khiến cho Diệp Phong nhìn đến bối rối không biết làm sao!

"Ừm?"

"Diệp thiếu, ngài thức dậy rồi à!"

Đúng lúc này, hình như đã nhận ra cái gì, Quan Sơn Hải cũng mơ mơ màng màng tỉnh lại, khi hắn nhìn thấy Diệp Phong đang đứng bên cạnh thì thuận miệng hỏi một câu.

Nhưng mà khi hắn phát hiện Hạ Vũ vậy lại nằm trong cùng một cái hố đất với hắn, hơn nữa ngoại trừ đầu, thân thể hai người đều bị cát đất vùi lấp, trong nháy mắt trên mặt của hắn cũng tràn đầy vô số dấu chấm hỏi!

"Quan tiền bối!"

"Vẫn là các ngươi biết chơi a!"

"Lấy đại địa làm giường, lấy cát đất làm chăn, cho dù có làm cái gì cũng sẽ không kinh động bất kỳ ai hơn nữa còn rất có tính bí ẩn, không thể không nói, các ngươi rất mạnh!"

Lúc này, Diệp Phong tỉnh táo lại, cũng giơ một ngón tay cái lên với Quan Sơn Hải!

"Diệp thiếu!!!"

"Đây tuyệt đối là một cái hiểu lầm!"

"Ta thật sự không biết tên tiểu khốn kiếp này tại sao lại nằm chung một chỗ với ta!"