← Quay lại trang sách

Chương 1072 Tay phải? Sao ngươi có thể dùng tay phải được chứ? (2)

Dù sao ta đưa cho ai cũng là đưa cũng không phải là không đưa cho ngươi thì không được!"

Nghe được Vũ Thiên Hành nói như vậy, Diệp Phong cũng thần sắc ngoạn vị nhìn đối phương trực tiếp giải thích.

"Mẹ nó!"

"Gan lớn chết no!"

"Gan nhỏ chết đói!"

"Muốn!"

Nghe được Diệp Phong giải thích như vậy, Vũ Thiên Hành cũng cắn răng, sau đó trực tiếp làm ra quyết định!

"Vị thiếu gia này!"

"Long Hoàng Minh Viêm Thạch này, ta muốn!"

"Về phần hai hai ba ba năm, ta dùng chính là tay phải!"

Ngay sau đó, Vũ Thiên Hành mặt lộ vẻ lúng túng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói.

"Tay phải?"

"Sao ngươi có thể dùng tay phải được chứ?"

Mà nghe được hắn nói như vậy, Diệp Phong lại toát ra vẻ thất vọng, sau đó trực tiếp cất cái thần giới có chứa một tỷ khối cực phẩm Thần Linh Tinh đang để ở bên cạnh vào.

???

Ta phải phiết tử a, vậy chắc chắn phải dùng tay phải a!

Hơn nữa, hẳn là ngươi phải thắng mới đúng, nếu như thắng ngươi không nên vui vẻ hay sao sao còn rầu rĩ không vui như vậy?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, nhìn thấy dáng vẻ của Diệp Phong lúc này, Vũ Thiên Hành trực tiếp mộng, bởi vì tình huống này đúng là có chút không hợp với lẽ thường!

"Chủ nhân!"

"Vẫn là ngài lợi hại!"

"Vừa đoán liền trúng!"

Lúc này, chú ý tới dáng vẻ rầu rĩ không vui của Diệp Phong, Diệp Tiểu Quái cũng nở một nụ cười mê người sau đó trực tiếp lên tiếng nịnh nọt!

"Đi!"

"Đừng có đứng đó nịnh nọt ta nữa!"

"Ta nói tại sao ngươi cứ tranh giành tay trái với ta, hẳn là ngươi đã suy tính ra được hắn dùng tay phải có đúng hay không!"

"Nhưng mà không thể không nói, ngươi cố ý để cho ta thắng, bàn về đạo lí đối nhân xử thế thì ngươi rành rẽ hơn Diệp Tiểu Kiếm nhiều!"

Nghe được Diệp Tiểu Quái nịnh nọt mình, Diệp Phong cũng nở nụ cười, sau đó trực tiếp trêu ghẹo.

(Diệp Tiểu Kiếm:??? Lúc trước chơi kéo búa bao, ta cũng muốn chơi một đợt đạo lí đối nhân xử thế nhưng ngươi hoàn toàn không cho ta có được cơ hội đó, kết quả bây giờ ngươi lại nói nàng mạnh hơn ta? Chẳng lẽ cũng bởi vì nàng là mỹ nữ mà ta là một tên nam nhân xấu xí cho nên phải bị đãi ngộ không công bằng như vậy hay sao?)

Hả?

Làm gì chứ?

Các ngươi đang làm gì đó?

Dùng chuyện riêng tư của ta đánh cược như vậy thì cũng thôi đi!

Bây giờ còn lấy chuyện riêng tư của ta ra để nịnh nọt như vậy?

Các ngươi nói chuyện phiếm với nhau như vậy có từng suy nghĩ tới cảm nhận của người ở trong cuộc hay không!

Vũ Thiên Hành đang đứng bên cạnh nghe được hai người nói chuyện với nhau như vậy, khóe miệng trực tiếp co quắp!

Một lát sau!

"Diệp thiếu!"

"Mặc dù người trong thần giới đều biết Long Hoàng Minh Viêm kinh khủng như thế nào!"

"Nhưng chưa bao giờ có người nào trong thần giới thật sự có được Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm!"

"Bởi vì Long Hoàng Minh Viêm Thạch thật sự quá hi hữu, quá đắt giá, cho dù có người ngẫu nhiên đạt được một khối thì chỉ sợ cũng sẽ không lấy ra để bán mà sẽ để lại trong tay để làm một cái át chủ bài bảo mệnh!"

"Dù sao nếu như mượn dùng Long Hoàng Minh Viêm ở trong Long Hoàng Minh Viêm Thạch thì có thể để cho thực lực của mình tăng lên mấy lần!"

Sau khi Vũ Thiên Hành đưa hai người Diệp Phong và Diệp Tiểu Quái đến Ngũ Hành Điện, cười nói với Diệp Phong về tình huống của Long Hoàng Minh Viêm Thạch, mà câu nói này cũng là đang gián tiếp hỏi thăm Diệp Phong một chuyện, đó chính là Long Hoàng Minh Viêm Thạch trong tay ngươi có đủ nhiều hay không!

"Vũ môn chủ!"

"Ngươi yên tâm, trong tay của ta còn nhiều Long Hoàng Minh Viêm Thạch lắm!"

"Hoàn toàn đủ cho ngươi luyện hóa ra được Long Hoàng Minh Viêm Chi Tâm chân chính!"

Diệp Phong cũng đánh hơi được ý ngầm ẩn trong lời nói của đối phương, sau đó trên mặt nở một nụ cười lên tiếng bảo đảm.

"Diệp thiếu!"

"Vậy chúng ta cũng đừng lãng phí thời gian nữa, trực tiếp bắt đầu đi!"

Nghe được Diệp Phong cam đoan như vậy, trên mặt Vũ Thiên Hành có chút gấp gáp lên tiếng đề nghị.

"Vũ môn chủ!"

"Ở bên trong cái thần giới này có chứa một ngàn khối Long Hoàng Minh Viêm Thạch, ngươi cầm lấy dùng đi!"

"Nếu như dùng hết thì ta sẽ cho thêm nữa!"

Nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp không kịp chờ đợi của Vũ Thiên Hành, Diệp Phong đầu tiên là cười cười, sau đó đưa cho hắn một cái thần giới.

"Diệp thiếu!"

"Phần ân tình này không thể báo đáp, sau này nếu như có chuyện chỉ cần đến ta thì ngươi cứ mở miệng là được!"

Cầm lấy thần giới, nhìn thấy bên trong thật sự có một ngàn khối Long Hoàng Minh Viêm Thạch, Vũ Thiên Hành cũng cực kỳ nghiêm túc nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hứa hẹn.

...

"A ~ ngọa tào!"

"Minh Viêm đốt người khủng bố như vậy sao?"

"Đây là chuyện mà người có thể chịu được hay sao?"

Sau khi Vũ Thiên Hành bắt đầu chậm rãi dẫn Long Hoàng Minh Viêm bên trong khối Long Hoàng Minh Viêm Thạch thứ nhất vào bên trong cơ thể, trong nháy mắt thân thể của hắn bị một ngọn lửa màu đỏ xanh bao phủ, ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết của hắn vang lên ở trong đại điện!

"Ngọa tào?"

"Khủng bố như vậy sao?"

Diệp Phong đang đứng bên cạnh nhìn thấy Vũ Thiên Hành bị ngọn lửa màu đỏ xanh bao phủ bắt đầu điên cuồng lăn lộn mới dưới đất đồng thời thỉnh thoảng lại hét lên một tiếng hét thảm, cảnh tượng thê thảm này khiến cho hắn cũng thấy kinh hãi!

"Chủ nhân!"

"Long Hoàng Minh Viêm được xưng là một trong số tam đại thần viêm cấp cao nhất thần giới, đương nhiên cũng có chỗ kinh khủng của nó!"

"Có thể nói nếu không phải ý chí lực của Vũ Thiên Hành đủ mạnh mẽ, đổi lại thành những người khác thì bây giờ đã chịu không được mà từ bỏ từ lâu rồi!"

Nhìn thấy dáng vẻ giật mình của Diệp Phong, Diệp Tiểu Quái đang đứng bên cạnh cũng là cười giải thích rõ cho hắn biết.

"Đúng rồi!"

"Chủ nhân, lần này ngài ra ngoài không phải là để phá của hay sao?"

"Vậy bây giờ ngài muốn phá của như thế nào?"

Sau khi giải thích xong, Diệp Tiểu Quái cũng nghĩ đến cái gì, sau đó trên mặt lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.