← Quay lại trang sách

Chương 1058 Diệp thiếu, tại sao Thiên Đạo kiếp vân không bổ ngươi?

Lê Văn Uyên đang bưng trà đổ nước bên cạnh nghe được hai người nói chuyện với nhau như vậy thì cả người trực tiếp choáng váng!

"Không được!"

"Ta tuyệt không thể tự trở về Tinh Túc Tông!"

"Nếu không, chắc chắn là ta phải chịu phạt thay cho bọn họ!"

Nghĩ đến đây, Lê Văn Uyên cũng là làm ra một cái quyết định, sau đó nhìn về phía Hoắc Sơn thăm dò: "Hoắc đại nhân, có thể cho ta theo các ngươi về cung môn của các ngươi tham quan hay không?"

"Ừm?"

"Ngươi cũng muốn đi tham quan?"

"Ngươi cho rằng đây là chuyện tốt sao?"

"Ta cho ngươi biết, nếu như người đi tham quan thì ngươi sẽ bị đả kích đến hoài nghi nhân sinh cho nên ta đề nghị tốt nhất là ngươi đừng có đi!"

Nghe được Lê Văn Uyên hỏi thăm, Hoắc Sơn cũng trưng vẻ mặt thành thật ra lên tiếng khuyên bảo, mặc dù lúc trước hắn rất là thống hận Lê Văn Uyên nhưng bây giờ khúc mắc trong lòng của hắn đã được giải, hơn nữa đối phương còn không biết xấu hổ nịnh nọt hắn, nịnh nọt đến mức hắn cũng không tiện đối phó đối phương nữa, cho nên hắn đưa ra lời khuyên này cũng là lời khuyên thật lòng của hắn!

Hả?

Sẽ bị đả kích đến hoài nghi nhân sinh?

Đang nói đùa với ta đúng không!

Nếu thật sự khủng bố như vậy thì Uông Uy và Sở Nguyên Phi sẽ đi sao?

Nghe được Hoắc Sơn thuyết phục, Lê Văn Uyên lại lơ đễnh, sau đó trực tiếp vỗ ngực bảo đảm: "Hoắc đại nhân, ngài yên tâm đi, năng lực chịu đựng của ta vốn cực kỳ mạnh mẽ, cho dù là nhìn thấy chuyện không thể tưởng tượng nổi như thế nào thì ta cũng sẽ mỉm cười tuyệt đối sẽ không hoảng hốt!"

"Sở trưởng lão!"

"Lúc đầu, đi cung môn của Hoắc đại nhân, ta còn rất khẩn trương!"

"Nhưng bây giờ có thêm một người làm bạn, ta lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều!"

Nhìn thấy dáng vẻ tự tin hiện rõ ở trên mặt của Lê Văn Uyên, Uông Uy cũng dùng thần thức truyền âm nói với Sở Nguyên Phi ý nghĩ trong lòng mình lúc này.

"Đúng vậy đó!"

"Một mình thống khổ không bằng cả đám đều thống khổ!"

"Có Lê trưởng lão gia nhập, tâm tình của ta cũng đã khá hơn nhiều!"

Nghe được Uông Uy nói như vậy, Sở Nguyên Phi cũng cười đáp lại một câu.

Một bên khác!

"Được thôi!"

"Nếu như ngươi nghĩ như vậy thì cùng nhau đi đi!"

Nhìn thấy dáng vẻ tự tin và ánh mắt kiên định của Lê Văn Uyên, Hoắc Sơn cũng bất đắc dĩ nhún vai, sau đó trực tiếp đồng ý với hắn.

...

"Ngọa tào!"

"Thiên Đạo uy áp!"

"Diệp thiếu đột phá, đây là chuẩn bị độ kiếp!"

Sau khi bốn người ngồi Thiên Đạo kiếp vân vừa mới bay ra khỏi Thần Táng Cốc thì một luồng uy áp chấn nhiếp thiên địa trong nháy mắt bao phủ lấy bọn họ, sau đó, bốn người chú ý tới đệ nhất trọng Thiên Đạo kiếp vân đang nhanh chóng ngưng tụ thành hình ở trên không trung và Diệp Phong đang tản ra khí tức Thần Kiếp Cảnh Nhất Trọng bên dưới!

"Đâm nó!"

"Diệp thiếu, nhanh để cho kiếm khách cụt một tay đi lên đâm nó!"

"Ta thích nhìn thấy dáng vẻ Thiên Đạo kiếp vân run lẩy bẩy!"

"Đúng vậy đó!"

"Mặc dù Diệp thiếu đang độ kiếp nhưng Thiên Đạo kiếp vân cũng dám xuất hiện, nó không phải là dũng cảm mà là nó đang muốn bị đâm!"

Sau đó, hai người Uông Uy và Sở Nguyên Phi tràn đầy hưng phấn bắt đầu trò chuyện.

???

Đây chính là Thiên Đạo kiếp vân đó!

Tại sao các ngươi hoàn toàn không có chút e ngại nào hết vậy?

Mặc dù dưới chân chúng ta có một cái Thiên Đạo kiếp vân, nhưng đây cũng không phải là lý do khiến cho các ngươi không sợ hãi Thiên Đạo kiếp vân ở trên đó một chút nào!

Nghe được hai người nói như vậy, lại chú ý tới dáng vẻ hưng phấn ở trên mặt của hai người, lúc này Lê Văn Uyên hoàn toàn không biết gì cả trực tiếp ngẩn ra tại chỗ!

"Bốn vị!"

"Xin lỗi, vừa nãy có cảm ngộ sau đó tùy tiện đột phá một chút!"

"Nhưng mà chuyện này cũng không ảnh hưởng đến chúng ta đi đường!"

"Chúng ta có thể tiến về Tinh Túc Tông bất cứ lúc nào!"

Lúc này, Diệp Phong cũng chú ý tới bốn người từ bên trong Thần Táng Cốc bay ra ngoài, sau đó thần sắc nhẹ nhõm nhìn về phía bốn người lên tiếng nói.

"Ừm?"

"Tình huống như thế nào?"

"Các ngươi đều là tình huống như thế nào a!"

"Đây chính là Thiên Đạo kiếp vân, tại sao các ngươi đều không có e ngại nó?"

"Chẳng lẽ Thiên Đạo kiếp vân cũng không cần mặt mũi hay sao, các ngươi làm như vậy không sợ là nó nổi điên lên hay sao?"

Nhìn thấy người trong cuộc Diệp Phong cũng không xem Thiên Đạo kiếp vân ra gì, Lê Văn Uyên thật sự muốn điên rồi, bởi vì tình huống này hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường!

"Diệp thiếu!"

"Ta chơi chán!"

"Không muốn đi Tinh Túc Tông, cho nên chúng ta trực tiếp trở về cung môn đi!"

"Đúng rồi, ba người bọn họ đều muốn đến cung môn của chúng ta tham quan và ta cũng đã đồng ý rồi cho nên dẫn theo bọn họ cùng nhau trở về!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hoắc Sơn cũng lập tức nói ra quyết định mà mình vừa mới đưa ra.

Hả?

Chơi chán?

Không muốn đi Tinh Túc Tông trang bức nữa rồi?

Nghe được Hoắc Sơn nói như vậy, Diệp Phong cũng sững sờ, sau đó khẽ gật đầu nói ra: "Được, nếu như ngươi đã không muốn chơi nữa thì chúng ta trở về cung môn đi!"

"Chủ nhân!"

"Nếu như không có chuyện gì khác thì ta về thượng giới trước, tiếp tục phục thị chủ mẫu!"

"Chủ nhân!"

"Nếu như không có chuyện gì khác thì ta về cung môn chơi với Tiểu Cước, dù sao, Nhị tỷ sắp ra, trong lòng của ta thật sự rất là sốt sắng, phải chơi với Tiểu Cước một hồi để phát tiết tâm trạng khẩn trương của mình mới được!"

Lúc này, giọng nói của Diệp Tiểu Đường và Diệp Tiểu Kiếm cũng vang lên ở bên cạnh.

"Không có việc gì!"

"Các ngươi đi về trước đi!"

Nghe được hai người nói như vậy, Diệp Phong khẽ gật đầu.

Một lát sau!

"Diệp thiếu!"

"Bây giờ ta có chút khó hiểu!"

"Tại sao Thiên Đạo kiếp vân phía trên không có đánh Thiên Đạo lôi kiếp xuống, ngược lại lại đi theo chúng ta vậy?"

Trên đường đi tới Tinh Hồn Sơn, Lê Văn Uyên nhìn thấy Thiên Đạo kiếp vân đã ngưng tụ thành hình ở trên không trung không những không có đánh Thiên Đạo lôi kiếp kinh khủng xuống mà ngược lại còn liên tục đi theo bọn họ, tình huống quỷ dị này hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của hắn, thấy thế trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ tò mò quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.