← Quay lại trang sách

Chương 999 Các ngươi đều thoát khốn, để lại một mình ta ở trong tháp?

Nghĩ đến đối phương bị nhốt gần một ngàn canh giờ là có thể phá tháp mà ra, mà mình lại phải bị khốn một vạn canh giờ, đồng thời còn rất có thể sẽ phải gánh chịu nỗi khổ Thiên Viêm đốt người, chuyện này khiến cho hắn đột nhiên run rẩy!

"Không được!"

"Tuyệt đối không thể đối oanh!"

"Thiên Viêm đốt người, nỗi đau đớn này ta biết rõ hơn bất kỳ ai, nếu như ta bị tra tấn một vạn canh giờ, như vậy thì sẽ khiến cho ta sống không bằng chết!"

Nghĩ đến đây, Hàn Quảng nhanh chóng đưa ra một quyết định, sau đó trực tiếp quỳ xuống trước mặt Quan Sơn Hải!

???

Quỳ rồi?

Chúng ta vẫn chờ nhìn các ngươi đối oanh, kết quả, mẹ nó ngươi quỳ rồi?

Mẹ nó đây là thao tác như thế nào!

Thấy cảnh này, trên mặt Diệp Phong cũng lộ vẻ giật mình, hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương lại trực tiếp quỳ xuống như vậy!

"Quan ca!"

"Ta sai rồi!"

"Sau này ngươi chính là anh ruột ta, ngươi kêu ta đi hướng đông thì ta tuyệt đối sẽ không đi hướng tây, ngươi kêu ta rầm rầm thì ta tuyệt đối sẽ không phốc phốc phốc!"

"Chỉ cần ngươi có thể bỏ qua cho ta lần này thì ngươi muốn ta làm cái gì cũng được!"

Sau khi quỳ xuống, Hàn Quảng quay qua nhìn Quan Sơn Hải lên tiếng cầu khẩn, hắn thà rằng mất mặt cũng không muốn phải chịu nỗi khổ Thiên Viêm đốt người một vạn canh giờ!

………………………………………………………………………………...

Hả?

Quỳ rồi?

Đã nói là đối oanh mà?

Nhìn thấy Hàn Quảng trực tiếp quỳ xuống trước mặt mình, đồng thời còn lên tiếng cầu khẩn, chuyện này khiến cho Quan Sơn Hải mộng bức, hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương lại nhát gan như vậy!

"Quan tiền bối!"

"Ngươi còn ở đó giày vò hắn làm cái gì!"

"Trực tiếp chơi hắn nha!"

"Ngươi tuyệt đối không thể phụ sự kỳ vọng mà Diệp thiếu dành cho ngươi!"

Nhìn thấy Quan Sơn Hải trực tiếp ngẩn ra tại chỗ, Hạ Vũ đang đứng bên cạnh coi náo nhiệt cũng lên tiếng hô to.

"Ồ!"

"Hạ Vũ này đúng là xem náo nhiệt không chê chuyện lớn a!"

"Luôn chăm dầu vào lửa ở thời khắc mấu chốt!"

"Hắn không sợ Quan Sơn Hải hoặc Hàn Quảng một hồi đối oanh sẽ cố ý ném trật mấy cái hay sao?"

Nghe nói như thế, Diệp Phong cũng thần sắc ngoạn vị nhìn Hạ Vũ tự lẩm bẩm.

"Mẹ nó!"

"Mẹ nó ngươi đứng nói chuyện không đau thắt lưng đúng không!"

"Nếu không đổi ngươi đến đối oanh, ta xem ngươi còn có thể nói ra những lời như vậy được nữa hay không!"

Mà Quan Sơn Hải và Hàn Quảng nghe nói như thế, trong lòng điên cuồng chửi rủa sau đó dùng ánh mắt như muốn giết người nhìn về phía Hạ Vũ!

"Hàn Quảng!"

"Một vạn cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp này là Diệp thiếu đưa cho ta, để cho ta dùng để báo thù!"

"Cho nên, ta không thể nào bởi vì một câu cầu xin tha thứ của ngươi mà trực tiếp buông tha cho ngươi được!"

Lúc này, Quan Sơn Hải ổn định cảm xúc lại sau đó trực tiếp dùng thần thức truyền âm cho Hàn Quảng nói ra quyết định của mình!

"Hóa ra là như vậy!"

"Vậy ta có thể cầu xin ngươi một chuyện cuối cùng được hay không, chính là một hồi khi chúng ta đối oanh ngươi có thể gài bẫy cái tên khốn kiếp châm ngòi thổi gió đó vào hay không, ta nhìn thấy hắn là cảm thấy khó chịu!"

Nghe được Quan Sơn Hải nói như vậy, Hàn Quảng lại thỉnh cầu lần nữa, lúc này hắn đã không muốn biết Diệp Phong là ai nữa, bây giờ hắn chỉ muốn gài bẫy cái tên châm ngòi thổi gió Hạ Vũ đó thôi!

Ừm!

Nghe nói như thế Quan Sơn Hải cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó vội vàng nói: "Được, vậy một hồi ta cố ý ném trật một ngàn cái, ngươi ném trật một trăm cái!"

"Quan ca!"

"Ném trật nhiều một chút thì chúng ta cũng chịu khổ ít hơn một chút không phải sao!"

"Nếu không ngươi ném trật hai ngàn cái, sau đó ta ném trật hai trăm cái!"

Nhìn thấy Quan Sơn Hải trực tiếp đồng ý, Hàn Quảng cũng thăm dò hỏi thăm một câu.

"Được!"

"Vậy ta ném trật hai ngàn cái, ngươi ném trật hai trăm cái!"

Quan Sơn Hải nghe xong cũng không chút do dự trực tiếp đồng ý!

Oanh! Oanh! Oanh!

Sau khi hai người thương lượng xong, bắt đầu điều khiển Thiên Viêm Trấn Ma Tháp mà mình nắm trong tay ném về phía đối phương.

"Tràng diện này có chút thú vị!"

"Ngươi nện ta một cái, ta nện ngươi một cái!"

Nhìn thấy hai người đều thao túng Thiên Viêm Trấn Ma Tháp đập tới chỗ của đối phương, trên mặt Diệp Phong cũng lộ vẻ ngạc nhiên lên tiếng nói.

"Diệp thiếu!"

"Chúng ta có thể đi!"

"Tiếp theo cũng không có gì để nhìn, không lâu sau thì tất cả Thiên Viêm Trấn Ma Tháp đều xếp chồng trên lên nhau tạo thành một cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp cực lớn!"

"Mà mỗi qua một canh giờ thì sẽ có một cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp mất đi lực lượng!"

Lúc này, Hạ Vũ cũng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói.

"Được!"

"Vậy chúng ta đi thôi, vừa khéo ta có chuyện còn muốn hỏi ngươi!"

Nghe được Hạ Vũ nói như vậy, Diệp Phong cũng khẽ gật đầu.

Nhưng mà ngay khi Diệp Phong chuẩn bị hỏi về tình huống của Vô Định Lôi Thạch một chút thì chuyện bất ngờ xảy ra!

"Ngọa tào!"

"Mẹ nó đây là tình huống như thế nào!"

"Tại sao lại có nhiều Thiên Viêm Trấn Ma Tháp như vậy bay tới chỗ của chúng ta!"

Sau khi Hạ Vũ chú ý tới hai người Quan Sơn Hải và Hàn Quảng nắm Thiên Viêm Trấn Ma Tháp trong tay đều có một bộ phận bay tới chỗ của hắn và Diệp Phong thì sắc mặt đại biến kinh hô lên.

Hả?

Sẽ không phải là Quan Sơn Hải và Hàn Quảng hai người cố ý ném lệch ra đó chứ!

Thấy cảnh này, Diệp Phong cũng sững sờ, sau đó lập tức nhớ lại phỏng đoán của mình trước đó!

"Ngọa tào!"

"Diệp thiếu, mẹ nó ta xong đời rồi!"

"Mục tiêu của những Thiên Viêm Trấn Ma Tháp này là ta!"

Lúc này, sau khi Hạ Vũ chạy qua bên cạnh mấy bước, phát hiện hơn ngàn cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp trên không trung cũng đều thay đổi phương hướng tiếp tục đập tới chỗ mình thì lập tức nhận ra được cái gì sau đó thần sắc sụp đổ quay qua nhìn Diệp Phong hô to lên!

Hắn hoàn toàn không ngờ được là mình chỉ đi qua đây để coi náo nhiệt nhưng lại gặp phải kiếp nạn như thế này!

Một lát sau!

"Ngọa tào!"

"Chuyện này là sao!"

"Ta còn chưa có hỏi thăm được tình huống liên quan tới Vô Định Lôi Thạch!"