← Quay lại trang sách

Chương 1055 Cái này không phải chơi, rõ ràng là muốn nhổ sạch tóc của ta! (2)

Thứ hai, kết quả của hai cánh tay, nếu như là hòa nhau hoặc thắng hoặc một thua một thắng cũng không tính là thắng, nhất định phải hai cánh tay đều thắng mới tính thắng!"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm hỏi thăm, Diệp Phong trực tiếp công bố quy tắc trò chơi.

Hả?

Nhất định phải hai cánh tay toàn bộ thắng mới tính thắng?

Nghe được quy tắc kỳ lạ này, Diệp Tiểu Kiếm dùng ánh mắt tràn đầy khó hiểu nhìn về phía cánh tay phải duy nhất của mình!

"Chủ nhân!"

"Ta chỉ có một cái tay, làm sao bây giờ?"

Mang theo nghi hoặc, Diệp Tiểu Kiếm nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Vậy thì hết cách rồi!"

"Bởi vì ngươi không có tay trái, mỗi một lần tay trái của ta cho dù là ra cái gì thì cũng đều được tính là thắng!"

"Mà chẳng cần tay phải của ta thắng ngươi thì đó chính là cả hai cùng có lợi!"

"Đương nhiên, ngươi cũng có cơ hội thắng, chỉ cần một cái tay thắng hai cánh tay của ta, vậy coi như thắng, ví dụ như là hai cái tay của ta đều ra bao, mà tay phải ngươi ra kéo, vậy coi như ngươi thắng!"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm hỏi thăm, Diệp Phong cũng giải thích rõ cho hắn biết.

???

Cái này cũng được tính là cơ hội thắng?

Nếu như hai cánh tay của ngươi cứ luôn ra không giống nhau thì cả đời ta cũng không thể nào thắng được một lần!

Ngươi đây là không phải gọi ta tới để chơi mà là ngươi muốn nhổ sạch tóc của ta thì đúng hơn!

Nghe được Diệp Phong giải thích, Diệp Tiểu Kiếm cả người đều choáng váng, buồn cười hắn còn nghĩ sẽ nhường, nhưng ai mà ngờ được là Diệp Phong hoàn toàn không cho hắn có cơ hội này!

…………………………………..

Chờ một chút!

Ta có thể tay cụt mọc lại a!

Như vậy thì không phải là có thể chơi như bình thường được rồi hay sao!

Hơn nữa, nếu như ta có hai tay, còn có thể nghĩ biện pháp cố ý thua cho chủ nhân, như vậy thì không phải là có thể phát huy được đạo lý đối nhân xử thế rồi hay sao!

Nghĩ đến đây, Diệp Tiểu Kiếm cũng nở một nụ cười đắc ý, dù sao chắc chắn phải thua và cố ý thua là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau!

"Tiểu Kiếm!"

"Chuẩn bị xong chưa?"

"Chúng ta bắt đầu chơi!"

Ngay khi Diệp Tiểu Kiếm đang nghĩ những chuyện này thì giọng nói của Diệp Phong vang lên bên cạnh.

"Chủ nhân!"

"Ta còn chưa chuẩn bị xong đâu!"

"Xin ngài chờ ta một chút, vài giây đồng hồ là được rồi!"

Nói xong, Diệp Tiểu Kiếm bắt đầu tay cụt mọc lại, không lâu sau thì một cánh tay hoàn toàn mới đã xuất hiện trên người của hắn.

"Chủ nhân!"

"Ta chuẩn bị xong!"

"Chúng ta có thể bắt đầu bất cứ lúc nào!"

Hoạt động cánh tay trái một chút, Diệp Tiểu Kiếm quay qua nhìn Diệp Phong cười lên tiếng nói.

???

Tiểu Kiếm, cái tên này lại mọc ra cánh tay trái?

Có phải là đầu óc của hắn có vấn đề ra hay không!

Nhiều quân hộ vệ bại gia chính thức như vậy đều đang ở Tinh Hồn Cung đợi, nhưng ta chỉ gọi một mình hắn tới đây chơi lẽ nào hắn không biết được nguyên nhân trong đó hay sao?

Nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm vừa mọc ra cánh tay trái mới tinh, Diệp Phong trực tiếp mộng!

"Ừm?"

"Tại sao ta lại cảm thấy ánh mắt mà chủ nhân đang nhìn ta có chút không đúng?"

"Không phải là hắn đang nghĩ là ta mọc cánh tay trái ra là đang muốn thắng thắn đó chứ?"

Nghĩ đến khả năng này, Diệp Tiểu Kiếm cũng luống cuống, dù sao mục đích của hắn là món áp dụng đạo lý đối nhân xử thế mà không phải là muốn để lại ấn tượng xấu cho Diệp Phong!

"Chủ nhân!"

"Ta mọc cánh tay trái ra là muốn cho trò chơi này trở nên thú vị hơn một chút, công bằng một chút!"

"Nhưng mà trò chơi này vẫn luôn là điểm yếu của ta chắc chắn ta không chơi lại ngài!"

Sau đó, Diệp Tiểu Kiếm nhìn về phía Diệp Phong uyển chuyển biểu đạt ý nghĩ của mình.

"Ừm?"

"Công bằng?"

Nghe được hắn nói như vậy, Diệp Phong cũng không để ý tới chuyện hiểu ý nghĩa chân chính trong đó mà là đặt sự chú ý lên trên hai chữ công bằng!

"Tiểu Kiếm!"

"Nói đến công bằng, bây giờ ta mới phát hiện chúng ta chưa có trọng tài!"

"Một cái trò chơi, nếu như ngay cả trọng tài cũng không có thì đâu thể nói đến chuyện công bằng, ngươi nói đúng hay không?"

Sau đó, Diệp Phong trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía Diệp Tiểu Kiếm lên tiếng hỏi thăm.

???

Công bằng?

Trọng tài?

Đây là những thứ quái quỷ gì!

Những lời ta vừa mới nói hoàn toàn không phải là ý này, ý của ta là vật hy ta có được hai tay thì cái trò chơi này sẽ càng thêm thú vị hơn nữa, ngươi cũng có thể chơi càng vui vẻ hơn nữa, mà ta cũng có thể cố ý thua ngươi, ý của ta là như vậy đó!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Diệp Tiểu Kiếm cả người đều bối rối!

"Không được!"

"Tại sao ta lại có cảm giác là hiểu lầm càng ngày càng sâu vậy!”

"Nếu không ta trực tiếp nói rõ cho chủ nhân biết đi!"

Nghĩ đến đây, Diệp Tiểu Kiếm trực tiếp quay qua nhìn Diệp Phong, khi hắn chuẩn bị nói ra ý tưởng chân thật của bản thân thì một khe hở không gian bỗng nhiên xuất hiện ở trong tầm mắt của bọn họ!

"Tiểu Đường!"

"Bái kiến chủ nhân!"

Sau khi Diệp Tiểu Đường ăn kẹo que đi từ trong vết nứt không gian ra thì lập tức quỳ một gối xuống trước mặt Diệp Phong, sau đó thần thái cung kính lên tiếng hô lên.

"Ngọa tào!!!"

"Chủ nhân lại gọi tiểu ma nữ này đến?

"Đây là để nàng tới làm trọng tài hay là để cho nàng tới đây kéo đứt cánh tay của ta nữa?"

Nhìn thấy Diệp Tiểu Đường đi từ trong vết nứt không gian ra, Diệp Tiểu Kiếm cả người đều choáng váng, hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại chơi tuyệt tình như vậy!

"Thân phận trọng tài chắc chắn chỉ là một ngụy trang!"

"Mà sợ là mục đích thật sự của chủ nhân là muốn cho nàng đến đây để kéo đứt cánh tay của ta!"

"Không thể không nói, một loạt thao tác này của chủ nhân thật là tuyệt!"

Nghĩ đến khả năng này, Diệp Tiểu Kiếm cũng lắc đầu nở nụ cười khổ, sau đó tự lẩm bẩm: "Không phải là ta chỉ muốn áp dụng đạo lý đối nhân xử thế một lần thôi sao, tại sao lại khó như vậy chứ!"

Một bên khác!

"Tiểu Đường!"

"Ta và Tiểu Kiếm muốn chơi một trò chơi nhỏ kéo búa bao!"