Chương 1000 Các ngươi đều thoát khốn, để lại một mình ta ở trong tháp? (2)
Nhìn thấy ba cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp xếp chồng lại phân biệt trấn áp ba người vào trong đó thì Diệp Phong cũng bối rối không biết làm sao.
"Hệ thống!"
"Một vạn cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp đều đã được sử dụng hết rồi!"
"Tại sao còn chưa có phát động hành vi phá của?"
Sau đó, Diệp Phong nghĩ tới điều gì, trực tiếp hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Túc chủ, mặc dù Quan Sơn Hải dùng một vạn cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp tiến hành đối oanh với Hàn Quảng, nhưng mà hành vi này cũng không hề thuộc về hành vi phá của, bởi vì mỗi một cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp đều được sử dụng theo cách bình thường!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, giọng nói của hệ thống cũng lập tức vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
"Ừm?"
"Làm như vậy không được tính là hành vi phá của hay sao?"
Nghe được hệ thống trả lời mình như vậy, Diệp Phong cũng hơi hơi nhíu mày, sau đó tiếp tục hỏi: "Vậy số Thiên Viêm Trấn Ma Tháp đã được sử dụng toàn bộ, nếu như ta hủy hết bọn chúng đi thì có được tính là phá của hay không?"
"Đinh! Túc chủ, Thiên Viêm Trấn Ma Tháp có hiệu quả chính là khốn người và tra tấn người, nếu như trong lúc khốn người và tra tấn người, trực tiếp hủy bỏ nó thì có thể xem như là đang phá của, bởi vì làm như vậy tương đương với khiến cho lực lượng của Thiên Viêm Trấn Ma Tháp không thể phát huy ra được!"
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, một vạn cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp, nếu số lượng bị hủy đạt tới tám ngàn thì hệ thống sẽ chấp nhận đó là hành vi phá của!"
Rất nhanh, giọng nói của hệ thống lại vang lên một lần nữa.
"Như vậy cũng tốt!"
"Miễn cho Quan Sơn Hải và Hạ Vũ bị tội!"
"Hơn nữa để lại hai ngàn cái cũng coi là giúp Quan Sơn Hải báo thù!"
Nghe được hệ thống trả lời mình như vậy, Diệp Phong trực tiếp gọi Diệp Tiểu Bạch đi qua.
"Tiểu Bạch!"
"Phá hủy toàn bộ hơn bảy trăm cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp chồng lại đó!"
"Hủy hơn hai ngàn hai trăm cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp chồng lại đó đi!"
"Hủy bỏ sáu ngàn cái trong số tám ngàn cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp chồng lại đó!"
Sau khi Diệp Tiểu Bạch đi từ trong vết nứt không gian ra thì Diệp Phong trực tiếp ra lệnh.
Một lát sau!
"Ừm?"
"Tình huống như thế nào?"
"Ta sao lại ra làm gì?"
Sau khi hai người Quan Sơn Hải và Hạ Vũ từ trong tháp thoát khốn mà ra, hai người đều cảm thấy khó hiểu.
"Quan tiền bối!"
"Hạ Vũ huynh!"
"Thiên Viêm Trấn Ma Tháp trên người các ngươi đã bị ta hủy bỏ hết, về phần Hàn Quảng, mặc dù cũng hủy sáu ngàn cái nhưng vẫn để lại cho hắn hai ngàn cái Thiên Viêm Trấn Ma Tháp, cũng coi như là giúp ngươi báo thù!"
"Mà ta cũng muốn đi, sau này nếu như có duyên thì chúng ta sẽ gặp lại!"
Ngay lúc hai người còn đang bối rối thì giọng nói của Diệp Phong vlbc, chờ khi hai người quay đầu nhìn lại thì Diệp Phong đã đi vào trong Không Gian Truyền Tống Môn ngẫu nhiên.
Diệp Phong đã không định hỏi thăm hai người tình huống của Vô Định Lôi Thạch, hắn chuẩn bị tùy tiện chuyển sang nơi khác, sau đó lại tìm người hỏi thăm, dù sao trước đó hắn lãng phí Quy Nguyên Thiên Tham thì đã tạo thành đả kích rất lớn cho hai người, hắn cũng không thể tiếp tục tổn thương tâm linh yếu ớt của hai người nữa!
Một bên khác!
"Ngọa tào!"
"Các ngươi làm cái gì đó!"
"Đã nói là đối oanh, đã nói là cùng nhau bị nhốt, đã nói là cùng nhau gánh chịu nỗi khổ Thiên Viêm đốt người!"
"Kết quả chính các ngươi thoát khốn, mẹ nó để lại một mình ta ở trong tháp?"
"Các ngươi có cần phải chó như vậy hay không!"
Lúc này, Hàn Quảng bị nhốt trong Thiên Viêm Trấn Ma Tháp phát hiện tình huống này thì cũng thần sắc sụp đổ hô to lên!
………………………………………………………………………………...
Thiên Ma Cốc!
"Đinh! Hệ thống kiểm tra được ở đây có đại ma đầu giết người không chớp mắt, vậy để cho túc chủ có thể chơi đùa vui sướng cho nên đã cái chỗ toàn bộ khí tức của túc chủ, túc chủ có thể giải bỏ bất cứ lúc nào!"
Sau khi Diệp Phong thông qua Không Gian Truyền Tống Môn ngẫu nhiên đi vào một chỗ sơn cốc, giọng nói của hệ thống bỗng nhiên vang lên ở trong đầu của hắn.
Hả?
Bên trong sơn cốc này có ba đại ma đầu giết người không chớp mắt?
Nghe được hệ thống nhắc nhở, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, nhưng mà khi hắn nhìn thấy trên mặt đất xung quanh có rất nhiều cái hố thì vẻ giật mình ở trên mặt lập tức biến thành vẻ tò mò.
"Tiểu huynh đệ!"
"Nhanh, mau chui vào trong này!"
Đúng lúc này, một giọng nói tràn đầy lo lắng vang lên bên trái Diệp Phong, sau khi Diệp Phong quay đầu nhìn lại thì mới phát hiện ở bên trong một cái hố nằm ở bên trái có một nam tử trung niên trên người tràn đầy bụi đất trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng đưa tay ngoắc hắn!
"Ngọa tào!"
"Mẹ nó, đây không phải là một cái hố bình thường mà là một cái hố sâu không thấy đáy thì đúng hơn!"
Sau khi Diệp Phong mang theo vẻ tò mò nhảy vào trong cái hố, thân thể dọc theo vách động gập ghềnh nhanh chóng trượt xuống phía dưới, giờ khắc này, hắn mới biết được cái hố này không phải sâu hơn hai thước mà là sâu không thấy đáy!
Trọn vẹn trượt xuống vài trăm mét, sau đó Diệp Phong mới vững vàng rơi xuống mặt đất, hơn nữa hắn còn phát hiện nơi này có một cái không gian dưới đất cao hai mươi mét, dài ba trăm mét!
"Tiểu huynh đệ!"
"Mặc dù không biết ngươi vận dụng bảo vật gì che giấu khí tức của mình!"
"Nhưng ngươi lại vì thế mà giữ được một cái mạng!"
"Bởi vì trong sơn cốc này có ba đại ma đầu, nếu như ngươi bị bọn họ phát hiện ra thì ngươi xong đời rồi!"
Đúng lúc này, tên nam tử trung niên cùng nhau trượt xuống đó cũng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói.
"Đúng rồi!"
"Sao ngươi tới được chỗ này?"
Ngay sau đó, nam tử trung niên có chút tò mò lên tiếng hỏi thăm.
"Lão ca!"
"Ta sử dụng Không Gian Truyền Tống Môn ngẫu nhiên, ngẫu nhiên xuất hiện ở đây!"
"Đúng rồi, ngươi nói ba đại ma đầu đó là có ý gì, còn nữa, tại sao ở chỗ này lại có nhiều cái hố như vậy mà ngươi làm gì ở trong cái hố này?"