Chương 1009 Đúng là ta từng hứa với các ngươi nhưng ta nói không tính!
Đúng lúc này, giọng nói của Tống Huy chợt vang lên ở nơi không xa, ngay sau đó, Tống Huy giống như là một đại ca dẫn theo bốn mươi chín tiểu đệ sau lưng từ đằng xa đi tới!
"Ừm!"
"Tại sao bọn họ lại tới đây?"
Nhìn thấy năm mươi người xuất hiện chính là những người bị bọn họ bắt tới đây, chuyện này khiến cho Trình Mặc bỗng nhiên cảm thấy bất an, bởi vì hắn để ý thấy năm mươi người đang đi tới này đều dùng ánh mắt cực kỳ đáng sợ nhìn về phía ba huynh đệ bọn họ!
"Lão ca!"
"Bên trong cái thần giới này có chứa công tác phí mà ta cho các ngươi, đến lúc đó ngươi có thể chia cho những người còn lại một chút!"
"Đúng rồi, tiếp theo ba người này sẽ giao cho các ngươi, muốn giết như thế nào thì cứ dựa theo tâm tình của các ngươi mà làm!"
Sau khi Tống Huy đi tới, Diệp Phong đưa một cái thần giới tới cho hắn đồng thời cũng giao ba huynh đệ Trình thị cho đối phương.
"Chờ một chút, thiếu gia!"
"Ngài không thể giao chúng ta cho bọn họ, nếu như ba huynh đệ chúng ta rơi vào trong tay của bọn họ, bọn họ tuyệt đối sẽ hành hạ chết chúng ta!"
"Hơn nữa vừa mới nãy vị Bạch gia này có hứa với chúng ta chỉ cần ba người chúng ta có thể chống đỡ được năm mươi vạn đạo Vô Định Thanh Lôi thì sẽ cho chúng ta thống khoái!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Trình Mặc trực tiếp luống cuống, sau đó vội vàng nhắc nhở, hắn biết rất rõ nếu như là ba huynh đệ bọn họ rơi vào trong tay của năm mươi người này thì bọn họ sẽ sống không bằng chết thật!
"Không sai!"
"Đúng là trước đó ta từng hứa với các ngươi!"
"Nhưng mà ta nói không tính!"
Nghe được Trình Mặc nói như vậy, Diệp Tiểu Bạch cũng thần sắc ngoạn vị nhìn đối phương nói ra một câu như vậy.
???
Ngươi nói không tính?
Vậy mẹ nó ngươi đừng có lung tung hứa hẹn như vậy!
Nghe được Diệp Tiểu Bạch không biết xấu hổ nói ra một câu như vậy, ba huynh đệ Trình thị tức giận đến toàn thân co quắp!
"Lão ca!"
"Nếu như không còn chuyện gì khác thì ta đi trước đây!"
"Sau này nếu như có duyên thì chúng ta sẽ gặp lại!"
Lúc này, Diệp Phong cũng lên tiếng chào Tống Huy, sau đó đi vào vết nứt không gian do Diệp Tiểu Bạch mở ra.
"Ha ha ha!"
"Đi, hai người kia đi!"
"Chỉ cần bọn họ đi thì cho dù bây giờ chúng ta đang bị trọng thương thì các ngươi có dám đụng đến chúng ta hay không?"
"Đừng nói ta không có nhắc nhở các ngươi, nếu như các ngươi dám đụng đến chúng ta một chút chúng ta lập tức thôi động huyết khế để cho thân thể của các ngươi hóa thành sương máu trong nháy mắt!"
Sau khi hai người Diệp Phong và Diệp Tiểu Bạch biến mất ở trong vết nứt không gian, Trình Mặc lập tức ngửa đầu cười phá lên, sau đó nhìn về phía năm mươi người trước mắt lớn tiếng kêu gào.
"Trình Mặc!"
"Có một chuyện có thể ngươi vẫn còn chưa biết!"
"Chính là huyết khế ở trên người của chúng ta đã bị Tiểu Bạch đại nhân xóa đi!"
"Nói cách khác, chúng ta đã tự do!"
Nhìn thấy Trình Mặc ngửa đầu kêu gào như thế, Tống Huy lại thần sắc ngoạn vị nói một câu như vậy.
Hả?
Nghe nói như thế, ba người Trình Mặc, Trình Cuồng và Trình Dã đầu tiên là liếc nhau một cái, sau đó bắt đầu thôi động huyết khế, nhưng khi bọn họ phát hiện ra năm mươi người trước mắt không có một người nào xuất hiện tình huống tự bạo thì bọn họ triệt để luống cuống!
Bành!
Rất nhanh, ba người trực tiếp quỳ xuống trước mặt Tống Huy!
"Huy ca!"
"Chúng ta sai!"
"Trước đó đều là chúng ta không đúng, xin Huy ca có thể giơ cao đánh khẽ, thả cho chúng ta một con đường sống!"
Sau khi quỳ xuống, Trình Mặc bắt đầu cầu khẩn, lúc này không phải là do bọn họ sợ chết, mà thứ bọn họ sợ chính là sống không bằng chết!
"Thả cho các ngươi một con đường sống?"
"Ngày bình thường, khi các ngươi chà tấn chúng ta chúng ta cũng từng đau khổ cầu khẩn các ngươi nhưng các ngươi có chịu buông tha cho chúng ta đâu?"
Nghe được Trình Mặc nói như vậy, Tống Huy lại cười lạnh, sau đó phất tay ra hiệu cho bốn mươi chín người đang đứng sau lưng mình!
...
Tinh Hồn Sơn, Tinh Hồn Cung!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng một trăm vạn điểm phá sản, ban thưởng Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục *5, ban thưởng đột phá một cái tiểu cảnh giới!"
"Đinh! Chúc mừng túc chủ phát động hành vi phá của, ban thưởng năm mươi vạn điểm phá sản, ban thưởng đột phá một cái tiểu cảnh giới!"
Sau khi Diệp Phong trở lại Tinh Hồn Cung, tiếng thông báo ban thưởng của hệ thống lập tức vang lên không ngừng ở trong đầu của hắn.
Oanh! Oanh!
Ngay sau đó, hai luồng khí tức đột phá từ trong cơ thể Diệp Phong bộc phát, khiến cho tu vi của hắn trực tiếp từ Thần Thánh Cảnh Tứ Trọng đột phá đến Thần Thánh Cảnh Lục Trọng!
.............................................
"Ừm?"
"Hệ thống điên rồi hả!"
"Vậy mà thoáng cái thưởng cho ta năm tấm Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục!"
Sau khi Diệp Phong kiểm tra phần thưởng nhận được xong thì trên mặt cũng lộ ra vẻ giật mình, hắn hoàn toàn không ngờ được là hệ thống vì tăng tốc độ hắn phi thăng mà có thể đưa ra phần thưởng phát rồ như vậy!
"Hệ thống!"
"Ta có thể hỏi ngươi một chuyện hay không?"
Lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó lên tiếng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Túc chủ, ngươi muốn hỏi chuyện gì?"
Rất nhanh, hệ thống cũng lên tiếng đáp lại.
"Tính cả năm tấm Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục này, bây giờ trong tay của ta đã có bảy tấm Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục!"
"Vậy ngươi cho rằng những tấm Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục này nên đưa cho ai dùng mới là thích hợp nhất?"
Nghe được hệ thống trả lời mình, Diệp Phong trực tiếp hỏi thăm.
"Đinh! Túc chủ, ngươi đó, ngươi đó, đương nhiên là ngươi đó, những Tùy Cơ Đột Phá Quyển Trục này đương nhiên phải cho ngươi sử dụng mới là thích hợp nhất!"
Hệ thống nghe được Diệp Phong hỏi mình như vậy thì cũng trực tiếp đưa ra câu trả lời!
"Hệ thống!"