← Quay lại trang sách

Chương 1056 Chủ nhân, có cần phải chơi tuyệt tình như vậy hay không!

Nhưng mà bây giờ đang thiếu một người làm trọng tài cho nên ta mới gọi ngươi qua đây, mà ngươi chỉ có một nhiệm vụ duy nhất đó chính là làm một trọng tài công bằng công chính, tuyệt đối không thể để cho trò chơi này xuất hiện bất kỳ hành vi không công bằng nào!"

"Kế tiếp, ta sẽ nói cho ngươi biết quy tắc trò chơi!"

Lúc này, Diệp Phong đầu tiên là nói rõ nguyên nhân hắn kêu Diệp Tiểu Đường đến đây, sau đó bắt đầu giảng giải quy tắc trò chơi!

"Chủ nhân!"

"Quy tắc trò chơi, Tiểu Đường đã rõ ràng!"

"Tiểu Đường nhất định sẽ làm trọng tài tốt!"

"Tuyệt đối sẽ không để cái trò chơi này xuất hiện bất kỳ hành vi không công bằng nào!"

Nghe Diệp Phong giảng giải xong quy tắc, Diệp Tiểu Đường vội vàng lên tiếng cam đoan, sau đó đi thẳng tới chỗ Diệp Tiểu Kiếm!

"Ai!"

"Nên tới vẫn là tới!"

Nhìn thấy Diệp Tiểu Đường nở một nụ cười xấu xa đi thẳng tới chỗ mình, Diệp Tiểu Kiếm cũng đoán được cái gì, sau đó gượng cười tự nói, mà nếu như biết trước tình huống sẽ phát triển thành như thế này thì hắn sẽ không mọc ra cánh tay trái!

Mà bây giờ cũng bởi vì hắn mọc ra cánh tay trái cho nên không chỉ là bị Diệp Phong hiểu lầm mà còn phải bị Diệp Tiểu Đường sống sờ sờ kéo xuống lần nữa, có thể nói là hắn tự tìm cái khổ cho mình!

"Đường tỷ!"

"Ngươi vừa mới chính miệng cam đoan với chủ nhân là tuyệt đối sẽ không để cho trò chơi nhỏ này xuất hiện bất kỳ một hành vi không công bằng nào!"

"Mà bây giờ nếu như ngươi kéo đứt cánh tay trái của ta thì chính là không công bằng đối với ta!"

Nhìn thấy Diệp Tiểu Đường đi tới, trực tiếp dùng tay phải nắm lấy cánh tay trái của mình, Diệp Tiểu Kiếm cũng mặt lộ vẻ không cam lòng lên tiếng nhắc nhở.

"Tiểu Kiếm!"

"Có phải là ngươi ngốc hay không?"

"Ta mới là trọng tài, ta nói công bằng là công bằng, ta nói không công bằng là không công bằng!"

"Nếu như ngươi nói chuyện có tác dụng thì cần đến người làm trọng tài như ta làm gì?"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói ra một câu buồn cười như vậy, Diệp Tiểu Đường cũng trêu ghẹo lên tiếng nói.

Xoẹt!

Ngay sau đó, Diệp Tiểu Đường tay phải dùng sức trực tiếp kéo đứt cánh tay trái của Diệp Tiểu Kiếm, sau đó nhìn Diệp Tiểu Kiếm trực tiếp nói ra: "Tốt, bây giờ ngươi có thể chơi trò chơi nhỏ với chủ nhân rồi đó!"

...

Một lát sau!

"Tiểu Kiếm!"

"Đừng có rầu rĩ không vui như vậy!"

"Mặc dù trong trò chơi công bằng này ngươi không có thắng được ta!"

"Nhưng ta cũng sẽ cho ngươi một chút bồi thường!"

Nhìn Diệp Tiểu Kiếm đã bị nhổ hết tóc, nhìn dáng vẻ rầu rĩ không vui của hắn lúc này, Diệp Phong cũng cười nói một câu như vậy.

Hả?

Đền bù?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Tiểu Kiếm đầu trọc cũng trong nháy mắt hứng thú, sau đó vội vàng dò hỏi: "Chủ nhân, đền bù cái gì?"

"Bắt thăm!"

"Ta sẽ viết bốn con số một, hai, bảy, tám trong bốn miếng giấy rút thăm!"

"Mà bốn con số này cũng đại biểu cho bốn thành viên chính thức của đội hộ vệ bại gia, đến lúc đó, ngươi rút được cái nào thì ta sẽ để người đó ra hóng gió!"

"Có thể nói, không cần biết là ngươi rút trúng ai thì đến lúc đó bọn họ đều sẽ cảm thấy cảm kích ngươi!"

"Nếu có thể rút trúng số một, có nàng bảo bọc, ngươi có thể đi ngang!"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm hỏi thăm, Diệp Phong cười giải thích rõ cho hắn biết.

Ừm!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Diệp Tiểu Kiếm cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó vội vàng nói: "Chủ nhân, cái đền bù này ta thích!"

"Xong!"

"Sao chủ nhân lại cho hắn đền bù tốt như vậy!"

"Mà nếu như Tiểu Kiếm rút trúng Đại tỷ đại thật thì còn ai dám động tới hắn nữa!"

Sau khi Diệp Tiểu Đường đang đứng bên cạnh nghe được tình huống này thì trên mặt cũng lộ ra vẻ giật mình!

Một lát sau!

"Trong lòng kích động!"

"Tay run rẩy!"

"Nếu như có thể để cho ta rút trúng Đại tỷ đại, ta nguyện ý dâng ra mười vạn năm tuổi thọ của Đường tỷ!"

Lúc này, sau khi rút ra một cái mảnh giấy nhỏ từ trong tay của Diệp Phong, Diệp Tiểu Kiếm âm thầm cầu nguyện, sau đó trên mặt lộ vẻ khẩn trương trực tiếp mở ra tờ giấy nhỏ trong tay!

Rất nhanh, một chữ bát to lớn xuất hiện ở trong tầm mắt của Diệp Tiểu Kiếm.

"Ngọa tào!"

"Không phải đâu!"

"Ta dùng một đầu tóc đổi ra người lại là lão Bát?"

"Hắn hoàn toàn không xứng!"

Nhìn chữ bát trong mảnh giấy nhỏ, Diệp Tiểu Kiếm không dám tin vào hai mắt của mình!

"Tiểu Kiếm!"

"Ngươi rút trúng chính là ai?"

Nhìn thấy dáng vẻ của Diệp Tiểu Kiếm lúc này, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ hiếu kì hỏi thăm.

"A!"

"Không biết, ta còn không có nhìn đâu!"

Nói xong, Diệp Tiểu Kiếm trực tiếp nhét mảnh giấy nhỏ trong tay vào trong miệng!

???

Không thấy đâu?

Ngươi nghĩ là ta mù hay sao?

Còn nữa, mẹ nó ngươi ăn hết cái mảnh giấy nhỏ đó là có ý chi?

Nghe hắn nói như vậy, lại nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm làm ra thao tác lẳng lơ như vậy, Diệp Phong trực tiếp liền mộng!

"Chủ nhân!"

"Ta muốn rút ra những người mà ta không muốn rút ra trước, như vậy cái cuối cùng còn lại chính là cái mà ta muốn!"

Sau đó, Diệp Tiểu Kiếm chững chạc đàng hoàng thêu dệt vô cớ.

"Ngọa tào!"

"Cáu tên Tiểu Kiếm này nói láo thật là trơn!"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, trước đây hắn hoàn toàn không có phát hiện được ở phương diện nói láo thì Diệp Tiểu Kiếm có thiên phú mạnh như vậy!

"Tiểu Kiếm!"

"Một cơ hội cuối cùng!"

"Rút trúng người nào thì chính là người đó!"

Sau khi tỉnh táo lại, Diệp Phong nhìn về phía Diệp Tiểu Kiếm lên tiếng nhắc nhở.

"Chủ nhân!"

"Tiểu Kiếm minh bạch!"

Nghe được Diệp Phong nhắc nhở, Diệp Tiểu Kiếm cũng khẽ gật đầu, sau đó trên mặt tràn đầy vẻ khẩn trương rút một cái tờ giấy nhỏ từ trong tay của Diệp Phong lần nữa!

"Nhất định phải rút trúng Đại tỷ đại!"

"Nếu như không có rút trúng Đại tỷ đại, vậy cũng phải rút trúng lão Thất mới được!"

"Nếu như rút trúng Nhị tỷ, vậy cuộc sống sau này của chúng ta sẽ không dễ chịu cho lắm!"

Mang theo thần sắc khẩn trương, Diệp Tiểu Kiếm từ từ mở tờ giấy nhỏ trong tay ra!

Rất nhanh, một chữ hai to lớn xuất hiện ở trong mắt của Diệp Tiểu Kiếm!

Bành!