← Quay lại trang sách

Chương 1019 Diệp thiếu, để cho lần luận bàn này tới mãnh liệt hơn một chút nữa đi!

Nhưng mà, nếu quả thật cần phải có một người đi thăm dò một chút tình huống, vậy người này tại sao không thể là Tiểu Chu đâu?"

Nghe được Vương Long nói như vậy, Tống Huyền nở một nụ cười xấu xa lên tiếng nói.

???

Mẹ nó ta chỉ là một người dẫn đường!

Sao bây giờ lại còn kéo ta xuống nước nữa?

Hơn nữa, các ngươi là lão tiền bối đức cao vọng trọng, khi dễ tiểu bối như thế, lương tâm của các ngươi sẽ không đau sao?

Nghe được Tống Huyền nói như vậy, Tiểu Chu bên cạnh cả người đều choáng váng!

"Ha ha ha!"

"Tống Huyền huynh!"

"Ngươi nói như vậy một chút mao bệnh cũng không có!"

Bên cạnh, Vương Long nghe xong cũng nhịn không được phá lên cười, sau đó trực tiếp nhìn về phía Tiểu Chu lên tiếng nói ra: "Tiểu Chu, ngươi còn đang chờ cái gì, tranh thủ đi qua nhìn một chút tình huống a!"

"Long lão!"

"Không đi được hay không!"

"Ta luôn cảm thấy bên kia rất nguy hiểm!"

Nghe được Vương Long nói như vậy, Tiểu Chu cũng mặt lộ vẻ khẩn trương hỏi thăm.

"Tiểu Chu!!!"

"Ta hoàn toàn không ngờ được là ngươi ngay cả loại lời này cũng có thể nói ra miệng!"

"Quán Chủ các ngươi đối xử với ngươi không tệ, nhưng bây giờ hắn người đang ở hiểm cảnh, vậy mà ngươi không muốn đi quan tâm một chút?"

"Nếu như là lão Triệu biết, hắn sẽ thất vọng đau khổ như thế nào..."

Nghe đến đây, Tiểu Chu vội vàng cắt đứt: "Long lão, ngài đừng nói nữa, ta đi còn không được sao?"

...

"Ngọa tào!"

"Những cái kia là thứ đồ gì?"

"Còn nữa, không phải là luận bàn hay sao sao lại biến thành quần ẩu rồi?"

Sau khi Tiểu Chu đi tới trước cửa phòng luận bàn số một, nhìn thấy bên trong Triệu Đông Lâm đang bị chín Chiến Đấu Khôi Lỗi vây đánh, cảnh tượng này khiến cho hắn nhìn đến choáng váng!

"Tiểu Chu!"

"Bên trong là tình huống như thế nào?"

Đúng lúc này, tiếng hỏi của Vương Long vang lên từ chỗ không xa.

"Long lão!"

"Tình huống bên trong này có chút không đúng!"

"Đã nói luận bàn, kết quả Quán Chủ lại bị..."

Sưu!

Không đợi Tiểu Chu nói xong, một cánh tay tỏa ra ánh sáng bóng loáng của kim loại bỗng nhiên từ bên trong cửa duỗi ra sau đó trực tiếp kéo Tiểu Chu vào phòng luận bàn!

"Ngọa tào!"

"Tiểu Chu cũng bị kéo vào?"

"Ở trong đó rốt cuộc có cái gì a!"

Thấy cảnh này, Tống Huyền cũng chau mày tự nói.

"Tống Huyền huynh!"

"Có chút không thích hợp a!"

"Nếu không, hai người chúng ta tự mình qua xem một chút đi!"

Mà Vương Long đang đứng bên cạnh nghe được Tống Huyền nói như vậy, cũng vẻ mặt nghiêm túc nói ra ý nghĩ của mình.

"Tốt!"

"Chúng ta đi qua nhìn một chút!"

"Ngươi dẫn đầu!"

Nghe được Vương Long đề nghị, Tống Huyền trực tiếp đồng ý.

...

???

Những cái đó... chẳng lẽ là Chiến Đấu Khôi Lỗi trong truyền thuyết?

Còn có, những Chiến Đấu Khôi Lỗi đó phát ra khí tức sao lại khủng bố như vậy?

Khi hai người Vương Long và Tống Huyền đi vào cửa phòng, nhìn thấy hai người Triệu Đông Lâm và Tiểu Chu đang bị chín Chiến Đấu Khôi Lỗi điên cuồng vò ngược, cảnh tượng đáng sợ này trực tiếp khiến cho hai người nhìn mà choáng váng!

Sưu! Sưu!

Trong lúc hai người vẫn còn đứng đần ra đó thì hai tên Chiến Đấu Khôi Lỗi trực tiếp xuất hiện ở cửa phòng, sau đó trong nháy mắt kéo hai người vào!

"Lão Triệu!"

"Mẹ nó ngươi thật là chó!"

"Nơi này có chín tên Chiến Đấu Khôi Lỗi khủng bố như thế, ngươi còn để chúng ta tới cứu ngươi!"

"Ngươi làm như vậy rõ ràng là muốn kéo chúng ta xuống nước!"

Lúc này, bị hai tên Chiến Đấu Khôi Lỗi điên cuồng vò ngược, Vương Long quay qua nhìn Triệu Đông Lâm đang ở bên cạnh chửi ầm lên.

"Vương Long!"

"Ta cũng không muốn a!"

"Nhưng ta thật sự không chống nổi, bây giờ có ba người các ngươi giúp ta chia sẻ sáu cái Chiến Đấu Khôi Lỗi, ta lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều!"

"Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại các người tớ thật là đúng lúc!"

Nghe được Vương Long mắng to, Triệu Đông Lâm lại cười lớn lên tiếng nói.

"Mẹ nó!"

"Hai người các ngươi nói chuyện chính đi có được hay không!"

"Lão Triệu, bây giờ rốt cuộc là tình huống như thế nào, chúng ta phải làm như thế nào mới có thể khiến cho đám Chiến Đấu Khôi Lỗi này dừng lại a!"

Nghe được hai người đối thoại, Tống Huyền đang đứng bên cạnh cũng tức giận chửi ầm lên.

"Cầu Diệp thiếu a!"

"Những Chiến Đấu Khôi Lỗi này đều là Diệp thiếu lấy ra!"

"Chỉ cần Diệp thiếu ra lệnh một tiếng, những Chiến Đấu Khôi Lỗi này sẽ dừng lại!"

Nghe được Tống Huyền tra hỏi, Triệu Đông Lâm đầu tiên là chỉ chỉ Diệp Phong đang đứng xem nói nhiệt cách đó không xa, sau đó lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.

"Diệp thiếu!"

"Chúng ta là vô tội a!"

"Ngài xem có thể để cho Chiến Đấu Khôi Lỗi dừng trước hay không lại, chúng ta lập tức rời đi nơi này, tuyệt đối không ảnh hưởng ngươi luận bàn với Triệu Quán Chủ!"

Nghe được Triệu Đông Lâm nói như vậy, Tống Huyền nhìn về phía Diệp Phong đang đứng cách đó không xa lên tiếng cầu khẩn.

"Ai!"

"Cây Quy Nguyên Thiên Tham này, ta còn định coi nó như công tác phí tặng cho các ngươi!"

"Nếu như các ngươi không muốn luận bàn với Chiến Đấu Khôi Lỗi của ta như thế, quên đi!"

Nghe được Tống Huyền nói như vậy, Diệp Phong đầu tiên là lấy ra một cây Quy Nguyên Thiên Tham cao một thước, sau đó tràn đầy tiếc nuối lên tiếng nói.

"Ngọa tào!"

"Thật là Quy Nguyên Thiên Tham!"

"Hơn nữa, nhìn độ cao này, tối thiểu là Quy Nguyên Thiên Tham vạn năm a!"

Nhìn thấy Diệp Phong lấy ra cây Quy Nguyên Thiên Tham đó, ba người Vương Long, Tống Huyền, Triệu Đông Lâm đều hai mắt trợn tròn kinh hô lên, thậm chí hô hấp đều trở nên dồn dập, dù sao, cây Quy Nguyên Thiên Tham này có thể luyện chế ra mười viên Quy Nguyên Thiên Thọ Đan, mà mỗi một viên Quy Nguyên Thiên Thọ Đan đều có thể gia tăng một vạn năm tuổi thọ, không cần biết là lấy ra đi bán hay là tự mình ăn, bọn họ đều kiếm lời lớn!

"Mẹ nó!"

"Những thứ mà vị đại thiếu này lấy ra cũng quá cao cấp đi chứ!"

"Bảo bối đỉnh cấp như thế chắc chắn không được chia cho ta rồi!"

"Nói cách khác, tất cả mọi người cùng nhau bị đánh nhưng bọn họ lại có thể nhận được loại bảo bối này mà ta chỉ có thể nhìn rồi thôi, thật là khó chịu!"