Chương 1039 Chỉ cần tư duy không hỏng, biện pháp nhất định sẽ có!
Diệp thiếu!"
"Ta chỉ thuận miệng hỏi một chút mà thôi!"
"Đúng rồi, ta có thể biết được hắn làm như thế nào mà độ kiếp thành công hay không?"
Sau khi tỉnh táo lại, Sở Nguyên Phi mặt lộ vẻ hiếu kì tiếp tục hỏi thăm.
"Hắn còn chưa có độ kiếp đâu!"
"Bởi vì cung chủ muốn uống với hắn một chút cho nên cung chủ ra lệnh cho Thiên Đạo kiếp vân đợi trên không trung một lát!"
"Chờ lúc nào bọn họ uống cạn hứng thì sẽ để cho Thiên Đạo kiếp vân bổ!"
Nghe được Sở Nguyên Phi hỏi như vậy, Diệp Phong cũng cười giải thích.
???
Để Thiên Đạo kiếp vân đợi lát nữa?
Mẹ nó, chuyện này còn có thể đợi được hay sao?
Thế nào, ở trong mắt các ngươi, Thiên Đạo kiếp vân chính là một tiểu lão đệ nghe lời như vậy hay sao?
Nghe được Diệp Phong giải thích như vậy, hai người Sở Nguyên Phi và Uông Uy liếc nhau, cả hai người bọn họ đều nở một nụ cười khổ, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là người khác độ kiếp dẫn ra Thiên Đạo kiếp vân mạnh nhất, vậy mà cũng sẽ nghe theo mệnh lệnh của hai người Diệp Phong và Hoắc Sơn!
"Đúng rồi!"
"Vừa nãy cung chủ đã mệnh lệnh Thiên Đạo kiếp vân giải trừ thiên uy áp chế đối với các ngươi!"
"Bây giờ hẳn là các ngươi có thể cử động rồi chứ!"
Nhìn thấy hai người còn quỳ trên mặt đất, Diệp Phong cũng lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Đã giải trừ, bây giờ chúng ta có thể tùy ý hành động!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, giờ hai người mới hiểu được tại sao Thiên Đạo kiếp vân còn không có biến mất nhưng thiên uy áp chế trên người bọn họ lại bỗng nhiên biến mất không thấy!
"Vậy chúng ta đi nhanh lên đi!"
"Cung chủ còn đang ở chỗ đó chờ các ngươi đó!"
"Đến đó, chúng ta tiếp tục uống!"
Diệp Phong nghe xong, đầu tiên là cười cười, sau đó nói ra mục đích lần này hắn trở về.
...
Một lát sau!
"Uông Uy huynh!"
"Sở trưởng lão, cuối cùng các ngươi cũng đến đây!"
"Giới thiệu cho các ngươi một chút, vị này là lão Bưu, các ngươi gọi hắn Bưu ca là được!"
"Cái Thiên Đạo kiếp vân mạnh nhất này chính là hắn dẫn ra!"
Nhìn thấy Diệp Phong dẫn theo hai người Uông Uy và Sở Nguyên Phi về đến nơi này, Hoắc Sơn cũng cười giới thiệu thân phận Thiết Đại Bưu."
"Uông lão đệ!"
"Sở lão đệ!"
"Nếu như hai người các ngươi là bằng hữu của Hoắc cung chủ, vậy cũng chính là bằng hữu của lão Bưu ta!"
"Sau này nếu như các ngươi chịu ủy khuất gì ở trong tông môn thì cứ nói với ta, lúc đó các ngươi chờ xem ta có lột da tông chủ các ngươi không là được!"
Ngay sau đó, Thiết Đại Bưu đang ngồi bên cạnh cũng nhìn về phía hai người cười lên tiếng nói.
Mà nghe được Thiết Đại Bưu nói như vậy, hai người Sở Nguyên Phi và Uông Uy cũng tỏ vẻ kích động, dù sao có một đại lão Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng bảo bọc, như vậy thì có thể nói là sau này ở trong tông môn bọn họ trực tiếp cất cánh!
Sau đó, hai người trực tiếp gia nhập vào trong tiệc rượu!
"Tình cảnh này, nếu như ta không phá của một đợt thì đúng là có chút không thú vị!"
Diệp Phong đang ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì khóe miệng cũng nở một nụ cười xấu xa sau đó trực tiếp nói với hệ thống: "Hệ thống, ấy cho ta một nhiệm vụ phát của ngẫu nhiên chơi đi!"
………………………………………………………
"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ phá của ngẫu nhiên, xin túc chủ hãy Lãng phí hết sạch một trăm vạn khối Cương Thiên Lôi Thạch trong vòng một ngày, nhiệm vụ thành công, ban thưởng một lượng lớn điểm phá sản, ban thưởng đột phá một cái tiểu cảnh giới, nhiệm vụ thất bại, không ban thưởng!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, tiếng nhắc nhở ban bố nhiệm vụ của hệ thống cũng trực tiếp vang lên ở trong đầu của hắn.
Cương Thiên Lôi Thạch: Một loại thiên tài địa bảo đặc thù ở trong Thiên Đạo Chiến Trường, cho dù là tu luyện công pháp thuộc tính Lôi hay không phải tu luyện công pháp thuộc tính Lôi thì đều có thể mượn nhờ Lôi Điện chi lực đặc thù bên trong cảm ngộ thần thông loại Lôi!
"Ồ!"
"Cái đồ chơi này có chút thú vị!"
"Nhưng mà phần giới thiệu của hệ thống cho ra chắc chắn là không đầy đủ, nếu như muốn tìm ra phương pháp phá của thích hợp thì vẫn phải hỏi cung chủ một chút mới được!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp quay qua nhìn Hoắc Sơn, khóe miệng nở một nụ cười xấu xa!
"Không được!"
"Diệp thiếu cười!"
"Mỗi khi hắn nở nụ cười như vậy thì chắc chắn là không có chuyện tốt lành gì, mọi người nên chuẩn bị tâm lý trước một chút đi!"
Chú ý tới cái tình huống này, Hoắc Sơn thần sắc bất an trực tiếp lên tiếng nhắc nhở ba người đang ngồi bên cạnh mình.
"Hoắc cung chủ!"
"Diệp thiếu cười thì cười thôi, có thể có chuyện gì không hay xảy ra chứ?"
"Ngươi nói như vậy chúng ta cũng không hiểu lắm!"
Nghe được Hoắc Sơn nói ra một câu kỳ quái như vậy, Thiết Đại Bưu cũng mặt lộ vẻ nghi ngờ hỏi thăm.
Mà hai người Uông Uy và Sở Nguyên Phi đang ngồi bên cạnh cũng đều dùng ánh mắt tò mò quay qua nhìn Hoắc Sơn.
"Các ngươi hoàn toàn không biết!"
"Diệp thiếu là một tên bại gia tử đến phát rồ!"
"Hắn cười một tiếng, như vậy là biểu hiện chắc chắn hắn đang muốn phá của!"
"Mà nếu như hắn bắt đầu phá của thì cũng là lúc khảo nghiệm năng lực chịu đựng của chúng ta!"
Nghe được Thiết Đại Bưu hỏi thăm, Hoắc Sơn cũng giải thích rõ cho hắn biết.
"Hóa ra Diệp thiếu là một tên bại gia tử a!"
"Chẳng trách trước đó lãng phí Vô Cảnh Đốn Ngộ Trà, hắn lại hưng phấn và vui vẻ như vậy!"
Hai người Uông Uy và Sở Nguyên Phi đang ngồi bên cạnh nghe nói như thế thì trên mặt cũng lộ ra vẻ thoải mái.
"Hoắc cung chủ!"
"Cho dù Diệp thiếu là một tên bại gia tử thì chúng ta cũng không cần phải khẩn trương như vậy chứ!"
"Dù sao hơn vạn năm nay, ta cũng gặp rất nhiều phương thức phá của kỳ lạ của các loại bại gia tử, ta nói một câu không dễ nghe, ta cảm thấy rất là bình thường!"
Cái gì cũng không biết, lúc này Thiết Đại Bưu lại trưng vẻ mặt không quan tâm ra nói ra một câu như vậy, thậm chí hắn còn cảm thấy Hoắc Sơn nói như vậy là có chút chuyện bé xé ra to!
"Bưu ca!"