Chương 1038 Tham gia náo nhiệt còn chưa tính, các ngươi còn đem rượu và đồ ăn tới đây nữa? (2)
Nghe được Diệp Phong nhắc nhở, Hoắc Sơn đầu tiên là sững sờ, sau đó phản ứng lại!
"Thiên Đạo kiếp vân!"
"Ngươi ngừng cho ta một chút!"
"Để người này uống với chúng ta vài chén, sau đó ngươi lại bổ!"
"Nếu như ngươi không nghe lời, vậy ta phải phải đóng cửa thả Tiểu Kiếm!"
Ngay sau đó, Hoắc Sơn mặt lộ vẻ phách lối nhìn Thiên Đạo kiếp vân hô to lên.
...
???
Tình huống như thế nào?
Đây là tình huống như thế nào!
Đều mẹ nó bổ xuống, còn có thể lui về?
Nhìn Thiên Đạo lôi kiếp cách mình không đủ năm mét, bắt đầu chậm rãi lùi về Thiên Đạo kiếp vân trên không trung, cảnh tượng này khiến cho Thiết Đại Bưu nhìn đến choáng váng!
"Lão ca!"
"Đừng sững sờ ở đó, tranh thủ thời gian tới uống rượu đi!"
"Ngươi yên tâm, có chúng ta ở đây, Thiên Đạo kiếp vân tuyệt đối không dám đánh lén ngươi, cho nên, ngươi cứ yên tâm to gan uống đi!"
"Khi nào ngươi cảm thấy mình uống đủ rồi thì lúc đó ta sẽ để cho nó tiếp tục đánh xuống!"
Ngay lúc Thiết Đại Bưu còn đang ngây người, giọng nói của Hoắc Sơn cũng vang lên ở bên cạnh.
…………………………………………………….
Uống?
Ta uống cái rắm a!
Vừa nãy ta chỉ thuận miệng nói như vậy mà thôi cũng không phải là ta thật sự muốn uống!
Dù sao ta đang độ kiếp, nếu như ta uống nhiều quá, một hồi nữa làm sao ta có thể kháng lôi kiếp, không chừng xảy ra sơ xảy ta sẽ triệt để bàn giao ở nơi này!
Nghe được Hoắc Sơn mời, Thiết Đại Bưu lại cười khổ tự nói!
"Đại nhân!"
"Ta không uống!"
"Dù sao ta còn phải kháng lôi kiếp nữa, nếu như ta uống nhiều quá ta sợ là hôm nay sẽ phải bàn giao ở chỗ này!"
Sau đó, Thiết Đại Bưu thần thái cung kính uyển chuyển từ chối!
"Lão ca!"
"Chỉ cần tư duy không phế, nhất định sẽ có biện pháp!"
"Cho nên ngươi nói thử xem liệu có khả năng là nếu như ngươi hầu hạ tốt đại nhân nhà ta, một khi hắn vui vẻ thì có thể để cho Thiên Đạo kiếp vân giảm độ khó xuống cho ngươi một chút hay không?"
Lúc này, Diệp Phong vẫn luôn không nói lời nào lại thần sắc ngoạn vị nhìn về phía Thiết Đại Bưu lên tiếng nhắc nhở hắn.
Hả?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Thiết Đại Bưu đầu tiên là sững sờ, sau đó đột nhiên kịp phản ứng lại rồi trực tiếp cười lớn đi tới chỗ Hoắc Sơn, đồng thời lên tiếng nói ra: "Đại nhân để mắt ta chính là vinh hạnh của Thiết Đại Bưu ta, cho dù tửu lượng của ta không cao nhưng hôm nay ta nhất định cũng sẽ bồi rượu đại nhân!"
(Thiên Đạo kiếp vân: Làm gì đó? Các ngươi đang làm gì đó? Mẹ nó ta còn ở trên này nè, các ngươi bắt đầu uống rồi? Các ngươi có thể tôn trọng ta một chút hay không!)
"Đại nhân!"
"Ba người cũng là uống, năm người cũng là uống!"
"Nếu không ta đi gọi Uông Uy và Sở trưởng lão tới đây luôn được không?"
Sau khi uống một lát, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó quay qua nhìn Hoắc Sơn nói ra ý nghĩ của mình.
Hả?
Gọi Uông Uy và Sở trưởng lão tới đây?
Đây là muốn để cho bọn họ cũng chứng kiến thời khắc ta trang bức này đúng không!
Nghe được lời đề nghị này của Diệp Phong, Hoắc Sơn cũng toát ra vẻ cảm động, hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại giúp mình trang bức như vậy, mà cảm giác trang bức cũng khiến cho hắn thoải mái đến sắp nổ tung!
"Diệp thiếu!"
"Những chuyện khác ta cũng không nói nhiều, sau này thân phận cung chủ phế vật này ta sẽ cố gắng làm cho tốt!"
"Nếu ai dám giúp ta tăng thực lực lên thì ta sẽ liều mạng với người đó!"
Nói đến đây, Hoắc Sơn cũng dừng một chút, sau đó trưng vẻ mặt thành thật ra tiếp tục nói: "Hãy để cho ta thủ hộ tôn chỉ ban đầu của cung môn đi!"
???
Ngươi đang làm cái gì đó?
Ta chỉ là muốn giúp ngơi trang bức nhiều một chút cũng không phải là đang mua chuộc lòng người!
Nghe được Hoắc Sơn nói như vậy, Diệp Phong cả người đều bối rối!
...
Lạc Trần Tửu Lâu!
"Sở trưởng lão!"
"Ngươi nói, người độ kiếp đó bây giờ đã chết hay chưa?"
Quỳ trên mặt đất, lúc này Uông Uy cảm thấy rất là nhàm chán lên tiếng hỏi thăm.
"Chắc chắn không chết a!"
"Nếu như đã chết thì Thiên Đạo kiếp vân cũng sẽ biến mất theo hắn, như vậy thì chúng ta cũng có thể đứng lên rồi!"
Nghe được Uông Uy hỏi thăm như vậy, Sở Nguyên Phi cũng thuận miệng đáp lại một câu.
"Ai!"
"Tại sao cái tên đó lại chết chậm như vậy chứ, chân của ta đã quỳ đến sắp tê rần rồi!"
Uông Uy nghe xong cũng thở dài tiếp tục nói.
"Đúng vậy đó!"
"Tên đó đối mặt thiên kiếp mạnh nhất Đệ Cửu Trọng Thiên Đạo kiếp vân!"
"Đến lúc đó lại nhìn thấy Diệp thiếu và Hoắc Sơn ở bên cạnh xem náo nhiệt, chắc chắn tâm tính sẽ bị ảnh hưởng, cho nên có xác suất rất lớn hắn sẽ ngỏm củ tỏi!"
"Nhưng mà nếu như ở dưới tình huống này mà hắn vẫn có thể độ kiếp thành công thì không thể không nói là hắn trâu bò đến ngất trời!"
Nghe được Uông Uy nói như vậy, Sở Nguyên Phi đang quỳ bên cạnh cũng lên tiếng nói theo.
Hả?
Đúng lúc này, hai người Uông Uy và Sở Nguyên Phi bỗng nhiên cảm nhận được uy áp kinh khủng ép trên người bọn họ đột nhiên biến mất, chuyện này khiến cho hai người bọn họ cũng cảm thấy cực kỳ khó hiểu!
"Xem ra hẳn là kết thúc!"
"Cũng không biết người đó có độ kiếp thành công hay không!"
Sau khi tỉnh táo lại, Sở Nguyên Phi chau mày nói một câu như vậy.
Bành!
Sở Nguyên Phi vừa mới nói xong, cửa phòng bị người đột nhiên đá văng từ bên ngoài, ngay sau đó, Diệp Phong từ ngoài cửa đi vào.
"Diệp thiếu!"
"Người độ kiếp đó đã chết rồi hay sao?"
Nhìn thấy Diệp Phong từ bên ngoài đi vào, Sở Nguyên Phi cũng vội vàng lên tiếng hỏi thăm.
"Chết?"
"Hắn sống rất tốt, bây giờ đang uống rượu với cung chủ đó!"
"Tại sao ngươi lại hỏi như vậy?"
Nghe được Sở Nguyên Phi hỏi ra một câu hỏi kỳ quái như vậy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ nghi ngờ hỏi ngược một câu.
???
Không chết?
Bị hai lão Lục các ngươi ảnh hưởng mà hắn vẫn có thể độ kiếp thành công?
Xong việc, còn đang uống rượu với Hoắc Sơn?
Nghe được Diệp Phong trả lời mình như vậy, cho dù là Sở Nguyên Phi hay là Uông Uy đều lộ ra vẻ khó mà tin được.